Thứ Tư, 31 tháng 7, 2019

Hoa Học Trò - Hoa Nắng

Bài Xướng:

Hoa Học Trò


Bãi trường, Phượng Vỹ nở mừng hè
Hoa của học trò thắm sắc khoe
Sánh bước đường xưa vang tiếng dế
Cùng đi lối cũ rộn lời ve
Hẹn hò bạn mến bên tàng điệp
Chờ đợi người thương cạnh gốc me...
Viễn xứ hoài mơ thời sách vở
Nhìn mưa nhớ Phượng rụng...lòng se !

Duy Anh
***
Bài Họa:

Hoa Nắng


Rực rỡ cành cao uống nắng hè
Rợp trời cánh phượng sắc màu khoe
Một bầy ngỗ ngáo chuyền lưu bút
Điệp khúc não nùng trỗi tiếng ve
Hai đứa bảo thầm...theo lối cũ
Chúng mình gặp lại... dưới tàng me
Trao tay ngày ấy xương hoa ép
Nay đã xa rồi dạ sắt se

Kim Phượng

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2019

Phượng Sầu - Loài Hoa Chia Ly


Bài Xướng:

Phượng Sầu


Mù khơi thẳm thẳm ngóng trông người
Trông người... chỉ thấy lệ sầu rơi
Sầu rơi... lại tiếp sầu rơi rụng
Rơi rụng, tàn phai một mảnh đời...

Mảnh đời trôi dạt với gió mưa
Gió mưa rền rĩ cạnh song thưa
Song thưa lạnh buốt… hồn cô quạnh
Cô quạnh chỉ hồng, lỡ mối xưa...

Mối xưa rời rã một cơn mơ
Cơn mơ khờ dại để bơ vơ
Bơ vơ cánh phượng… Chao ôi nhớ!
Ôi nhớ một người đã mù khơi…


dovaden2010
***
Bài Hoạ:

Loài Hoa Chia Ly

Nhìn cánh phượng rơi lại nhớ người
Nhớ người quay quắt đẫm lệ rơi
Lệ rơi rơi mãi dòng định mệnh
Định mệnh chia xa cả một đời

Một đời lưu lạc lạnh đêm mưa
Đêm mưa đơn độc góc phố thưa
Phố thưa khao khát tim sưởi ấm
Sưởi ấm vòng tay nối mộng xưa

Mộng xưa lắm mộng chỉ là mơ
Là mơ rong bút tiếng vu vơ
Vu vơ thả chữ theo con sóng
Con sóng đưa tình vượt biển khơi

Kim Phượng
*** 
Nẽo Đời

Gió khơi vỗ sóng cuốn dòng đời
Dòng đời xuôi ngược khiến lệ rơi
Lệ rơi như suối nguồn tuông chảy
Tuông chảy vào tim một dáng người

Dáng người thuở ấy đứng trông mưa
Trông mưa chạnh nhớ đến ngày xưa
Ngày xưa lối nhỏ thường đưa đón
Đưa đón nhau về lúc ngõ thưa

Ngõ thưa cũng chỉ là niềm mơ
Niềm mơ ước ấy chuyện vẫn vơ
Vẫn vơ suy nghĩ hoài vơ vẫn
Vơ vẫn hương tình đắm gió khơi


 song quang

Chủ Nhật, 28 tháng 7, 2019

Tìm Mẹ Trong Mơ - Mẹ

 

Bài Xướng:

Tìm Mẹ Trong Mơ


Con về thăm mẹ buổi chiều nay
Vạt nắng nghiêng nghiêng trải nẻo dài
Phú Hữu bao năm lần biệt xứ
Con về thăm mẹ buổi chiều nay

Bờ tre cỏ rạc lối quanh co
Làng xóm thôn xưa vắng bóng đò
Mẹ cõi thiên thu hồn cố quận
Bờ tre cỏ rạc lối quanh co

Giật mình tỉnh giấc thực chiêm bao
Hồng trắng thoảng hương sắc nghẹn ngào
Dâng đóa tinh tuyền thành khấn nguyện
Giật mình tỉnh giấc thực chiêm bao 


Kim Phượng
***
Họa : 


Mẹ

Thăm mẹ niềm vui nhất sáng nay
Qua đèo đỗ dốc quãng đường dài
Trèo non lội suối, xuôi về xứ
Thăm mẹ niềm vui nhất sáng nay

Tới bến qua sông phải lụy đò...
Đương đi khúc khuỷu lối quanh co
Mẹ về nước Chúa hồn nguyên quán
Tới bến qua sông phải lụy đò...

Chợt tỉnh giấc mơ tiếc biết bao
Hương hoa hồng trắng tỏa thơm ngào
Chân thành cầu nguyện, lâm râm khấn...
Chợt tỉnh giấc mơ tiếc biết bao


Mai Xuân Thanh
 Ngày 26/07/2019


Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019

Ngờ Đâu - Đâu Ngờ


Bài Xướng:

Ngờ Đâu*


Thu nào mở cửa đón tình nồng
Đã vội xa lìa một chớm Đông
Hứng nốt giọt sầu mà ngóng đợi
Rất thầm nỗi nhớ để chờ trông
Thuyền em lờ lững theo con nước
Người ấy vô tình bỏ bến sông
Những tưởng hương đời vui tuổi ngọc
Nào đâu sống lại chuỗi ngày không


Kim Phượng

*Đây là bài Họa từ bài Xướng của Hồ Công Tâm
***
Bài Họa:

Đâu Ngờ


SQ có đọc được bức tranh thơ trong fb bài thơ của cô 6KP và tranh do cô 9KO designed với tựa “Ngờ đâu” Nay SQ xin có bài họa đọc cho vui cuối tuần nhé

