Thứ Hai, 30 tháng 9, 2024

Em Cũng Là Hoa: Hoa Hồng


Đi đi tìm lại thời thơ mộng
Sánh bước bên nhau khúc khích cười
Tha thiết tiếng yêu lòng rộn rã
Môi ai nở nụ cánh hồng tươi


Thơ & Ảnh: Kim Phượng

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2024

Trời Vào Thu


Dáng cô phụ vùi sâu trong mưa lạnh
Gói buồn riêng từng mảnh kiếp tha hương
Mưa nơi đây ray rứt suốt canh trường
Không lá rơi trắng trời mưa tầm tã
Từng thu qua mỗi mùa phai sắc lá
Đếm trên tay vàng đá mối tình gầy
Biết bao lần kỷ niệm hãy còn đây
Thương cảm sầu rưng rưng mưa xứ lạ

Kim Phượng
***
Thơ Cảm Tác:

Trời Sang Thu


Tay trong tay ấm lòng mưa không lạnh
Nước xuôi giòng tóc ướt toả thơm hương
Mưa liên miên từ lúc trống tan trường
Vẫn đón em về dưới mưa tầm tã
Ta đã trải bao mùa Thu rụng lá
Lá rơi rơi phủ vai áo em gầy
Kỷ niệm còn in dấu mãi quanh đây
Cho niềm vui bừng lên nơi xứ lạ

Chinh Nguyên/H.N.T


Thứ Hai, 23 tháng 9, 2024

Má Ơi,


Hoa đào đua nở hiên ngoài, Úc châu đã vào xuân. Từng đợt cánh mỏng chao mình trong gió, gợi con nhớ khoảnh khắc cận kề ngày xa Má. Má ra đi...đến cuối đường tàu nhân gian, vào một chiều tắt nắng, về tận cõi xa xăm, trùng trùng cách biệt.

Đã hai mươi hai năm trôi, vẫn thế, gió lạnh từng cơn thổi về, mưa chiều vẫn rơi, giọt dài giọt ngắn nào ngơi. Không đi dưới mưa sao lòng con rét mướt. Giữa đất trời quê nội, giữa đồng không mông quạnh, Má có lạnh không.
Khơi lại hương tàn, đếm những năm xa, thầm gọi Má ơi. Thả hồn về nền xưa chờ đợi, đón hương đồng thoang thoảng. Dẫu sái mùa còn mơ màng thương đòng đòng đua trĩu, đẹp như dung nhan thời con gái của Má lúc về làm dâu nhà Nội.

(Người mẫu Kim Phượng)

Má biết không Má, xa xôi mấy, con vẫn tìm thấy Má qua tấm ảnh ngày thơ, con làm “người mẫu” cho “nhiếp ảnh gia” cậu Năm thử tay nghề, chuẩn bị khai trương tiệm chụp hình Hiệp Thành tại chợ Giồng Ké, của gia đình mình. “Người mẫu” với chiếc áo má may, cổ dún? Không...không...nào ai ngờ áo đã sút nút cổ, Má chưa kịp sửa, con đã dùng kim tây thay nút cài lại. Điều kỳ diệu thay, đàng sau bức ảnh là thủ bút Má đã viết cho con gái.
Quả ngày đó con cực thiệt. Chừng ấy tuổi đầu con trông em...bảy Hiệp, tám Hội. Lớn hơn một chút...trông chừng chín Oanh, mười Diệp và út Hữu.

(Thủ Bút Của Má Viết Cho Con Gái)

Viết thư cho Má khi đầu đã điểm sương. Tội con lớn lắm, những ngày Má còn nơi quê nhà, những năm con rời xa Vĩnh Long. Má mong thư con từng ngày...từng ngày...nhưng con không đã...Bây giờ nói ra có ích chi đâu, chỉ là nuối tiếc...Giá Má còn, cho bút con tuôn mực. Má biết không, vừa bước chân đến ngưỡng cửa tự do, trăm mối lo, ngàn nỗi riêng. Bây giờ nói ra, chỉ chuốc hai tiếng biện minh. Con khóc. Hạt lệ sương thầm, khóc có vơi. Có muộn không Má. Một đời được bao nhiêu điều mong ước, nhưng lắm khi chỉ mong một điều, mà nào có được.
Thư cho Má. Má còn đâu nữa mà mong. Bên kia thế giới, Má có đọc được thư con. Bên bờ huyệt lạnh, Má ơi nương gió về, ngõ chờ là đây, bao mong mỏi, chút ngỡ ngàng, hân hoan lẫn háo hức chờ. Chờ Má về, nhưng quanh đây chỉ giăng giăng một màu trắng đục. Lắm khi chỉ mong một điều, mà nào có được.
Con như hạt sương trên cỏ, mang nỗi buồn chuyển dời của nhân thế. Nước non ơi, bèo mây hỡi, kiếp người có sinh, có diệt. Sẽ có một ngày, một ngày nào đó, người rõ mặt người. Hiện tại, có chăng chỉ là chiêm bao, tỉnh ra lại tiếc Má trong mộng của con.
Cảm ơn hoa đã đến nhắc nhớ ngày Má ra đi và con không cảm thấy lẻ loi khi nhìn những cánh rơi rơi. Hoa đào ơi, còn có nhớ Người xa. Bây giờ Má đời đời yên ngủ, để con thao thức nghe buồn tận cõi xa.

