Thứ Ba, 30 tháng 6, 2020

Duyên Thơ


Đường Luật thi vào Việt Nam, được hưởng ứng nhiệt liệt. Do tinh thần dân tộc, Tiền nhân đã thể hiện sự tự chủ qua dạng thơ Đường Luật Thất Ngôn xen Lục Ngôn. Người khởi xướng là Ức Trai Tiên Sinh Nguyễn Trãi. Dạng này thường được nhiều Thi gia danh tiếng hưởng ứng như Lê Thánh Tôn và thi đàn Nhị Thập Bát Tú, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Nguyễn Hữu Chỉnh...Vì thế dạng này được các học giả Việt xếp vào dạng thơ Đường Luật Chính thể như các dạng Thủ Vỹ Ngâm, Liên Hoàn (Liên Châu), Thuận Nghịch Độc... đặc biệt là Nữ sĩ Hồ Xuân Hương với bài tứ tuyệt xướng họa rất độc đáo với thi sĩ Chiêu Hổ:

Trách Chiêu Hổ

Xướng Họa:


Ônh đồ tỉnh, ông đồ say,
Này ông tỉnh! Này ông say!
Sao ông ghẹo nguyệt giữa ban ngày?
Này ông ghẹo nguyệt giữa ban ngày!

Hồ Xuân Hương

Này này chị bảo cho mà biết. 
Hang hùm ví bẵng(2) không ai mó,
Chốn ấy hang hùm chớ mó tay. 
Sao có hùm con bỗng(3) trốc tay?

Chiêu Hổ

Xướng:

Duyên Thơ

(Dạng thơ Đường Luật Thất Ngôn xen Lục Ngôn)

Long Hồ vẫn mực nghiên bày
Đây Blog bao năm đã miệt mài
Đại vũ không che mờ trí dũng
Cuồng phong khó cản bước danh tài
Thi đàn hội tụ ngàn hương tỏa
Văn các tương giao vạn sắc khai
Ai đó tao nhân mời góp bút
Vườn Thơ hoa rực sáng tương lai

Quên Đi
***
Bài Họa:

Duyên Thơ


Nghiên mực nơi đây đã bày
Đề thơ động bút gắng dùi mài
Dạt dào cảm xúc mong trao đổi
Mộc mạc đôi câu thử trổ tài
Xuất hiện Thi đàn trăm kẻ đến
Vườn thơ đua nở vạn hoa khai
Long Hồ giữ lửa tình tri kỷ
Đừng phụ lòng đây khách vãng lai

Kim Phượng


Thứ Hai, 29 tháng 6, 2020

Cho Tôi


Một lần người đã đến
Để lại bên đời tôi
Là bao lần bối rối
Lòng thầm nhủ thôi quên!

Sao bồi hồi con tim
Một lần trong ánh mắt
Âm thầm em cuối mặt
Đời nghiệt ngã oan khiên

Ru chi giấc mộng hiền
Bàn tay ai siết nhẹ
Tim nồng khe khẽ reo
Kỷ niệm hồng nhớ mãi

Muôn thuở chẳng phôi phai
Trong tình cờ đối mặt
Chỉ gang tấc gần nhau
Lòng cách một biển sâu

Tình yêu lời mật ngọt
Lệ đắng chát bờ môi
Muôn vạn lối đường đời
Ngõ nào cho riêng tôi!?

Kim Phượng

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2020

Hương Đất Vĩnh



Một chút gì đó nhớ về Vĩnh Long
Vùng trời thương yêu thuở tuổi mơ hồng
Thuở môi mắt - Là vòng tay bỡ ngỡ
Chung lòng sao ngại thả bước chân rong

Trăng thắp sáng lên phố phường mọi ng
Soi bóng mình êm ả lúc bên nhau
Thời gian ơi! Chầm chậm phút môi trao
Còn sót lại ngọt ngào hương đất Vĩnh

Kim Phượng

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2020

Trên Môi Tháng Sáu



Mùa sa giông phía bờ biển rộng
Bởi mắt người thăm thẵm chiều sâu
Tôi thấy rõ bóng hình trong đó
Mắt lệ nào sóng gợn về sau

Mưa tháng Sáu bắt đầu hôm trước
Nên tôi đành ngồi lại chiều nay
Nghe từng giọt môi người mấy lượt
Trên môi tôi biển mặn vơi đầy

Mưa tháng Sáu, hởi người thôi đã
Nụ hôn buồn mi đọng rưng rưng
Ai sẽ nếm hương tàn bữa nọ
Tóc vàng phai về úa con đường

Giờ xa lắc kiếp người lận đận
Một đời trôi cuối bãi vô chừng
Thôi có lẽ như chiều cúi mặt
Dấu một thời tháng Sáu sau lưng..?