Năm xưa ân ái đượm hương nồng
Bỗng đến một ngày lập gió Đông
Biền biệt người đi đà lỗi hẹn
Ngậm ngùi kẻ ở cứ vời trông
Con đò gác mái xuôi dòng nước
Bến đợi cặm sào ngược khúc sông
Đã đứt đường tơ, đàn lỗi nhịp
Có còn nối lại được hay không?!


songquang
20190720


Thứ Tư, 24 tháng 7, 2019

Nỗi Lòng - Lời Tình Trên Lá


Bài Xướng:

Nỗi Lòng


Hồn thơ nay đã đa mang
Người tri âm... dẫu bẽ bàng vẫn thương!
Phải đâu bướm tỏ, hoa tường
Phải đâu mơ mộng mà bươn bả tìm?
Giờ thì vẫn một trái tim
Người thương vẫn mãi đi tìm... người thương!

dovaden2010
***
Bài Họa:

Lời Tình Trên Lá


Nỗi lòng thầm kín riêng mang
Tình thơ trải lá lá bàng chữ thương
Tri âm tri kỷ tỏ tường
Mãi luôn vất vả mãi bươn chải tìm
Thấu chăng lý lẽ con tim
Người thương đâu tá chuốc tìm đau thương

Kim Phượng


Thứ Ba, 23 tháng 7, 2019

Đợi Chờ


Bài Xướng:

Đợi Chờ


Em cứ hẹn bừa… rồi chẳng đến
Cho anh bài học… tập leo cây!
Ngẩn ngơ ngõ trúc mơ tà áo,
Thơ thẩn sân rêu dõi dấu giầy!
Tăm cá đêm nao chìm đáy nước,
Bóng chim ngày nọ khuất chân mây!
Xuân qua, hạ tới, thu tàn tạ…
Đã mấy mùa trăng... xế mái Tây.


Hồ Công Tâm
***
Các Bài Họa:

Mỏi Mòn


Cả đời mong một người không đến
Thờ thẩn u buồn theo bóng cây
Nhung nhớ đong đưa màu úa lá
Tiếc thương dang dở dấu mòn giày
Tình xưa lạc lối hương theo gió
Dáng cũ phai nhòa nắng quyện mây
Sóng vỗ triều dâng sương khói nhạt
Giấc hồ phiêu lãng tận trời Tây.


Toronto 23/6/2019
Nguyên Trần

***
 Chờ Đến Bao Giờ

Sóng sầu nghiêng ngả làm sao tỏ
Biết tỏ cùng ai... với cỏ cây
Ngõ trúc bao chờ rưng mắt lệ
Sân rêu mấy đợi tội thân giầy
Người ta lặng lẽ vui duyên mới
Một kẻ âm thầm rẽ lối mây
Gói trọn buồn vui hình bóng cũ
Trăng thề đâu nữa chốn trời Tây


Kim Phượng



Thứ Hai, 22 tháng 7, 2019

Mưa Cuối Thu - Phượng Xưa


Bài Xướng:

Mưa Cuối Thu


Mưa thu tưới những mầm sầu
Lá vàng lác đác đổi màu lối xưa
Tình yêu đọng những hương thừa
Mầm sầu ấp ủ hương xưa nhạt màu
Mưa tình trút những cơn đau
Đôi vai trĩu nặng tim trào xót xa
Hàng cây chín lá tàn hoa
Cơn mưa ngày cuối xót xa lá vàng


Kim Phượng
***

Bài Họa

Phượng Xưa


Vườn sau văng vẳng ve sầu
Lựu* hoa đỏ rộ đượm màu Phượng xưa
Nắng Hè tô điểm Xuân thừa
Tưởng chừng Phượng Vỹ hoa xưa thắm màu...
Mưa rơi, hoa rụng lòng đau
Nhìn bong bóng nước dâng trào tình xa
Thương nhau ngày ấy trao hoa
Tình quê...hoài niệm, đường xa...bụi vàng

Duy Anh
Summer in Florida
19/7/2019
*Hoa Lựu màu đỏ thắm như hoa Phượng

Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2019

Thu - Tình Thu


Bài Xướng:

Thu


Thu mùa vàng lá cảnh chia phôi
Kỷ niệm trong nhau vụn vỡ rồi
Thả mảnh ân tình bay tứ xứ
Mong gì vá víu trái tim côi

Kim Phượng
***
Bài Họa:

Tình Thu


Lá vàng em trách cánh phai phôi!
Khơi dậy hồn Thu say đắm rồi
Một chút tình thơ còn đậm nét
Có hàn vá được vết thương côi?

songquang

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2019

Gởi Một Nỗi Đau


Đêm trăn trở thân lạc loài xứ lạ
Hận cô đơn da diết cứ sầu dâng
Trời hai phương thoang thoảng luyến hương gần
Cố vỗ giấc hồn chập chờn hư thực

Chốn cô phòng cõi lòng thêm tê tái
Biếng lược gương tóc rẽ lệch đường ngôi
Lắng bước chân nào xúc động bồi hồi
Dài năm tháng son môi màu cũng nhạt

Kim Phượng

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2019

Sầu Đong - Đông Về


Sầu Đong

Người ở đâu đông dài khắc khoải
Những con đường bóng đổ thâm u
Và nơi đó hằn sâu kỷ niệm
Đôi mái đầu ướt đẫm dưới mưa

Người ở đâu đông dài trăn trở
Những con đường vai sát kề vai
Và nơi đó một thời thơ dại
Nay chỉ còn bóng nhỏ đơn côi

Người ở đâu đông dài nức nở
Những con đường gió lạnh sầu đong
Và nơi đó chiều không buông nắng
Tưởng chừng như hơi ấm còn đây