Má ơi, dầu gì dẫu gì, con vẫn viết, thả con chữ rong theo... quấn quýt bên lời cầu nguyện của một người, đến với Má nghe Má.

Kim Phượng
24.9.2024 Lần Giỗ Má thứ 22

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2024

Đàn Tôi


So dây buông lơi

Đàn khóc thay lời
Thương lần dang dở
Não nùng tim côi

Đàn reo cung oán
Lỡ làng trái ngang
Bờ mi vội khép
Đời...đời...ly tan

Đàn gieo ray rứt
Buông tiếng lòng tôi
Môi mặn bờ môi
Tôi!

Kim Phượng
***
Cảm Tác: 

Tình Tôi

Sao đành buông lơi
Mắt lệ nghẹn lời
Tình mình dang dở
Đau xót tim côi!

Không lời than oán
Chuyện đời trái ngang
Mắt sầu lệ ướt
Vì cuộc ly tan.

Đàn tình đã dứt
Đau xót lòng tôi
Máu đỏ bờ môi
... Đời !!!

Hàn Thiên Lương


Thứ Hai, 16 tháng 9, 2024

Trăng Một Thuở


Vằng vặc trăng treo tỏa rạng ngời

Reo vui nhịp trống rộn nơi nơi
Ngẩn trông trộm nhớ trăng đầu ngõ
Lễ hội xôn xao của một thời

Cùng gió cùng mây lướt lướt trăng
Mộng riêng trở giấc viếng cung hằng
Yêu thương gửi gắm mùa trăng cũ
Cung quế mong chi buộc xích thằng

Kim Phượng
***
Bài Cảm Tác:

Trung Thu Thuở Đó…

Lung linh bóng Nguyệt tỏa ngời ngời
Tiếng trống Trung Thu vọng khắp nơi
Trẻ nhỏ lồng đèn vui lễ hội
Mọi người rộn rã tuổi Xuân thời

Riêng tôi ngày ấy đắm say trăng
Mơ ước khi nao viếng chị Hằng
Để hỏi thăm xem đà mấy tuổi
Tình còn cột được số tôi chăng ?

songquang
20240916


Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2024

Góa Phụ


Đường chiều. Bóng lẻ. Trăng tà
bỏ hường nhan héo, bỏ hoa bướm tàn.
Chẻ hai. Biền biệt đôi đàng
để đêm gối chiếc lỡ làng. Chiếu chăn.

-Những khuya, khuya tới bẽ bàng.
Những mai sớm tới ngỡ ngàng sớm mai-

Con tim thương phế. Đọa đày
buồn từ hiện thế buồn dài thiên thu.
Quơ tay vói chút sương mù
ngỡ đâu nước mắt khóc bù. Tình tôi

Tưởng người, mắt lệ một đời
tụng bài tình hận. Chữ vùi dập đau.
Tình yêu y thể bóng câu.

Cvk

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2024

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2024

Vườn Ai


Vườn nhà vắng mặt người chăm sóc
Lý trắng đào hồng tự nở hoa *
Một đóa đầu mùa khoe sắc thắm
Ngạt ngào hương đấy ai vừa qua


Thơ & Ảnh: Kim Phượng
Anh Đào sân trước nhà
* Thơ của Trúc Lâm Đại Sĩ tức vua Trần Nhân Tông


Thứ Ba, 10 tháng 9, 2024

Hoài Niệm - Tâm Tư Khó Nói


Bài Xướng:

Hoài Niệm


Giây phút chạnh lòng quặn thắt đau
Con tim rưng rức lệ tuôn trào
Noi gương soi sáng như vầng thái
Công đức cha hiền tợ núi cao