Durham, North Carolina
Người Chợ Vãng


Thứ Tư, 24 tháng 6, 2020

Sa Mạc - Hoa


Sa Mạc

Trời đã vào đông mà lòng sa mạc
Khao khát mưa dầm chợt nắng quanh năm
Trở mình hoa tỏa ngát hương thầm
Xao động lạ và lòng thôi sa mạc

Trời đã vào đông nụ hồng tan tác
Theo gió mùa từng cánh mỏng rụng rơi
Xơ xác xơ kia một đóa hoa đời
Làm sao giữ hoa đời thôi tan tác

Trời đã vào đông mảnh hồn đơn độc
Môi mắt cười mà sao lệ rưng rưng
Mưa nắng ơi hãy luân chuyển không ngừng
Hòa máu tim cho hồn thôi đơn độc 


Kim Phượng
Ngày đầu Đông
***
Thơ Cảm Tác:


Hoa

Hãy cắm một nhánh xương rồng
Vào trong khô cằn sỏi đá!
Sa mạc gió cát mịt mờ...
Có ngày rực rỡ trổ hoa!


dovaden2010 
***
Sa Mạc Hồng

1-Sa mạc tuyết


Trời vào Đông hồn ai cô độc
Gió lạnh lùng hoa tuyết rơi rơi
Hình bóng xưa hiển hiện sáng ngời
Trên sa mạc -  nụ hồng cô độc

2-Hoa sa mạc

Có một cây xương rồng
Mọc ra từ tảng đá
Trong sa mạc mênh mông
Bỗng trổ hoa_một nụ hồng


ChinhNguyên/H.N.T. 
 USA đầu Hạ 2020


Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

Trang Sách Cũ



Tôi lặng lẽ giở từng trang ngày cũ
Ôm ấp thời đông đủ bạn bè xưa
Lòng sách ơi quay quắt nhớ mấy vừa
Bao kỷ niệm dù trở mình vàng úa

Của thuở ấy trong giảng đường im vắng
Sách chưa trao ôi khóe mắt dạt dào
Lòng bồi hồi hồn lạc cõi trăng sao
Giấc mộng lành ướm hương tình ngào ngạt

Nhuộm thời gian đã mấy mùa chờ đợi
Nghe trên cành ra rả những mùa ve
Và lim dim cánh phượng dưới nắng hè
Lòng sách đây bóng người nay biền biệt








Thơ & Ảnh: Kim Phượng

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2020

Chào Nhau



Chim ríu rít gọi đàn một ngày mới
Tuổi xuân đời lấp lánh hạt sương mai
Ánh bình minh tia nắng sáng đầu ngày
Mang hy vọng tràn tin yêu trao tặng

Người sẽ đến bên nhau chia thinh lặng
Mây sẽ hồng lơ lửng khoảng trời xanh
Gió ban mai dìu dịu ngọn trong lành
Lời tình tự thoảng hương quê chanh bưởi

Người sẽ đến đây hóa thân chùm gửi
Làm dây leo tìm sưởi ấm đông tan
Tim con con hòa chung nhịp gọi đàn
Ríu rít tiếng lòng âm thầm sâu kín

Dòng sông mắt biếc sóng tình dao động
Ẩn nụ cười trong đáy mắt tròn xoe
Vẳng bên tai đâu đó chợt thoáng nghe
Good morning! Lời ngọt chào buổi sáng

Kim Phượng

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2020

Tình Đầu


Bài Xướng:

Dạng Thơ Cô Nhạn Đường Luật Thi ( Nhập quần)

Tình Đầu


Bến đổ tình đầu chả mấy suôn
Yêu nhau lại phải tách hai phương
Thề non chỉ khiến nhiều đau xót
Hẹn biển để rồi nặng khổ vương
Có lẻ duyên phần luôn nghịch ý
Cho nên kiếp số khó chung đường
Xét ra hầu hết đều như vậy
Những mối tình đầu chẳng trọn thương.


Quên Đi
***
Bài Họa:


Tình Đầu Ngỡ Trọn


Rèm hoa mộng khép hẳn là suôn
Uống nắng hoa đời rực một phương
Đôi mắt rạng ngời bao thắm thiết
Vòng tay âu yếm lắm tơ vương
Kỳ duyên đã có trong tiền kiếp
Nghịch cảnh bày chi cuối chặn đường
Ta với tình ta chung bến đổ
Ngờ đâu chẳng trọn chữ yêu thương.