Kim Phượng
***
Cảm Tác:

Đông Về


Chậm chậm đông về thấy vấn vương
Cho ai lặng lẽ bước trong vườn
Thư xưa úa úa ghi lời hẹn
Cội cũ mờ mờ khắc chữ tương
Mắt lệ theo mưa nhòa vạt áo
Môi cằn với gió nhạt mùi hương
Lòng này vẫn mãi in hình bóng
Của kẻ xa xôi mấy dặm trường!

dovaden2010

Thứ Ba, 16 tháng 7, 2019

Ẩn Số


Tuổi học trò ai bảo làm cô giáo
Hàm số kia em "gạo" mỗi chữ y
Thêm ê nhỏ lũy thừa u định ý
Giải phương trình thay nghịch lý thứ ngôi
Bài toán ôi tìm hoài không đáp số
Nhìn kỹ xem cột điểm sổ khảo bài
Hai số không tôi nào đâu đã muốn
Nhưng vì em tình huống chẳng đặng đừng
Em gục đầu trên giấy bút bâng khuâng
Cô giáo trẻ hồn dần xa bụi phấn
Nhận điểm không chắc gì em hờn oán
Bởi tương lai là ẩn số kiếm tìm
Quỹ đạo đường vạch điểm những âu lo
Định mệnh nào cho tôi làm cô giáo!?

Kim Phượng


Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Xa Xứ

(Chân dung Trần Hoài Thư của Họa Sĩ Nguyễn Quan Chơn)

Xe lăn.Chầm chậm chiều đi ngủ
Trước mặt hoang liêu mờ hoang liêu
Hãy ru ta nhé, ru ta nhé

Ta sẵn sàng chạm với quạnh hiu 

Trần Hoài Thư


Chủ Nhật, 14 tháng 7, 2019

Những Chiều Đông



Bài Xướng:

Những Chiều Đông


Thu quyến trôi theo những mặn nồng
Rồi đây là những buổi chiều Đông
Còn đâu náo nức khi hò hẹn
Giây phút êm đềm lúc ngóng trông
Người khuất chân mây xa bến nước
Thuyền ra cửa biển bỏ dòng sông
Đêm trăng rét mướt chờ ai nữa?
Bếp lửa tro tàn, em biết không! 


Hồ Công Tâm
***
Các Bài Họa:

Thôi Đành


Rồi hết Xuân tươi đến Hạ nồng
Thu vàng đổ lá lại vào Đông
Lênh đênh mấy độ ngùi thương nhớ
Khắc khoải bao mùa vẫn đoái trông
Biền biệt người đi về cuối bãi
Lạnh lùng kẻ ở đứng đầu sông
Đời như dòng nước miên man chảy
Thì cũng thôi đành chuyện có-không! 


Nguyễn Kinh Bắc
***
 Ngờ Đâu

Thu nào mở cửa đón tình nồng
Đã vội xa lìa một chớm Đông
Hứng nốt giọt sầu mà ngóng đợi
Rất thầm nỗi nhớ để chờ trông
Thuyền em lờ lững theo con nước
Người ấy vô tình bỏ bến sông
Những tưởng hương đời thơ tuổi ngọc
Ngờ đâu sống lại chuỗi ngày không 


Kim Phượng 
***
Trăm Nhánh

Tình bỗng phai bên nắng ấm nồng
Hè về lòng lạnh buốt như đông
Người xa, sa lệ câu từ biệt ?
Kẻ ở, châu rơi mắt dõi trông !
Ngỡ lúc tình trao, duyên thắm phận
Ngờ đâu mộng vỡ, tựa hồ, sông
Đời bao lối rẽ, chia trăm nhánh
Hợp để rồi tan... chuyện Sắc/ Không (*)

Kiều Mộng Hà
July 14-2019
(*) Bát Nhã Tâm Kinh: Sắc bất dị Không; Không bất dị Sắc
***
Ngờ Đâu

Tình ta đang thắm nghĩa đang nồng
Bỗng chốc chia lìa một cuối đông
Kẻ đã quên rồi hò với hẹn
Người còn nhớ mãi đợi và trông
Chim dù lạc cội luôn thương cội
Cá dẫu rời sông vẫn mến sông
Những tưởng bên nhau tròn hạnh phúc
Ngờ đâu tay trắng lại hoàn không

Bích Trân
July 14, 2019
***
Hạ Nồng

Trời khô không khốc, gió oi nồng
Đỏ bỏng vầng dương rạng phía Đông
Xoắn tít bụi mù không kẻ muốn
Chói chang nắng gắt chẳng ai trông
Chuồn chuồn uể oải đeo bờ giậu
Ếch nhái lờ đờ bám mé sông
Quẹt giọt mồ hôi rơi ướt trán
Lạy trời mưa xuống, có hay không?

Thuý M
***
Tình Phai

Tình ta đang độ thắm duyên nồng
Bỗng một chiều tàn Thu chớm Đông
Ai bỏ ra đi ai ngóng đợi
Kẻ còn ở lại kẻ chờ trông
Khói sương lãng đãng mờ chân núi
Hương sắc mơn man khuất nẽo sông
Từng mảng đời chôn trong dĩ vãng
Bóng hình người cũ có còn không?

Toronto 15/7/2019
Nguyên Trần
***
 Mùa Đông Canada

Muốn giữ cho lâu nắng hạ nồng
Nhưng mà trời lại cũng sang đông
Mùa đông vẫn đến và đúng hẹn
Cho dẫu không ai ngóng đợi trông
Băng phủ tầng tầng trên mặt nước
Tuyết rơi lớp lớp giữa dòng sông
Mùa đông dài lắm, bao lâu nữa
Giá tuyết lạnh lùng ai thấu không...