Dâng nén tâm hương luống nghẹn lời
Ân tình ấp áp tỏa muôn nơi
Những mong sưởi ấm đàn con dại
Dãi gió dầm sương thuở thiếu thời

Xô đẩy dòng đời mãi mãi trôi
Cha ơi cách biệt luống bồi hồi
Sớm hôm tạc dạ hằng ghi nhớ
Vọng mãi lời răn vững bước thôi

Kim Phượng
***
Bài Họa:

Tâm Tư Khó Nói


Tâm tư trĩu nặng nỗi niềm đau
Từ lúc cha đi lệ ứa trào
Bỏ lại con thơ còn sữa mẹ
Cũng vì chí hướng tự hào cao

Nhìn con ,Mẹ nói chẳng nên lời
Vò võ một mình sống khắp nơi
Buôn bán tảo tần không quản ngại
Nuôi con khôn lớn..trải bao thời

Tháng ngày cứ thế mãi dần trôi
Cuộc chiến chia ly đã vãn hồi
Sum họp gia đình đâu chẳng thấy
Điêu tàn mộ chí…nghĩa trang thôi!

songquang

9/2024


Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2024

Hạ Sơn - Thầy Tuệ Sỹ


Thơ: Thầy Tuệ Sỹ
Nhạc Buồn( Khúc luyện tập số 3)
Nhạc: Chopin
Trình Tấu SarahChang
Thực Hiện: Như Tố Nguyễn

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2024

Thu Nhớ


  (Ảnh: Kim Phượng)

Trông nắng thu vàng trải khắp nơi
Nhớ người biền biệt mãi phương trời!
Ở đây khắc khoải nhìn thu lại
Chốn ấy u hoài ngắm lá rơi!
Hội ngộ ?! bao mùa còn vắng biệt
Tao phùng?!mấy độ vẫn xa xôi!
Người ơi nét bút xin trao gửi
Mong bóng thu xưa chẳng nhạt mờ!

Hàn Thiên Lương


Thứ Năm, 5 tháng 9, 2024

Phượng! - Phượng Là Ai?


Phượng!

(Bài Hát Nói cảm ơn và đáp lễ hồi âm của Nhà Thơ Kim Phượng, Hiền Tỷ của Nhà Thơ Kim Oanh)

Phượng Hoàng! Con chim trong thần thoại!
Phượng Hoàng! Đầu gà, mỏ nhạn, cổ hạc, vảy cá, đuôi công!
Phượng Hoàng! Chỉ xuất hiện vào thời thái bình an lạc núi sông!
Phượng Hoàng! Hóa thân của Quốc Mẫu Âu Cơ truyền thuyết Con Rồng Cháu Tiên rạng rỡ!

Phượng ghép thêm Kim! Người cởi mở!
Phượng cài đính ngực! Áo nên thơ!
Phượng V! Đỏ rực sân trường! Thương thuở cắp sách hồn nhiên vô bến bờ!
Phượng! Lòng thầm lặng lẽ trong mơ! Phượng còn chưa nở đã mờ nhớ mong! Mãi mãi!

Phượng tím! Rải thảm quanh gốc cây đẹp say mê như “bùa ngải”!
Phượng! “Phượng Hoàng ở chốn cheo leo! Sa cơ, lỡ vận phải theo đàn gà”!
Phượng! Người Thơ rất tài hoa!
Phượng là Hiền Tỷ trong nhà Kim Oanh!
Phượng luôn gìn giữ phương danh!
Phượng! Cành Nam đậu! Thất thanh hót hoài!
Phượng tìm ra chốn Thiên Thai!

Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 30/08/2024
***
Thơ Cảm Tác:

Phượng Là Ai?


(Đáp lễ Bài Hát Nói của Nhà Thơ Đức Hùng, Sydney-Australia)

Phượng Hoàng xoải cánh trong thần thoại
Ôi Loài chim kiều diễm nhất thế gian!
Đầu như gà, nhưng cổ hạc, đuôi công!
Thời thái bình an lạc khắp núi sông!
Mới xuất hiện như điềm lành đại cát
Là Mẹ Âu Cơ Hóa thân thoát xác
Sinh trăm con rạng rỡ giống Rồng Tiên!
Kim với Phượng hai chữ kết thành tên
Nghe mộc mạc, nhưng thân tình cởi mở!
Mùa ly biệt mùa Phượng hồng rực rỡ
Đóa Phượng cài lên ngực áo nên thơ!
Phượng đỏ sân trường, kỷ niệm ngây thơ!
Thuở cắp sách hồn nhiên vô bờ bến!
Phượng! một giấc mơ thầm đem đến!
Phượng cho ta hoài vọng nhớ mong!
Quanh gốc cây Phượng tím đẹp say lòng
Như “bùa ngải” hớp hồn ai đắm đuối!
“Phượng Hoàng vốn cheo leo đầu núi!
Bởi sa cơ đành chung đụng đàn gà”!
Người Thơ Phượng rất tài hoa!
Phượng là chị cả trong nhà Kim Oanh!
Phượng luôn gìn giữ phương danh!
Phượng! Cành Nam đậu! chim xanh hót hoài!
Rợp màu Phượng chốn Thiên Thai!