Kim Phượng

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2020

Bóng Chiều


Xướng:
Dạng Thơ Cô Nhạn Đường Luật Thi ( Xuất Quần)

Bóng Chiều


Cái thói lem nhem lúc tuổi già
Xin đừng ham hố mệt thân ta
Nghe hương khoan tưởng dung nhan nguyệt
Thấy bướm thôi thầm bóng dáng hoa
Xin chớ đầu non mơ cánh hạc
Thiên thai đừng vọng tưởng tiên nga
Mặt trời dần tắt ngoài song cửa
Nào phải thanh xuân cứ mộng hoài


Quên Đi
***
Họa:

Bóng Chiều


Gẫm xem bao tuổi gọi là già
Chầm chậm thời gian đến viếng ta
Mái tóc xanh đà phơn phớt tuyết
Trái tim đơn mãi hững hờ hoa
Tìm dung nhan nguyệt mơ hình bóng
Vỗ giấc chiêm bao mộng tố nga
Theo bóng tà dương dần sắp tắt
Phấn sương điểm má nặng u hoài


Kim Phượng



Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

Tan Giấc Mông Vàng



Bài Xướng:

Tan Giấc Mộng Vàng


Nụ cười đã tắt nhạt son môi
Tiếc nuối mà chi chuyện đã rồi
Đôi ngả đường đời xa cách mãi
Thật gần bóng cũ vẫn quanh tôi

Bồi hồi đông đến lại sang đông
Sính lễ nhà ai khoác lụa hồng
Chăn ấm nệm êm mà thấm lạnh
Cầm bằng sương phụ cảnh phòng không

Chim trời giục giã gọi nhau về
Lẵng lặng buồn trông dạ tái tê
Có phải sầu đơn riêng phận số
Mộng vàng tan biến cả trời mê 


Kim Phượng
***
Bài Họa:

Nỗi Buồn Cô Phụ


Vì ai em đã nhạt màu môi?
Vì biết rằng đây hết nợ rồi
Nên có đau lòng khi cách trở
Cũng không hàn gắng được chung đôi

Mùa đông tiếp nối những mùa đông
Nhớ đến hôm nao bếp lửa hồng

Quanh quẩn bên nhau cùng sưởi ấm
Bây giờ quạnh quẽ cảnh hư không

Biết chắc rằng anh chẳng trở về
Vì người đã ở phía bên tê!
Chân trời xa thẳm vùng miên viễn
Kỷ niệm đi vào cõi mộng mê!


songquang
20200612
***
Cảm Tác:

Lạnh Bến Quê


Đã nhạt tình ơi nhạt sắc môi
Thương chi phận đã cách xa rồi
Đường đời biệt lối đành mơ mãi
Bến nhớ thôi chừ cam phận tôi

Đã chớm mùa về gió trở đông
Nhà ai sính lễ dẹp duyên hồng
Đà nghe trắc trở lòng cay đắng
Nghĩa hẹn non thề đã bỏ không

Khói quyện buồn vây gọi nhớ về
Bên chiều lặng lẽ dạ sầu tê
Men đời thấm vị tình cô lẻ
Mấy độ thu tàn lạnh bến quê.


Hương Thềm Mây 18.6.2020

Thứ Ba, 16 tháng 6, 2020

Chút Vĩnh Long Trong Tôi


           1) Từ Bóng Hình Năm Cũ
 

          Khi chuyến xe về tới Vĩnh Long, tôi biết mình đã trễ đò. Hơn một giờ trưa, bến đò về các cồn và huyện Chợ Lách thưa dần. Thôi thì đành kiếm gì ăn, rồi đón xe lam về đường bộ, qua bắc Cổ Chiên cũng không muộn. Trời trở gió mang theo hơi nước dọc bờ sông thật dễ chịu. Đang cuối tháng 5, mưa gió bất thường cũng giống như tôi. Chuẩn bị thi cử, mà cứ “long nhong” đón xe đò về nhà mỗi cuối tuần. Mong rằng chiều nay đừng mưa, nếu không lội bộ từ lộ Thầy Cai về Bình Hòa Phước cũng phải dễ. Không hiểu sao, mỗi lần về tới Vĩnh Long là lòng tôi nôn nao lạ kỳ. Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa thôi mà tôi bồn chồn chân tay đến no, không muốn ăn gì nữa. Phía bên kia, đối diện bến đò là dãy hàng quán cơm, mì, hủ tiếu… không thứ gì không có. Thôi tính gọn, mua ổ bánh mì thịt nguội, vừa ăn vừa ngồi xe lam cho đỡ tốn thời gian. Mà bánh mì thịt nguội pa-tê gan của bến đò Vĩnh Long thì nổi tiếng vô cùng. Ăn hoài không chán, càng ăn càng nghiền. Lần nào cũng vậy, trước khi xuống đò tôi đều mua thêm vài ba ổ bánh mì thịt chả pa-tê mang về cho đứa em gái, cho mẹ làm quà chợ Vãng! 

           -Hoàng… Hoàng phải hông..?

