Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

Diana Krall - Autumn Leaves

Lã Vọng, Người Câu Công Hầu


      Khương Thượng là người ở Đông Hải. Tổ tiên ông từng làm chức Tứ nhạc giúp vua Hạ Vũ trị thủy có công. Sử ký xác định tổ tiên ông được phong ở đất Lã vào khoảng thời vua Thuấn đến thời nhà Hạ, do đó lấy Lã làm họ. Ông còn được dân gian và các nhà nghiên cứu lịch sử gọi bằng nhiều tên khác như: Khương Thái Công, Thái Công Vọng, Lã Vọng

Lịch sử


      Khương Tử Nha sống ở giai đoạn lịch sử cuối nhà Thương, đầu nhà Chu ở Trung Quốc. Ông là người có tài thao lược, cầm quân khi tuổi đã già, tóc đã bạc nhưng đã thống lĩnh quân đội nhà Chu phò vua Chu Văn Vương (Cơ Xương) chống lại triều đình nhà Thương, bấy giờ đã suy tàn trong tay Trụ Vương. Trong khi cuộc chiến đấu lật đổ chính quyền nhà Thương còn dang dở thì Chu Văn Vương qua đời, Khương Tử Nha tiếp tục phò vua Chu Vũ Vương (là Cơ Phát, con của Cơ Xương lên nối ngôi). Cho đến khi sự nghiệp lật đổ nhà Thương hoàn thành, nhà Chu được thành lập, Khương Tử Nha làm Tướng Quốc.

      Giai đoạn đó, lịch sử Trung Quốc còn rất sơ khai, các dữ liệu lịch sử cho đến nay chủ yếu dựa vào các truyền thuyết dân gian. Nhưng hiện nay vẫn còn một bản lưu được cho là binh pháp của Khương Tử Nha có tên là: Lục Thao, đây có thể nói là bộ binh pháp lâu đời nhất của Trung Quốc và nhân loại. Một số người coi binh pháp này là bằng chứng thuyết phục nhất chứng minh sự tồn tại có thật của nhân vật Khương Tử Nha.

Truyền Thuyết


      Dân gian thì vẫn lưu truyền những câu truyện thần thoại, truyền thuyết vô cùng huyền bí về Khương Tử Nha. Thậm chí còn có cả một bộ sách truyền thuyết Phong Thần nói xoay quanh Khương Tử Nha và cuộc chiến Chu - Thương. Theo truyền thuyết, Khương Tử Nha là một người có pháp thuật cao siêu, sau khi hoàn thành sứ mệnh phò Chu diệt Thương đã được phong làm quan trên thiên đình và ông chính là Thái Thượng Lão Quân. (Một số truyền thuyết lại nói rằng Thái Thượng Lão     Quân chính là Lão Tử, cha đẻ của đạo Lão).

      Bấy giờ, Cơ Xương nuôi chí lật đổ nhà Thương, đi khắp nơi tìm kiếm người hiền tài. Một hôm, lên núi Bàn Khê thấy Khương Tử Nha ngồi câu cá với một lưỡi câu thẳng. Thấy lạ, Cơ Xương mới hỏi: "ông lão, sao câu cá bằng lưỡi câu thẳng thế thì câu sao được?". Khương Tử Nha mới trả lời: "Lưỡi câu bình thường chỉ câu được cá, lưỡi câu này mới câu được minh chủ." (Một truyền thuyết khác nói rằng có người tiều phu hỏi ông sao câu được cá với lưỡi câu thẳng, ông trả lời rằng ông không câu cá mà câu Công, câu Hầu). Thấy vậy Cơ Xương mới đem những chuyện thế cuộc ra hỏi, quả nhiên Khương Tử Nha trả lời thông suốt cho thấy những kiến giải siêu phàm thế là từ đó Khương Tử Nha theo phò Cơ Xương. Lúc bấy giờ ông đã 80 tuổi.
      Khương Thượng là công thần, được phong làm vua Tề ở đất Doanh Khâu.
Trên đường sang phía đông về đất được phong, ông nghỉ đêm trong quán trọ. Người trong quán khuyên ông nên đi gấp về kẻo có sự tranh giành. Khương Thượng nghe theo, đang đêm trở dậy mặc áo lên đường, tới tảng sáng thì về tới đất Doanh Khâu. Đúng lúc đó Lai Hầu là vua đất Lai ở bên cạnh vốn là chư hầu cũ của nhà Thương chưa thần phục nhà Chu, có ý định tranh đất Doanh Khâu với ông, bèn mang quân tới đánh. Khương Thượng sửa sang chính sự, lấy lòng người bản địa. Nhiều người theo về ủng hộ, giúp ông đánh bại được Lai Hầu. Ông chính thức trở thành vua nước Tề.