Sao Khuê
***
Tàn Mơ

Lá rụng tàn thu cạn sắc nồng
Mây vừa ủ xám chuyển sang đông
Lời ru nhạc khúc còn vang vọng
Phố gợi hương tình đã lặng trông
Cứ tưởng vườn xuân đầy cánh bướm
Nào ngờ lối mộng dạt đò sông
Người ôm kỷ niệm từng đêm buốt
Kẻ cuối phương trời có nhớ không


Minh Thuý
7/17/2019


Thứ Năm, 11 tháng 7, 2019

Tình Người Viễn Xứ


Hơn 40 năm, tình cờ “gặp lại” em. Tuy chẳng tay bắt mặt mừng, tôi không khỏi xúc động, khi qua chiếc điện thoại, nghe tiếng em nói cười và hình ảnh em gửi đến. Trong bỡ ngỡ, bàng hoàng, em đã đưa tôi trở về mái trường xưa.

Người Em, người tôi muốn nhắc đến là Huỳnh Phương Trạch, cậu học sinh lớp 11A, Trường Kỹ Thuật Vĩnh Long, niên khóa 75 – 76. Trạch của ngày đó, vóc người nhỏ, ít nói. Em không là học sinh cá biệt, nhưng tên và nhân dáng của em tôi vẫn nhớ. Bởi, tôi là giáo sư phụ trách hướng dẫn.
Hiện em đang định cư tại Pháp. Khoảng cách Úc – Pháp, tuy xa mà gần, vì em thường xuyên liên lạc với tôi. Ngày xưa, em ít nói bao nhiêu, bây giờ em rất nhiệt tình và có rất nhiều điều em kể cho tôi nghe. 


Qua lời nói, đã tỏ rõ, một Huỳnh Phương Trạch chất phác, hiền lành và chân thật. Qua hình ảnh, chiêm bao cũng không ngờ...cả cô, trò, mái tóc đều pha tuyết sương. Trạch bây giờ, em bảnh trai hơn cậu học trò lớp 11A năm nào.
Qua đối thoại, em cho biết, công việc dù bận rộn, nhưng em luôn giữ gìn sức khỏe bằng cách đi bộ hoặc đạp xe mỗi ngày. Trong những lúc đi bộ như thế, Trạch thường gửi đến tôi hình của em và phong cảnh những nơi em vừa đi qua. Thật bất ngờ, với riêng tôi, em là một nhiếp ảnh có tài đấy.
Ngoài tính chân thật, tôi còn mến em về cách cư xử của một người chủ trong gia đình. Sống ở một quốc gia được tiếng là xa hoa tráng lệ, em vẫn giữ lề thói của người đông phương trong tình phu phụ lẫn phụ tử. Ngoài ra em không quên khuyến khích, nhắc nhở và động viên tôi, cô giáo ngày xưa, tập đi bộ mỗi ngày để giữ gìn sức khỏe. 


Nghe tịn các Bạn cùng Niên Khóa 72, ngày 13 tháng 7 năm 2019, sẽ họp mặt tại nhà Thầy Đào Hữu Nghĩa. Trạch cho biết, em chỉ nghe tên Thầy mà chưa lần gặp mặt. Còn các Bạn cùng lớp năm xưa, kẻ quên người nhớ mặt. Tuy nhiên, em đã không quên nhờ tôi chuyển lời kính thăm gia đình Thầy Đào Hữu Nghĩa, gia đình quý Thầy Cô và gia đình các Bạn Học, được hạnh phúc, vui vẻ, luôn dồi dào sức khỏe. Riêng về Buổi Họp Mặt của Gia Đình Kỹ Thuật Vĩnh Long, Trạch chúc tất cả mọi người, có được một ngày gặp gỡ mang nhiều ý nghĩa.

Mấy mươi năm rồi Trạch!? Cô rất cảm động khi “gặp lại” em cùng những chia sẻ và tình cảm em đã dành cho Gia Đình Kỹ Thuật Vĩnh Long của chúng ta.

Kim Phượng
11. 7.2019
Ảnh: Huỳnh Phương Trạch
Cựu Học Sinh Niên Khóa 72 Kỹ Thuật Vĩnh Long

Căn Nhà Cũ Xướng Họa Cùng Thân Hữu



( Ảnh: Cao Linh Tử)

Bài Xướng:

Căn Nhà Cũ


Mưa khuya gợi nhớ nỗi xa nhà
Kỷ niệm một thời vội chóng qua
Lặng ngắm trăng vàng khi phố vắng
Thầm mơ mộng ước lúc chiều tà
Đưa nhau trở lại căn nhà cũ
Phong kín tường vôi cuối ngõ xa
Hiên trước vườn sau hoa vẫn nở
Cỏ xanh lưng tựa gối tay ngà 

Kim Phượng
***
Họa Y Đề:

Căn Nhà Cũ


Cũ kỹ còn đây một mái nhà
Nơi nầy đã mấy chục năm qua
Hương cau vẫn rụng bên thềm cổ
Khói bếp còn vươn dưới nắng tà
Dẫu chỉ hồn quê màu chất phát
Nhưng đầy kỷ niệm khách phương xa
Hơi men thoang thoảng mà lưu luyến
Cốc rượu chuyền tay cũng đủ ngà!

Cao Linh Tử
5/7/2019
***
Căn Nhà Cũ

Thấm giọt mưa khuya chạnh nhớ nhà
Buồn vương gót ngọc trải can qua
Mơ hoa chờn trợ vầy đêm quạnh
Mộng điệp phôi phai nhoạt nắng tà!
Nhà cũ xanh rêu lòa chốn cũ
Tường loang trắng lạnh nẫu chiều xa!
Bâng lâng lạc giữa miền hoài niệm
Áo cỏ thanh thanh sắc nguyệt ngà.