          Tôi quay lại trong tiếng gọi tên thật quen. Chị Lệ. Trước mặt tôi, vẫn chiếc áo dài màu xanh nhạt chị Lệ tươi cười rạng rỡ. Nhà bên kia con sông nhỏ, chị Lệ lớn hơn tôi 3 tuổi đang làm thư ký cho hội đồng xã. Dáng cao thon thả, khuôn mặt sáng với nụ cười tươi tắn, chị đẹp nổi tiếng cả xã, cả huyện. Đây cũng là lý do cho những nôn nao bồn chồn, những chuyến xe trễ thất thường của tôi mỗi cuối tuần.

           -Hoàng về hồi nào? Đã trễ đò rồi… Hay đợi bao đò về chung với Lệ và mấy anh trên huyện nghe… 

          Bao nhiêu thấp thổn, bồn chồn tan biến, tôi chợt nhớ đến chuyện bao đò về nhà:

           -Chắc không về đò bao được đâu chị… Hoàng sẽ qua Cổ Chiên, về bằng đường bộ tiện hơn.

          Phần lớn các chuyến đò bao đều biết nội tôi, hay khi ghé nhà nội đều không “dám” lấy tiền đò. Vì vậy nội căn dặn tôi rất kỷ, tránh việc bao đò về nhà. Nghe tôi chối từ, chị Lệ hiểu ngay.

           -Lệ biết rồi. Để nhắn lại cho bên mấy anh biết, Lệ sẽ đi về phía đường bắc Cổ Chiên với Hoàng…

Sau khi nhắn lại với người chủ đò, chị Lệ dằn lấy tay tôi vừa đi vừa nói:

           -Bây giờ mình đi ăn hủ tiếu mỳ. Lệ sẽ dẫn Hoàng đi ăn xe hủ tiếu mỳ ngon nhất chợ Vãng.

          Theo chân chị đi vòng qua bên kia bến xe lam, hướng về phía chợ Vĩnh Long. Loanh quanh qua mấy con lộ thì đến một dãy hàng quán kê bàn ghế dọc theo mặt lề đường..

           -Tới rồi! Hoàng đói dữ chưa?



         
           Tôi chỉ cười, ậm ừ. Đó là một chiếc xe mỳ quen thuộc của người Hoa, (hình như có tên Triều Ký), trước một quán ăn nhỏ. Đã quá trưa nên cũng vắng người. Quả thật như vậy, đó là tô hủ tiếu mỳ ngon nhất chợ Vãng, ngon nhất đời tôi. Chừng như cả một tỉnh thành rộng lớn của Vĩnh Long thu gọn vào không gian nhỏ bé của quán mỳ Triều Ký. Trước mặt tôi là người con gái đã khiến tôi nôn nao, háo hức suốt chuyến xe đò từ Sài-gòn trở về Bình Hòa Phước mỗi tuần. Người con gái có đôi mắt to tròn, nụ cười rạng rỡ luôn đem đến cho tôi bao niềm vui và mơ ước. Tôi yêu quê nội hơn không chỉ con sông chảy êm đềm có từng cụm lục bình hoa tim-tím nhạt, mà hình bóng thướt tha của chị phía bên kia bờ mắt dõi nhìn sang. Quê hương trong tôi không chỉ là con đường làng rợp bóng dừa nghiêng, mà là những con người, những con người cưu mang một đời tôi không dứt. Hình bóng quê hương trong tôi không chỉ là những bụi tre làng nghiêng đưa chiều gió, mà là mái tóc người thương chiều xõa nắng ven sông. 

          Chuyến phà đưa tôi và chị Lệ qua bên kia bờ Cổ Chiên là chuyến phà đẹp và ngắn nhất đời mình. Rẽ vào con lộ thầy Cai, từ đường lớn chạy về Chợ Lách tôi cứ lo sợ buổi chiều nắng hết, ngày sẽ vội qua. Thương cho chị thỉnh thoảng, cũng cố nán dừng lại, cắt nghĩa cho tôi tên một loài hoa bên đường, cứ như lối về sẽ đến nhanh hơn… Để rồi thời gian cũng loáng thoáng trôi qua, mặc cho đời người có níu kéo hay hờ hững không màng. Chị đi lấy chồng khi tuổi đời tôi còn quá nhiều ước hẹn. Mối tình đầu của tôi đã theo con nước êm đềm trước nhà nội xuôi mất cuối nhánh sông quê. Biền biệt. Chỉ để trong tôi những buổi chiều mặt nước sông đầy, tiếng chim chiều gọi mùa thương nhớ. Có chút dòng sông quê nội, có chút Vĩnh Long theo tôi qua bao nhiêu biển rộng quê người…

2) Đến Dấu Ấn Hôm Nay


         
          Cuộc sống là những tình cờ của bao chờ đợi? Hay là những ngẫu nhiên xuôi mênh mông trên dòng đời bất chợt? Mà hề gì phải không các bạn, khi “tha hương ngộ cố tri” thì có gì bằng.