Kim Phượng Sưu tầm
Theo wikiperia.org - battrangceramic.net

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

Hữu Sở Cảm - 有 所 感 - Phạm Đình Hổ

Phạm đình Hổ sinh năm Mậu Tý (1768) người huyện Bình Giang tỉnh Hải Dương.Từ nhỏ 9 tuổi ông đã học Hán thư , nhưng chỉ đổ đến sinh đồ ( Tú Tài) vào cuối đời Lê chiêu Thống. Trong thời loạn lạc, vua LcTchạy sang cầu viện nhà Thanh, rồi Lê-Trịnh sụp đổ, Tây Sơn cầm quyền, PĐH sống cơ cực dạy học ở quê nhà. Năm 1821 Vua Minh Mạng ra Bắc, ông được triệu vào Huế làm Hành tẩu Viện Hàn Lâm, được ít lâu ông xin từ chức.. Năm Minh Mạng thứ 7( 1826 )vua lại triệu ông cho làm Thi giảng học sĩ. Năm 1832 ông về hưu luôn, mất năm 1839, thọ 71 tuổi.
Trong thơ ông, bên cạnh những bài viết về cái nghèo khổ, cái bất đắc chí của mình ,cái tình cảm bạn bè cùng cảm quan lịch sử còn có một số bài viết về các thiếu nữ trẻ trung ngây thơ thật độc đáo.
Chúc tất cả an vui cuối tuần.
Thân kính
Mailoc



有 所 感        Hữu Sở Cảm

長安小兒女,     Trường An tiểu nhi nữ;
纖手丱丫鬟。     Tiêm thủ quán nha hoàn.
深閨不知苦,     Thâm khuê bất tri khổ
猶掃落花看。     Do tảo lạc hoa khan.
長安小兒女,     Trường An tiểu nhi nữ;
眉黛月雙彎。     Mi đại nguyệt song loan.
為愛梅花潔,     Vị ái mai hoa khiết
臨風不覺寒。     Lâm phong bất giác hàn.
長安小兒女,     Trường An tiểu nhi nữ;
花前獨倚欄        Hoa tiền độc ỷ lan.

只怕檀郎聽,     Chỉ phạ đàn lang thính
橫琴笑不彈。     Hoành cầm tiếu bất đàn

Phạm Đình Hổ
***
Dịch Thơ Cảm Xúc

(1)

Nơi Trường An một cô bé gái
Tay thon thon hai mái bện dài
Phòng khuê nào biết u hoài
Nhìn hoa rơi rụng sân ngoài quét chơi
Nơi Trường An một cô bé gái
Đôi mày cong nguyệt hãy còn non
Vì yêu mai đẹp trắng trong
Ngắm hoa quên lạnh gió đông rạc rào
Nơi Trường An một cô gái nhỏ
Tựa lan can bên đóa mai vàng
Ngại ngần động đến tai chàng
Nhoẻn cười không gẩy ôm đàn lặng yên

(2)

Trường An một gái nhỏ
Ngón thon tóc bện dài
Phòng khuê nào biết khổ
Lặng nhìn quét hoa ba
Trường An một cô bé
Trăng non mày cong cong
Vì yêu nụ mai hé
Quên lạnh giữa gió đông
Trường An cô gái nhỏ
Bên hoa tựa lan can
Sợ chàng tai thính rõ
Không gẩy cười ôm đàn

Mai Lộc
***
Giao Cảm


Cô gái Trường An nho nhỏ
Đôi tay nâng bím tóc xinh
Khuê phòng biết chi là khổ
Nhặt hoa rụng trước hiên thềm.
Cô gái Trường An nho nhỏ
Mày cong như cánh cung trăng
Bởi yêu cánh mai trong ngần
Ra gió trời đông, chẳng rét.
Cô gái Trường An nho nhỏ
Một mình tựa cửa ngắm hoa
Ôm ngang đàn cầm, không gảy
Sợ người yêu chợt đi qua !...