07-7-2019
Nguyễn Huy Khôi
***
Lòng Người Viễn Xứ

Lữ khách tha phương bỗng nhớ nhà
Bao nhiêu năm tháng đã trôi qua
Bâng khuâng mắt dõi mây chiều muộn
Ngơ ngẩn lòng trông bóng ác tà
Thương lắm thôn cha rừng núi thẳm
Nhớ hoài quê mẹ quãng đê xa
Chẳng sao quên được em ngày ấy
Áo bạc khôn che nét ngọc ngà.

Sông Thu
***
Nghìn Xưa Vẫn Vậy

Gạt bỏ sầu tư dẫu vắng nhà
Năm dài tháng rộng cũng dần qua
Tâm bình tự tại dù sương gió
Trí ổn an nhiên mặc bóng tà
Sóng mãi thì thầm trên biển vắng
Mây hoài lãng đãng cuối ghềnh xa
Nghìn xưa vẫn vậy nào thay đổi
Chẳng lụy bâng quơ lỗi phím ngà!

Như Thu
***
Tổ Ấm


Vẫn ở đây thôi, dưới mái nhà
Gia đình đoàn tụ, tháng năm qua
Vui buồn cha mẹ chờ sương tản
Sướng khổ anh em tránh nắng tà
Sân trước, trăng thề soi khóm trúc
Vườn sau, sao tỏ chiếu mây xa
Bao nhiêu kỷ niệm trong lòng tựa
Ngọc rắc vàng rơi sáng thảm ngà ...

Hawthorne 8 -7 - 2019
Cao Mỵ Nhân
***
Ta Với Thu


Heo may phảng phất trước hiên nhà
Một thoáng bâng khuâng gẫm chuyện qua
Lam bạc làn mây trời bóng xế
Trắng đen mái tóc tuổi chiều tà
Tương lai vỡ mộng khi nhìn thật
Quá khứ hoài mơ lại hóa xa
Ví phỏng cùng nàng xuân trẻ mãi
Để mà thi họa dưới trăng ngà...

Duy Anh

July 10, 2019
***
Về Nhà

Lâu lắm mới quay trở lại nhà.
Tuổi già ngày tháng vội trôi qua
Cà phê, thuốc lá bên hè vắng
Canh sấu, đậu kho lúc xế tà
Thương chị cô đơn nơi xóm cũ
Xót thân phiêu bạt chốn quê xa
Dấu yêu còn đó như hoa nở
Khoe sắc, rong chơi chuỗi ngọc ngà!

Lộc Bắc
Jul2019

Thứ Tư, 10 tháng 7, 2019

Niên Khóa 72 Kỹ Thuật Vĩnh Long, Bước Chân Tìm Về


Kính chúc Quý Thầy Cô, các Anh Chị Đồng Nghiệp, các Bạn Cựu Học Sinh và các em Niên Khóa 72 Kỹ Thuật Vĩnh Long, ngày 13 tháng 7 năm 2019, có được niềm vui trọn vẹn trong căn nhà đầy ấp ân tình của Thầy Đào Hữu Nghĩa. 


“Trong đầm gì đẹp bằng sen 
Lá xanh bông trắng lại chen nhụy vàng 
Nhụy vàng bông trắng lá xanh 
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn” * 

Hoa sen đẹp, không đẹp rực rỡ. Nhưng thả tầm mắt xa xăm nhìn, sen lại có sức quyến rũ lạ lùng, đủ lôi cuốn và làm thổn thức đến nao lòng người. Sắc sen tươi, cái tươi đằm thắm, không sặc sở, nhưng thanh thoát, tinh khôi ẩn tàng bên trong. Đó là tấm lòng của sen… “gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”. 

Hãy cùng về Đồng Tháp! 
Nơi phương Nam thân yêu, nơi trùng trùng những cánh đồng sen, đầm sen. Sen trong thành phố. Sen ngoài ngoại ô. Sen trong ao hồ. Sen nơi kinh rạch và sen ngay cả trong các ruộng lúa. Đâu đâu cũng nhìn thấy sen, bát ngát, trải rộng tận chân trời, đã hạ giảm ít nhiều cái oi bức của những cơn nắng hạ. 
Sen mọc khắp nơi như thế, ngút ngàn như thế, nhưng có một “Cội Sen” đã âm thầm lặng lẽ bên đời, trong căn nhà tại tỉnh Đồng Tháp. “Cội Sen” tôi muốn nhắc đến, vị Giáo Sư một thời của trường Kỹ Thuật Vĩnh Long, Thầy Đào Hữu Nghĩa. Thầy là một dịch giả, đã cố công dịch thuật những tác phẩm của triết gia người Ấn Độ Krishnamurti. Gần như cả cuộc đời Thầy gắn liền với việc dịch thuật. Hãy nhìn vào nội dung những tác phẩm về tư tưởng của Krishnamurti. Hãy đếm số lượng những tác phẩm đã được dịch thuật, ta sẽ tìm thấy được tấm lòng của Thầy. Thầy từng cho rằng vị triết gia Ấn Độ này, giúp Thầy vững tâm để sống, Thầy tìm thấy những điều tốt đẹp và quay vào tìm hiểu chính con người của Thầy. Điều này thể hiện ít nhiều về Con Người có thủy có chung của Thầy đã tiềm ẩn bên trong. Hẳn, tấm lòng của Thầy... là tấm lòng của những cánh sen nơi Đồng Tháp.