          Gần 50 năm thoáng hoặc “Dòng sông nào đưa người tình đi biền biệt”, như câu hát của Vũ Đức Sao Biển… Và tôi cũng biền biệt với quê nội theo bao nhiêu dâu bể cuộc đời. Tưởng đã quên, đã chôn sâu những vết hằn ký ức. Ngỡ đã quên đi bao dấu chân dĩ vãng, theo bóng dã tràng. Nhưng làm sao quên khi “cuống rốn” và giấy khai sinh tôi ghi rõ: làng Bình Hòa Phước, huyện Chợ Lách, tỉnh Vĩnh Long… Cuộc sống đời thường, cơm áo gạo tiền cuốn hút theo dòng thời gian xuôi mãi một dòng trôi! Để có lần tình cờ lan man trên “mạng” tôi tìm lại được một chút Vĩnh Long: trang nhà Long Hồ Vĩnh Long có địa chỉ điện thư Lê Thị Kim Oanh. Tất cả như trở về, con sông trước nhà nội, dòng Cổ Chiên tuổi tôi mới lớn với mối tình đầu đẹp nhất đời người. Với nụ hôn vụng dại tham lam. Với mùi hương con gái lần đầu thương tưởng. Tôi dừng lại và đọc. Càng đọc tôi càng thích thú và cảm phục vô cùng trước những tình cảm, năng lực của người Vĩnh Long với quê hương của mình. Tôi tìm lại chút Vĩnh Long qua chữ viết, qua những hình ảnh thu thập quý giá của trang nhà. Thành thật mà nói, là người có lần dạy văn trường học nhưng đối với chữ nghĩa văn chương tôi cũng chỉ là người “cưỡi ngựa xem hoa”! Viết chỉ là một thú vui tiêu khiển, nói với mình kể với “ai đó” rằng đời này còn biết bao tình yêu, biết bao chuyện đời người có thật. Thời đại của nền công nghệ hiện đại đã và đang thay đổi toàn bộ sinh hoạt xã hội, tinh thần và tình cảm của những thế hệ mai này. Hình ảnh và tình cảm quê nhà cũng thay đổi, cũng được hiện đại hóa bằng những phiếm chữ của vài ngón tay.

          Tôi đọc hằng loạt bài viết trong mục “văn” của LT Kim Oanh. Để thấy được tâm tình của người con gái Vĩnh Long. Để thấy được một thế hệ “rất gần” tôi với bao nhiêu “thiệt thòi” đẹp nhất của thời con gái. Những thiệt thòi bị cuốn xuôi theo dòng chảy của cuộc đổi đời, của vận nước nổi trôi… Mọi sự lựa chọn đều mất mát. Thế hệ chúng tôi đã phải lựa chọn bao nhiêu điều không mong đợi! Có sự lựa chọn nát lòng, có sự lựa chọn phải trả bằng cuộc đời, bằng sinh mạng. LT Kim Oanh đã ghi lại những điều này bằng sự thơ ngây, chân thành và nhiều nước mắt… Lần nữa, hình ảnh người con gái tôi yêu, như dòng lệ chảy miên man cuối tận nhánh sông dài. Con sông nhỏ xuôi lòng sông cái Lớn, mang theo những cụm hoa lục bình tim-tím nhạt uốn quanh nguồn con nước cuối biển xa. Vĩnh Long trong tôi bàng bạc một màu thương nhớ khôn nguôi…

          Bây giờ Vĩnh Long là một gia đình lớn, mà những dòng sông con chảy ra khỏi quê hương, đáp vào bến bờ nơi quê người xứ lạ. Có thêm một người tôi ngỡ đã quen lâu. Cũng một Vĩnh Long tôi chưa hề gặp mặt, Lê Thị Kim Phượng. Nụ cười, khuôn mặt Vĩnh Long sao như kỷ niệm một lần tôi để lại bến sông. Đã có bao nhiêu khuôn mặt đi qua đời ta? Đã có bao nhiêu ánh mắt, nụ cười làm ta biếng ngủ? Và đã có bao nhiêu khuôn mặt, nụ cười ấy dừng lại đời ta thoáng chợt đôi lần? Ta đã yêu người và có người đã yêu ta… Như một chiều “mưa bên kia sông”, che nghiêng nghiêng khuôn mặt người yêu dấu. 