Phương Hà phỏng dịch.
( 20/10/2014 )
***
Có Niềm Cảm Xúc


Trường An cô thiếu nữ,
Tay ngọc bới tóc cao.
Phòng khuê nào biết khổ,
Quét hoa dạ chẳng nao!
Trường An cô thiếu nữ,
Mày trăng mới cong sao!
Thương mai hoa tinh khiết
Gió bấc chẳng lạnh nào!
Trường An cô thiếu nữ,
Ngắm hoa tựa lan can.
Vì sợ chàng nghe ngóng,
Cười e ấp không đàn!

Đỗ Chiêu Đức
***
Xúc Cảm


Cô nhỏ xứ Trường An
Tay vấn tóc đôi hàng
Khuê phòng sao biết khổ
Quét hoa rụng ngẩn ngơ
Cô nhỏ xứ Trường An
Đôi mày cong vành trăng
Yêu hoa mai trong trắng
Gió về không thấy lạnh
Cô nhỏ xứ Trường An
Trước hoa đứng dựa giàn
Sợ tình lang nghe thấy
Ôm đàn cười chẳng khảy.


Quên Đi

***
Cảm Xúc


Người con gái Trường An
Đôi hàng tóc búi cao
Phòng khuê khổ nào biết
Thong thả quét hoa rơi
Cô gái nơi Trường An
Mày ngài vòng nguyệt cong
Lòng yêu nụ mai trắng
Chẳng lạnh khi gió về
Cô gái quê Trường An
Tựa lan can cạnh hoa
Sợ tình lang nghe tiếng
Chẳng khảy ôm đàn cười


Kim Phượng

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

Tình Đã Vụt Bay


Đêm dần xuống mảnh hồn tê tái
Lạnh bờ môi buốt giá đôi vai
Lần cửa khép thân vùi đơn lẻ
Lỗi ước thề Tình Đã Vụt Bay


Kim Phượng
Cảm tác từ nhạc phẩm Tình Đã Vụt Bay của Nhạc Sĩ Vũ Tuấn Đức

Sơn Hành 山行 - 杜牧 Đỗ Mục


山行 Sơn Hành

遠上寒山石徑斜, Viễn thướng hàn sơn thạch kính tà,
白雲生處有人家。 Bạch vân sanh xứ hữu nhân gia.
停車坐愛楓林晚, Đình xa toạ ái phong lâm vãn
,霜葉紅於二月花。 Sương diệp hồng ư nhị nguyệt hoa.
杜牧                                                                    Đỗ Mục

Dịch Nghĩa: Đi Đường Núi


Núi lạnh đi lên theo đường nhỏ đá thoai thoải
Nơi vùng mây trắng này lại có nhà ai
Vì thích cảnh chiều của rừng phong nên dừng xe ngồi ngắm
Đẫm sương lá trở nên màu đỏ như những bông hoa vào tháng Hai.

Dịch Thơ:

Đi Đường Núi

Bài Dịch 1:
Núi dốc đường mòn đá lạnh vây ,
Trong mây thấp thoáng mái tranh gầy .
Dừng xe chiều ngắm rừng phong quạnh ,
Sương nhuộm lá hồng vượt tháng Hai .


Bài Dịch 2:
Núi đá lạnh , chênh vênh đường dốc ,
Mây lững lờ một nóc nhà ai.
Rừng phong dừng ngắm chiều phai ,
Nhuộm sương lá đỏ tháng hai hoa nhường .


Mailoc
***
Đi Đường Núi


Núi lạnh men theo đường đá dốc
Nơi vùng mây trắng thoáng nhà ai
Dừng xe say ngắm rừng phong xế
Lá đẫm sương dường hoa tháng Hai.


Quên Đi
***
Phỏng Dịch:
Lên Núi

Đường lên núi lạnh triền thoai thoải
Mây trắng từ xa hiện mái nhà
Dừng xe ngắm cảnh chiều buông xuống
Lá đẫm sương hồng tựa sắc hoa


Nguyễn ĐắcThắng 

***
Đi Trên Đường Núi


Xa tít núi cao lối đá bày,
Nhà ai thấp thoáng dưới mây bay.
Dừng xe ngắm rừng phong chiều xuống,
Lá đỏ còn hơn hoa tháng Hai !