Ngày 13 tháng 7 năm 2019 này, đúng thời điểm 8 giờ sáng, những đầm sen của Đồng Tháp sẽ bừng lên, hoa rộ thêm, hương tỏa ngào ngạt hơn, để đón chờ những bước chân của quý Thầy Cô, các Anh Chị Đồng Nghiệp, các Bạn Cựu Học Sinh Kỹ Thuật và Kỹ Thuật Vĩnh Long Niên Khóa 72 nói riêng, từ ngàn dặm đổ về. Họ sẽ cùng quây quần bên “Cội Sen” Đào Hữu Nghĩa. 
Thời gian ơi xin dừng lại! 
Kỷ niệm êm đềm thời thơ dại ơi hãy quay về! 
Tay bắt mặt mừng. Tiếng cười rộn rã dòn tan. Lòng bâng khuâng xao động. Hồn thả mộng ngoài, tận cõi xa xăm, mau mau mang hồi ức về, để mà nhắc nhớ để mà yêu thương. 
Màu áo xanh ơi! Hãy gom mây trời, sưởi ấm lòng cho người đang hiện diện lẫn khách tha phương. Những người còn lưu lạc nơi đất khách mong tìm đến...dù qua hình ảnh. 

Khóa 72 Kỹ Thuật Vĩnh Long ơi! 
Những ngược xuôi tất bật trên đường đời, những muộn phiền, cay đắng trong cuộc sống, hãy tạm quên đi, nhường chỗ cho vững tin yêu, hạnh phúc trong nụ cười, dù mắt đong đầy lệ. 
Hỡi những kẻ phong sương, hỡi những người tha phương, hỡi những cuộc đời đau thương, hãy tìm đến bên nhau, nơi căn nhà đầy ấp ân tình của Thầy Đào Hữa Nghĩa. Mầm hạnh phúc sẽ đến sau bao năm chia cách. Đời sẽ cho thêm 1 ngày trong cuộc sống. Và biết đâu đời cho nhau mấy lần nữa, may mắn gặp gỡ. 

Khóa 72 Kỹ Thuật Vĩnh Long ơi! 
Lần về Đồng Tháp này quả là một cơ duyên. Với tấm lòng và ý chí Thầy Nghĩa của chúng ta. Với sự chân chất, giản dị, với hương ngào ngạt, hòa quyện sự thanh thoát như tấm lòng của hoa sen. Chắc chắn và chắc chắn rằng các em sẽ chuyển mình, từ những người Kỹ Thuật có bàn tay sắt sẽ tiềm tàng tấm lòng son. Sự kiên cường, vượt mọi trở ngại, để xứng đáng là Người Của Kỹ Thuật Vĩnh Long Năm Xưa.
Cô mong thay! 

Bâng khuâng thoáng nhớ mây trời 
Áo xanh mau hỡi tìm nơi họp đàn 
Lối về Đồng Tháp thênh thang 
Đua chen hoa thắm ngút ngàn ngóng trông 
72 Kỹ Thuật Vĩnh Long 
Người muôn năm cũ thỏa lòng vấn vương 
Men theo An Thạnh chung đường 
Sen đầm bát ngát ngậm hương đợi chờ 
Chờ tìm lại tuổi ngây thơ 
Của thời mộng mị chửa mờ trong tim 
Gặp nhau vơi bớt muộn phiền 
Chia nhau tri kỷ niềm riêng tỏ bày 
Rồi đây tháng rộng năm dài 
13 tháng 7 vẫn hoài hành trang 

Kim Phượng 
10.7.2019
 * Ca Dao
Tranh: Kim Oanh 


Thứ Hai, 8 tháng 7, 2019

Cung Đàn Xưa


Bài Xướng:

Cung Đàn Xưa


Thánh thót chiều xưa một điệu đàn
Người về tiếc nuối giấc mơ tan
Dư âm đầm ấm vương chăn gối
Hình bóng xa xăm ngút dặm ngàn
Chinh chiến mịt mù bao cách trở
Biển dâu thăm thẳm mấy quan san
Chiều nay ai dạo cung đàn cũ
Thương nhớ nghe chừng lại chứa chan.

Hồ Công Tâm
***
Các Bài Họa:

Một Tiếng Đàn


Thánh thót trong đêm một tiếng đàn,
Ngậm ngùi chua xót buổi ly tan.
Thanh âm réo rắt gây trầm lắng,
Cung bậc du dương vọng ngút ngàn.
Góc biển lênh đênh đời lữ thứ,
Chân trời mờ mịt bóng giang san.
Nghe đàn lại nhớ bao ngày cũ
Em ở phương nào lệ có chan ?

Nguyễn Kinh Bắc 
***
Lơi Đàn


Đêm thanh lắng tiếng vội lơi đàn
Nức nở tơ chùng giấc mộng tan
Kẻ chốn phòng khuê ôm gối lẻ
Người ngoài sương gió lướt mây ngàn
Can chi phần số duyên và phận
Chinh chiến khắp cùng giang với san
Mong sẽ một ngày thôi khói lửa
Thoát vòng lúc bão dập mưa chan

Kim Phượng
***
Một Thuở Yêu Người


Trăng khuyết buồn đau lỡ nhịp đàn
Tình Xuân mờ nhạt giọt mưa tan
Mộng vàng ngây ngất mây vương vấn
Hương sắc đam mê gió bạt ngàn
Nhớ thuở duyên ưa tà áo tím
Thương thời phận đẹp chiếc khăn san
Anh đời phiêu bạt trong hiu quạnh
Đơn điệu trần ai lệ thấm tràn.