          Người con gái Vĩnh Long cũng ở cách tôi, chừng ấy khoảng cách một quê nhà. Đêm ở đây là ngày bên đó. Cũng là thế hệ của tôi. Thế hệ của cuộc chiến tranh trải dài rồi bất ngờ kết thúc. “Hòa bình” đã nén bao nhiêu con người vào những sự lựa chọn nát lòng. Có chiều dài của khổ đau. Có thước đo của hạnh phúc. Có sự chịu đựng và hy sinh đáng lẽ không nên có. Vĩnh Long thân yêu, êm đềm của tôi có thêm những ngày sau cơn giông bão lớn…



          Tất cả cũng sẽ qua đi, dù đợi chờ hay hờ hững. Cuộc sống trôi xuôi, dòng thời gian cũng không trôi ngược bao giờ. Có còn hơn không, bao tình thân thương dẫu muộn màng. Viên đá quý không phải tìm đâu cũng thấy. Có khi cả một đời người, đốt đuốc thâu canh cũng không thấy được một lần. Tôi trân trọng với duyên kỳ ngộ, với những người con của đất Vĩnh Long. Với trong tôi dòng sông Cổ Chiên vẫn muôn đời hiền hòa chảy ngang, thấm bao tấm lòng người chợ Vãng. Của cầu Thiềng Đức, của Cầu Lầu dẫn về con đường của một thời con gái bao bận đi qua. Con nước khi đầy khi cạn, nhưng chiếc cầu sẽ mãi nối liền bao mạch máu về tim… Xin giữ lại chút Vĩnh Long trong tôi suốt hành trình còn lại, chất chứa đầy ấp những nhớ thương…!

Cuối tháng 5, 2020
Người Chợ Vãng



Thứ Hai, 15 tháng 6, 2020

Gót Chân Son



Chân trần nhẹ lướt cỏ xanh non
Lạnh hạt sương đêm đọng giọt còn
Mơn trớn da ngà làn gió sớm
Vo tròn tuổi mộng gót chân son

Vô tư nhàn thả bước thong dong
Khép nép chân ngoan nụ thắm hồng
Trong trắng tim nồng môi xử nữ
Bước em tình sử trải hoa lòng

Rồi chiều nao bỏ hết ngây thơ
Đôi mắt hồn nhiên biết đợi chờ!?
Tóc xõa vai đầy ôm nắng mới
Chạnh lòng thi sĩ …chạm dòng thơ

Chân trần mòn gót bước điêu linh
Nghìn dặm xa nhau vướng chút tình

Kim  Phượng

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2020

Tìm Lại Người Xưa

Trở về Hoa Sứ Cần Thơ
Tìm lại trăn trở dại khờ hôm nao



Cổng vào Nhà Hàng Hoa Sứ ở Cần Thơ



Lều họp mặt một số bạn Vạn Vật 4 Đại Học Cần Thơ



Từ trái sang phải; anh Ngộ, Thanh Hương, Lệ Ánh,Tám, Ánh Mai, anh Phước



Ảnh : Kim Phượng
Buổi họp mặt của một số bạn Vạn Vật 4 Đại Học Khoa Học Cần Thơ

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2020

Ai Xuôi - Ước Gì


Ai Xuôi

Xuôi chi chưa gặp một lần
Mà nghe tình đã thật gần dẫu xa
Tình trong con chữ thiết tha
Bài thơ còn lại trong ta dạt dào
Đêm rồi bất chợt chiêm bao
Đôi tay vụng dại rơi vào khoảng không
Cành cao trổ muộn nụ hồng
Tim nay lại thắt thêm vòng bâng khuâng


Kim Phượng
***
Bài Cảm Tác:

Ước Gì


Ước gì đến được Úc Châu
Để ta dọ hỏi nhà nàng tìm thăm
Ước gì mỗi độ trăng rằm
Ta nàng đối ẩm cùng mâm nguyệt lầu.

Ước gì Đà Lạt sương mù
Ta nàng dạo bước đồi Cù nên thơ
Ước gì mỗi bận làm thơ
Ý tình diển tả ngẩn ngơ với người.

Ước gì mỗi khi nàng cười
Ta luôn chụp ảnh, dành mùi phấn thơm
Ước gì thơ ta dài hơn
Cho nàng đọc mãi buồn thương dạt dào.

Ước gì ta đừng… quen nhau
Để thương để nhớ mà đau đớn lòng
Ước gì con sáo sang sông
Quay về chốn cũ ngược dòng thời gian.

Dương hồng Thủy
08/06/2020

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

Suối Tóc

Bờ vai mười sáu tóc buông lơi
Em của thơ ngây e ấp lời
Đã một thời màu hương tóc cũ

 Hồn ta chìm đắm mãi chơi vơi



Thơ: Kim Phượng
Ảnh: Vũ Thị Bạch Hằng

Kỹ Thuật Vĩnh Long Lớp 8 Niên Khóa 72

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2020

Lại Nhớ Người


Bài Xướng:

Lại Nhớ Người


Phượng thắm ve sầu đón hạ sang
Sông Hương nước biếc chảy xuôi ngàn
Tình quê nẻo cũ phương trời ấy
Áo trắng vai nghiêng dưới nắng vàng

Kỷ niệm buồn qua mấy nhịp cầu
Bao thời dệt mộng tận canh thâu
Vui đêm nguyệt rạng muôn trùng thắm
Tiếng hẹn thương còn giữa biển dâu

Xóm vắng đêm về lặng lẽ tôi
Tình xưa nghĩa cũ đã xa rồi
Người đi còn lại mùa thương ấy
Đọng lại trang lòng nghĩa khó vơi

Tím bóng thời gian một bóng đời
Ân tình một thuở dệt mơ trôi
Chưa tròn thệ nguyện tình mơ ước
Dặm liễu chiều nay lại nhớ người.