Mường So Đèo Văn Trấn

Altoona, Iowa- United States 8/29/2024


Thứ Tư, 4 tháng 9, 2024

Em Cũng Là Hoa: Hoa Súng


Lăn tăn song nước gợn đùa
Hoa Súng mộc mạc quê mùa dễ thương


Thơ & Ảnh: Kim Phượng


Thứ Ba, 3 tháng 9, 2024

Hoài Niệm


Giây phút chạnh lòng quặn thắt đau
Con tim rưng rức lệ tuôn trào
Noi gương soi sáng như vầng thái
Công đức cha hiền tợ núi cao

Dâng nén tâm hương luống nghẹn lời
Ân tình ấp áp tỏa muôn nơi
Những mong sưởi ấm đàn con dại
Dãi gió dầm sương thuở thiếu thời

Xô đẩy dòng đời mãi mãi trôi
Cha ơi cách biệt luống bồi hồi
Sớm hôm tạc dạ hằng ghi nhớ
Vọng mãi lời răn vững bước thôi

Kim Phượng
***
Cảm Tác: Y Đề


Khi nhớ về cha tim nhói đau
Đôi mắt rưng rưng lệ ứa trào
Công cha nghĩa nặng hơn sơn Thái
Đức lớn hơn là ngọn núi cao

Muốn nói cùng cha đã nghẹn lời
Nay cha biền biệt khắp nơi nơi
Dâng cha tất cả lòng con dại
Thương lắm đời cha khổ thiếu thời

Thời gian cứ mãi mãi trôi
Nhớ cha lòng cứ bồi hồi
Sớm hôm ghi khắc lòng cha dặn
Gắng sức trên đời tiến bước thôi!

Hàn Thiên Lương


Thứ Hai, 2 tháng 9, 2024

Cuối Đông


Bài Xướng:

Cuối Đông


Đông sắp tàn rồi buốt chẳng vơi
Vườn xua hoang vắng thuở xa người
Nhớ nhung giăng kín gian phòng nhỏ
Khắc khoải hoài mong một góc trời
Giọt tủi giọt tuôn sẩu mấy kiếp
Lệ sa lệ xót lạnh ngàn đời
Hạ người ấm áp đầy hương năng
Có thấu hoa lòng lâng lẽ rơi

Kim Oanh
Melbourne cuối đông 2024
***
Bài Họa:

Cánh Hoa Rơi

Ẩn tình chôn kín khóc cho vơi
Mơ bóng trong tim bóng một người
Sực tỉnh thì ra cơn mộng ảo
Mong chi buộc mãi cánh chim trời
Lời oanh liễu vút theo làn gió
Một áng hương tan dậy bão đời
Mây nước vô tình đưa đẩy mãi
Mong chờ mỏi đợi kiếp hoa rơi

Kim Phượng
***
Mỗi Độ Thu Về

Nhìn cảnh thu về nắng đã vơi
Hồn đau rơi lệ cảnh xa người.
Nhớ thương biền biệt mòn sông núi
Chờ đợi xa xăm lạnh đất trời.
Nườc mắt chinh nhân sầu vạn thuở
Niềm đau góa phụ khổ bao đời!
Người ơi mỗi lúc mùa thu lại
Buồn nhớ người xa … thương lá rơi!

Hàn Thiên Lương



Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2024

Hoài Niệm


Giây phút chạnh lòng quặn thắt đau
Con tim rưng rức lệ tuôn trào
Noi gương soi sáng như vầng thái
Công đức cha hiền tợ núi cao

Dâng nén tâm hương luống nghẹn lời
Ân tình ấp áp tỏa muôn nơi
Những mong sưởi ấm đàn con dại
Dãi gió dầm sương thuở thiếu thời

Xô đẩy dòng đời mãi mãi trôi
Cha ơi cách biệt luống bồi hồi
Sớm hôm tạc dạ hằng ghi nhớ
Vọng mãi lời răn vững bước thôi

Kim Phượng
Ngày Nhớ Ơn Cha 1.9.2024