Nguyên Trần
Toronto 1/7/2019

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2019

Tự Tình- Vội


Chiều buông nắng phút giây thần thoại
Môi mắt chờ chìm đắm mộng mơ
Chân bước động hờ rung ngọn cỏ
Tự tình lời rụng trắng vườn thơ


Kim Phượng
***
Cảm Tác:

Vội


Ngập ngừng... nửa... nửa bước chân
Bao vương vấn, vẫn đầy sân lá vàng
Nhớ thương tình tự mơ màng...
Xót xa, sao nỡ vội vàng sang ngang!


dovaden2010 (DVD)



Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2019

Tình Hè


Hôm ấy mưa chiều em với anh
Nhìn bong bóng vỡ nước vây quanh
Và trong đáy mắt buồn sâu thẳm
Giây phút chia tay dạ chẳng đành

Luyến tiếc dìu nhau lối cỏ xanh
Gọi mây mây hỡi hãy xây thành
Cho ta trốn mãi tìm hơi ấm
Gửi chút hương lòng dẫu mỏng manh

Thôi thế thế rồi cũng phải xa
Trong làn mưa lạnh lệ chan hòa
Trao tay cánh phượng nằm trang vở
Giữ lấy tình hè thắm sắc hoa

Kim Phượng

Thứ Năm, 4 tháng 7, 2019

Căn Nhà Cũ Cùng Bài Họa



Bài Xướng:

Căn Nhà Cũ


Mưa khuya gợi nhớ nỗi xa nhà
Kỷ niệm một thời vội chóng qua
Lặng ngắm trăng vàng khi phố vắng
Thầm mơ mộng ước lúc chiều tà
Đưa nhau trở lại căn nhà cũ
Phong kín tường vôi cuối ngõ xa
Hiên trước vườn sau hoa vẫn nở
Cỏ xanh lưng tựa gối tay ngà 

Kim Phượng
***
Bài Họa:

Ray Rứt


Từ ngày cất bước phải rời nhà
Năm tháng dần trôi lặng lẽ qua
Nắng sớm lung linh ngời ngọn cỏ
Canh khuya lấp lánh ánh trăng tà
Thương quê cách trở ngàn sông núi
Nhớ nước ngăn chia vạn dậm xa
Sương tỏa nhạt nhòa như lối mộng
Khiến lòng ray rứt tựa say ngà

songquang
13.6.2019
***
Thanh Bình Một Chút 

Ngàn dặm ly hương bỗng nhớ nhà...
Vùng trời kỷ niệm cũng mau qua
Quen nhau thuở ấy trên cầu vắng
Thân thiết một thời dưới nắng tà
Mình hẹn về thăm căn phố cũ
Ai ngờ cửa đóng lối vòng xa
Vườn sau cúc dại hoa vàng nở
Cổ thụ tựa lưng áp má ngà

Mai Xuân Thanh
Ngày 02/07/2019
***
Ước Mơ

Từ dạo ra đi xa mái nhà
Chạnh lòng thương nhớ những ngày qua!
Quê hương bỏ lại buồn da diết
Lũ giặc tràn vào buổi xế tà.
Mong ước ngày về thăm xóm cũ
Làng quê khói rạ tỏa bay xa...
Trăng lên soi sáng trên đường vắng
Thiếu nữ bâng khuâng gót ngọc ngà

Ngô Văn Giai
***
Nhớ Hạ Xưa

Thao thức đêm nay nỗi nhớ nhà
Từng mùa Phượng Vỹ đã đi qua
Hồn tôi ký ức sân trường cũ
Một thuở bâng khuâng dưới nắng tà
Thích mãi màu hoa khô ép sách
Trao người lưu luyến buổi chia xa
Mà nay chỉ biết vùi thương nhớ
Nhặt bóng ngày xưa áo lụa ngà

Minh Thúy
7/2/19
***
Cảm Tác:

Chiều Buồn 

Bỗng thấy bâng khuâng nỗi nhớ nhà
Mái đầu sương trắng tháng ngày qua.
Những chiều hiu hắt trên đường vắng
Ngơ ngác nhìn quanh bóng xế tà!
Trở về quạnh quẽ căn phòng cũ
Dạ khúc nhạc chiều vẳng xa xa.
Ra rả ngoài vườn ve nức nở
Trên nhành dương liễu ánh trăng ngà.

Mailoc


Thứ Tư, 3 tháng 7, 2019

Ngày Xưa...Cô Bé

Hỡi cô thắt bím ngày xưa
Mấy mươi năm đã ngỡ vừa hôm qua


Ảnh: Vũ Thị Bạch Hằng
Cựu Học Sinh Kỹ Thuật Vĩnh Long

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2019

Ngày Mới


Bài Xướng: 

Ngày Mới

Ánh sáng bừng lên theo nắng mai
Rộn ràng hoa nở giữa vòm cây
Trên cành, ríu rít chim khoe giọng
Dưới suối, tung tăng cá hợp bầy
Chấp chới vườn xanh, đàn bướm lượn
Dập dìu ruộng biếc, cánh cò bay
Hít căng lồng ngực: ta đang sống
Hạnh phúc dâng tràn, vui ngất ngây.

Sông Thu
***
Các Bài Họa:

Theo Dấu Chân Quê


Ven đường lá cỏ đẫm sương mai
Vạt nắng vàng chia nửa ngọn cây
Ríu rít trên cành chim gọi bạn
Leo nheo dưới bến cá lên bầy
Ra trường đám trẻ vui chân bước
Xuống ruộng đàn cò nhẹ cánh bay
Chỉ được vài năm không tiếng súng
An bình trọn vẹn tuổi thơ ngây.