Hương thềm Mây
tháng 5.2020
***
Bài Họa:

Một Cánh Hoa Đời


Não nùng sắc phượng mỗi hè sang
Áo trắng ngày xưa cách dặm ngàn
Lờ lững sông Hương con nước vẫn
Hoàng hôn trải lụa nắng chiều vàng

Hôm nao chung bước tiễn qua cầu
Thổn thức lệ đầy suốt mấy thâu
Những hẹn hò đành thôi khép lại
Nhà người an phận kẻ làm dâu

Hồng nhan mệnh bạc chỉ riêng tôi
Vàng đá trăm năm chuyện đã rồi
Nỗi nhớ cuộn dài len giấc mộng
Kéo dòng mắt ướt khóc sao vơi

Ai lau nhan sắc cảm thương đời
Sóng nước hoa tàn lặng lẽ trôi
Chuông đổ chừng như hồi vĩnh biệt
Xa xôi có biết hỡi chăng người.


Kim Phượng


Thứ Tư, 10 tháng 6, 2020

Ray Rứt Bụi Tro - Bụi Hồng Trần



Bài Xướng:

Ray Rứt Bụi Tro


Được khóc cô đơn để nhẹ lòng
Vùi trong mưa bụi nẻo mờ trông
Chưa phôi hương cũ thiên thu vội
Tro bụi xuôi ngàn một chớm đông

Là biết nghìn trùng mãi cách xa
Tìm đâu thôi đã mắt môi nhòa
Đếm tàn tro bụi bao ray rứt
Một bóng âm thầm ứa lệ sa


Kim Phượng
 6.6.2020
***
Bài Họa:

Ray Rứt Tình Xa


Cô đơn lặng lẽ khóc vơi lòng
Cứ mãi ngồi đây để ngóng trông
Người đã ra đi miền diệu vợi
Tình nầy ly cách một chiều đông

Nghìn trùng thôi đã cách lìa xa
Còn biết tìm đâu? - bóng chẳng nhòa
Nằm đếm thời gian thêm bứt rứt
Để lòng thương nhớ giọt châu sa


songquang

(Cảm hứng họa theo hình chụp)
***
Hạt Bụi Hồng


Bóng ai canh cánh ở bên lòng
Mờ nhạt sương chiều mỏi mắt trông
Phảng phất hương xưa làn gió thoảng
Vương vấn bụi trần thuở cuối đông

Đã tưởng ngàn thu mãi xót xa
Nhưng không dĩ vãng sẽ phai nhòa
Xuân sang hoa lá tưng bừng nở
Môi mắt khô rồi ngấn lệ sa


 ChinhNguyên/H.N.T.
June.6.20
 ***
Chờ Mong

Hãy khóc nữa đi cho thỏa lòng
Hướng về phương ấy mỏi mòn trông
Xa nhau từ độ tàn chinh chiến
Lặng lẽ đi vào lúc lập đông

Lâu quá tin anh cứ biệt xa
Tàn thu man mác ánh trăng nhòa
Trong tim khắc đậm hình anh đó
Chan chứa tình em nước mắt sa.


Kim Dung 
(8/6/2020)


Thứ Ba, 9 tháng 6, 2020

Những Gì...


      Ảnh: Kim Phượng

Thư xưa úa úa ghi lời hẹn
Cội cũ mờ mờ khắc chữ tương
...
Buồn!


dovaden20
***
Kỷ niệm vương vương thời tuổi dại
Chữ tương rộn rộn nắng sân trường
...
Ôi!


Kim Phượng

Thứ Hai, 8 tháng 6, 2020

Độc Hành


Bài Xướng:

Đôc Hành


Thanh xuân một thuở chìm hư ảo
Say đắm yêu đương nhỡ cánh bằng
Đêm thả hồn mơ đan lối mộng
Canh tàn dệt ý kết tình trăng
Thang mây lắm bậc mờ sương khói
Nửa đoạn đường trần lạnh gối chăn
Duyên nợ đa đoan thuyền lạc nẻo
Thẩn thờ xế bóng sợi buồn giăng


Quên Đi
***
Bài Họa:

Tơ Lòng


Phút hẹn hò mười mong chín nhớ
Nhìn phương xa dõi cánh chim bằng
Dung nhan ấy nét buồn sương phụ
Định mệnh rày bầu bạn gió trăng
Trải tháng năm côi thân chiếc bóng
Sầu đêm ngày lẻ gối đơn chăn
Mơ đoàn viên tưởng chừng chung bước
Tơ nhện lòng đà mất lối giăng 


