Nàng là con gái trường công Tôi dân Kỹ Thuật dám mong ước gì Gia Long chật ních người đi Ông trời xui khiến làm chi? Thấy nàng! *** Bình Minh quán báo nhìn sang Cây si lớp lớp hàng hàng…Trời ơi !!! Tôi gan ruột rối tơi bời Đi hoang chẳng học thây phơi chiến trường
Còn như chẳng ngỏ lời thương Suốt đời ân hận.. Tình trường dở dang Hoa mai đính áo các Quan Nàng liếc ngang dọc là tàn đời tôi
Thôi đành chịu đấm ăn xôi Nhà nàng cứ lượn mặt “tôi”cho dày Thấy cha vờ ngắm trời mây Gặp mẹ chào hỏi rõ đây ngoan hiền
Em nàng chăm sóc thật siêng Anh văn, Đại số huyên thuyên giảng bài Ngày qua.. rồi lại qua ngày Tim dù sắt đá! Chẳng hoài công theo
Mẹ may áo rộng thùng thình Giờ chơi trống đổ mặc tình múa may Áo em vừa rộng lại dài Những hôm đi học cột ngay hông mình “Đá banh - U hấp – Tù binh” Con trai ngó thấy làm thinh lắc đầu Thời gian thấm thoát vụt mau Em vào Đệ lục tim nào biết chi Ngoại trừ ngoài những mùa thi Sân trường rộn tiếng nữ nhi tranh tài Đệ Ngũ học với con trai Ngoài khung cửa sổ - Có ai trộm nhìn ! Đệ Tứ chưa biết làm xinh Cây si “nhổ gốc ” tỏ tình đi theo Đệ Tam áo mặc chít eo Ăn uống kiêng cữ như mèo điểm tâm Còn quanh những mối tình câm Ngõ về xa lắc âm thầm theo chân
Đệ Nhị thoáng chút bâng khuâng Con tim xao xuyến trong lần gặp nhau Đệ Nhất em quyết đỗ cao Mặt vừa chạm mặt vội chào quay đi Ve sầu cất tiếng chia ly Cũng vào lúc ấy em thi Tú tài Có người thi đỗ kỳ hai Còn kẻ thua cuộc bảo “Hoài công thôi ”
Đường vào Đại học xa xôi Thơ ngây áo trắng - Thôi rồi đã xa … Mùa hè Phượng đỏ trổ hoa Cánh Phượng ngày cũ nay nhòa hương xưa Xa rồi những bận đón đưa Bâng khuâng còn lại cơn mưa đầu mùa