Cao Linh Tử
16/5/2019
***
Tia Nắng Đầu Ngày

Đầu ngày,tia nắng tiếp ban mai
Xuyên rọi qua cành xuống cỏ cây
Sương sớm la đà giăng lối bước
Trời trong lãng đãng gợn mây bay
Líu lo chim chóc kêu rời tổ
Nhộn nhịp bướm ong rủ kiếm bầy
Thanh thản cảnh đời vui kiếp sống
Hương hoa tỏa ngát khiến hồn ngây

songquang
20190513
***
Ngày Mới Vẫn Chờ

Vững tin mãnh liệt một ngày mai
Cố quốc quay về với cỏ cây
Bỏ xứ lìa quê luôn nhớ cội
Xa đàn họp sức gắng chung bầy
Phận người mỏng mảnh thân bèo dạt
Vận nước long đong chiếc lá bay
Rể bám cho dù trên đất lạ
Vẫn chờ sống lại tuổi thơ ngây

Kim Phượng

Thứ Hai, 1 tháng 7, 2019

Người Bạn Đồng Nghiệp


(Hình Thầy Nguyễn Đức Hạnh chụp năm 1955 được Photo Vinh chưng làm ảnh mẫu)

     Một sự ngẫu nhiên tình cờ nhưng mang nhiều ý nghĩa… 
Khoảng cuối tháng 5, Người tìm tôi qua lá thư bằng email là một Cựu Giáo Sư của trường Trung Học Tư Thục Nguyễn Trường Tộ Vĩnh Long. Với lời chân thành ở cuối lá thư: “xin vui lòng hồi âm”. 

     Đọc tới đọc lui lá thư của một Người xa lạ, Hạnh Nguyễn. Tôi có đôi chút ngạc nhiên và ngần ngại. Bởi, trong số danh sách các Cựu Giáo Sư của Nguyễn Trường Tộ, có cùng tên Hạnh mà tôi đã từng biết qua. Cô Hạnh, người ở tuổi trung niên và chị La Hạnh, nhà chị ở cùng đường Văn Thánh, thuộc tỉnh Vĩnh Long, với tôi ngày xưa. Sau nhiều lần đắn đo lẫn cảm động vì lời mong mỏi được hồi âm, tôi vội trả lời:

"Bạn Hạnh thân mến, 

Kim Phượng rất ngạc nhiên lẫn vui vui khi nhận được lá thư này. Tuy nhiên, Kim Phượng không biết xưng hô thế nào cho phải phép đây. 
Kim Phượng trước đây là giáo sư của trường Nguyễn Trường Tộ và có thể Hạnh Nguyễn cho tôi biết một chút về bạn không? Thật ra, khi đọc thư bạn, cả trời hồi ức của Nguyễn Trường Tộ lại trở về. Kim Phượng cũng mong tin bạn. 
Chúc bạn luôn an lành. 

Thân mến 
Kim Phượng "

     Sau đó, tôi nhận ngay thư hồi đáp, trong ngỡ ngàng và xấu hổ vì cách xưng hô của chính mình. Bởi, Thầy là bậc tiền bối. Thầy đã là Giáo sư của trường thì lúc đó tôi chỉ là con bé mới lên 5. Sau này, khi biết ra, 2 người chị tôi, Kim Xuyến, Kim Phương là học trò cũ của Thầy lúc bấy giờ và cũng là người học trò mà Thầy đang tìm, nhưng tình cờ lại email cho tôi. 
Thầy Hạnh không là người Vĩnh Long, nhưng Thầy là giáo sư của trường Nguyễn Trường Tộ từ năm 1955. Thầy là giáo sư của trường có đến 7 năm. Một ngôi trường nằm cạnh dòng sông lững lờ và những cội me già. Ngày nay cội me vẫn còn ...trơ gan, nhưng ngôi trường Nguyễn Trường Tộ đã không còn nữa. 


(Hình Thầy Nguyễn Đức Hạnh chụp năm 1956 được Photo Thiệt chưng làm ảnh mẫu)

     Đa số các học sinh trường này, dù học với Thầy hay không, đều biết đến Thầy. Bởi, hình của Thầy 
được tiệm chụp hình Vinh chưng làm ảnh mẫu. Đến năm 1956, Thầy là giáo sư của trường Tống Phước Hiệp. Và cũng vào năm này, ảnh Thầy được tiệm chụp hình Thiệt làm ảnh mẫu. 
Sau 6 năm dạy tại Tống Phước Hiệp và Thầy rời Vĩnh Long. Thầy trở về Sài Gòn dạy tại trường Nguyễn Bá Tòng. Cũng vào năm này 1964, tấm hình lưu niệm của Thầy thời ấy, nay vẫn còn đây. 


( Hình Thầy Nguyễn Đức Hạnh chụp năm 1964)

     Rồi thời gian cứ lặng lẽ trôi...tôi đã xa trường Nguyễn Trường Tộ, Thầy đã rời Việt Nam đến một phương trời mới. Và năm 2018, đúng 28 năm sống nơi đất khách quê người, cũng là dịp kỷ niệm 60 năm Ngọc Khánh Hôn Nhân. 


( Hình Thầy Nguyễn Đức Hạnh chụp năm 2018, kỷ niệm 60 năm Ngọc Khánh Hôn Nhân)
  
     Thầy và tôi, tuổi đời cách nhau xa. Cả 2 đã dạy cùng trường, người trước kẻ sau, đời thường gọi đó là “bạn đồng nghiệp”. Tuy nhiên, tôi không theo “đời thường”, luôn giữ tình tôn sự trong đạo, vẫn gọi là Thầy dù chưa một lần thọ giáo. 
     Trong cuộc sống luôn có những điều bất ngờ. Thầy và tôi là hai người xa lạ, nhưng cơ duyên đã đưa tôi “gặp” Thầy. Hiện nay, Thầy và tôi vẫn liên lạc thường xuyên. Thầy là người đáng kính và Thầy là người luôn hướng dẫn tôi trên con đường tìm đến niềm tin của Ơn Trên. 

Kim Phượng