Kim Phượng 

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2020

Ray Rứt Bụi Tro


Được khóc cô đơn để nhẹ lòng
Vùi trong mưa bụi nẻo mờ trông
Chưa phôi hương cũ thiên thu vội
Tro bụi xuôi ngàn một chớm đông

Là biết nghìn trùng mãi cách xa
Tìm đâu thôi đã mắt môi nhòa
Đếm tàn tro bụi bao ray rứt
Một bóng âm thầm ứa lệ sa

Thơ Và Ảnh: Kim Phượng
6.6.2020

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

Lá Mùa Thu Trở Lại



Mùa thu nữa đã về cành lá đỏ
Nón che vành mượn chút nắng thời gian
Em có lẽ đang ngồi nhìn lá đợi
Bước chân người từ dĩ vãng về ngang

Mùa thu trước có mấy phần sắc lá
Vàng mênh mông trên những vết tay người
Ai giữ được gió mùa hương phấn cũ
Lược cũng buồn từng sợi tóc gương soi…

Em yêu dấu, lá thu mùa trở lại
Có mấy lần vàng thắm đỏ thân cây
Có mấy lần hỏi em mùa thu trước
Những ngại ngùng từ hơi ấm bàn tay

Thôi em nhé, ngủ yên mùa thu cũ
Đông sẽ về dù lá có buồn rơi
Như thắm mặn biển xa ngày nắng cạn
Những giọt thầm còn đọng lại viền môi…


(Viết cho mùa thu Melbourne, Australia)
Người Chợ Vãng


Thứ Tư, 3 tháng 6, 2020

Ai Xuôi - Trong Mơ


Bài Xướng:

Ai Xuôi


Xuôi chi chưa gặp một lần
Mà nghe tình đã thật gần dẫu xa
Tình trong con chữ thiết tha
Bài thơ còn lại trong ta dạt dào
Đêm rồi bất chợt chiêm bao
Đôi tay vụng dại rơi vào khoảng không
Cành cao trổ muộn nụ hồng
Tim nay lại thắt thêm vòng bâng khuâng 


Kim Phượng
***
Bài Họa:

Trong Mơ


Mơ chi tỉnh thức mấy lần
Người yêu trong mộng... tình gần lại xa!
Chập chờn mất ngủ, không tha
Thơ còn ấp ủ tim ta dạt dào
Đêm về thổn thức biết bao
Vòng tay thương nhớ rơi vào thinh không!
Cành xuân xanh lá nụ hồng
Thương ai thấp thỏm trong lòng bâng khuâng!


Mai Xuân Thanh
Ngày 28/05/2020
***
Ước Mơ


Ước mơ muốn gặp bao lần
Mà chưa thấy được...biết gần hay xa?
Tình thơ nét chữ nào tha
Vẫn còn đọng mãi hồn ta dồi dào
Mơ nầy vương vấn xiết bao!
Những lần vọng tưởng gởi vào hư không
Nhớ sao đôi má em hồng
Tuy chưa hẹn ước lượn vòng bâng khuâng


songquang

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

Tuổi Mười Lăm


Bài Xướng;

Tuổi Mười Lăm


Tuổi mười lăm: như mây bay
Chập chờn áo trắng, bướm hoa bên đường
Em vui sách vở đến trường
Bên hàng phượng vĩ đỏ hồng tháng Năm
Chim quen bay mất mù tăm
Để em lỡ giấc trưa nằm bên hiên.


Dương Hồng Thủy
***
Bài Họa:

Qua Rồi Tuổi Mười Lăm


Thời gian mỏi cánh chim bay
Thân đơn cam phận cỏ hoa cuối đường
Qua rồi cái thuở chung trường
Ngày ngày nhặt cánh phượng hồng trăm năm
Rồi mùa hè ấy bặt tăm
Chỉ còn trơ trụi gốc nằm cuối hiên


Kim Phượng


Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020

Sa Mạc


Trời đã vào đông mà lòng sa mạc
Khao khát mưa dầm chợt nắng quanh năm
Trở mình hoa tỏa ngát hương thầm
Xao động lạ và lòng thôi sa mạc

Trời đã vào đông nụ hồng tan tác
Theo gió mùa từng cánh mỏng rụng rơi
Xơ xác xơ kia một đóa hoa đời
Làm sao giữ hoa đời thôi tan tác

Trời đã vào đông mảnh hồn đơn độc
Môi mắt cười mà sao lệ rưng rưng
Mưa nắng ơi hãy luân chuyển không ngừng
Hòa máu tim cho hồn thôi đơn độc 


Kim Phượng

Ngày đầu Đông