 Đỗ Chiêu Đức
***
Đường Lên Núi


Núi đá đường lên dốc thoải xa
Trong mây ẩn hiện một ngôi nhà
Rừng phong hiu quanh, dừng xe ngắm
Sương lá đỏ màu tựa đóa hoa.


Song Quang
***
Đi Đường Núi


Con dốc núi phà hơi thở lạnh
Trắng mây trời ẩn hiện nhà ai
Rừng phong bóng xế dừng xe ngắm
Lá ngậm sương dường hoa tháng Hai


Kim Phượng
***
Phỏng Dịch:

Lên Núi

Nghiêng nghiêng đường lên núi lạnh
Trong mây thấp thoáng nhà ai.
Rừng phong trời chiều sương đẫm,
Đỏ như hoa thắm tháng Hai !


Phương Hà
***
Lên Núi


Đi lên núi lạnh đường mòn
Nhà ai mây trắng gió luồn thong dong
Dừng xe chiều ngắm rừng phong
Đẫm sương lá đỏ như hồng tháng Hai


Trầm Vân

Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

Như Đã Dấu Yêu


Trong đôi mắt em anh là tất cả *
Những nồng nàn tuổi lá thắm chồi mơ
Chiếc hôn trao len lén thuở dại khờ
Và tất cả khát khao hòa nhịp điệu

Kim Phượng
* Cảm tác từ lời nhạc Như Đã Dấu Yêu của Nhạc Sĩ Đức Huy

Diana Krall "when I look in your eyes"

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2014

Mối Hờ


Không duyên chẳng nợ vì đâu
Vô tình hay đã thắt sâu mối hờ
Mắt xanh chi lắm đục lờ
Tình trong chẳng thấy dật dờ mù sương

Tim ngoan trăn trở còn vương
Hoa đời thôi đã nhạt hương sắc màu
Bóng ai dần khuất Cầu Lầu
Trời ơi kẻ ở nhặt sầu đánh rơi

Giấc mơ vàng đá chưa vơi
Phòng không lạnh ngắt rõ nơi điêu tàn
Thời gian lặng lẽ nhịp nhàng
Hồn đây lá chết trút vàng hiên thu


Cô đơn trở giấc thâm u
Não nùng ai oán điệu ru chẳng rời
Niềm đau chôn giấu một đời
Chiêm bao thảng thốt vang trời tiếng la

Xa nhau mình đã mấy xa
Mong tin cánh én lượn qua chốn này
Tương tư chất ngất tình đầy
Trời cao ông hỡi chỉ đày thân tôi

Bao giờ sao sớm đổi ngôi
Nụ hôn kỳ tích trên môi lạ lùng
Cho xin một chút ngại ngùng
Nói lên thầm kín trĩu chùng con tim


Kim Phượng

Lãng Quên


 (Từ Mối Hờ của Kim Phượng)

Cải trời vàng rực đường đi
Bước chân nhẹ hẫng thầm thì lối quen
Chìa vôi ngồi đứng không yên
Trách ai lỗi hẹn nỡ quên đường về 

Mưa phùn rơi nhẹ bốn bề
Đêm mù sương tỏa tỉ tê đắng lòng
Nhìn sang bến đợi bên sông
Chờ ai mòn mỏi bóng hồng còn xa

Đâu đây vang tiếng lời ca
“Bậu đi phận bậu để ta một mình"
Thương cây trúc mọc bên đình
Tháng ngày đơn lẻ chung tình với ai ? 

Thôi đành vàng đá nhạt phai
Nửa đêm trở giấc thở dài nhớ em
Lặng thầm ngõ vắng mông mênh
Dư hương người cũ còn bên… lối nầy 

Dương hồng Thủy
(12/10/2014)

Bến Chờ


(Họa bài Lãng Quên của Dương Hồng Thủy)

Tình cờ chung một lối đi
Gặp nhau ngoảnh mặt thôi thì chẳng quen
Cầu trời ai đó bình yên
Cam tâm phận chịu mình quên lối về

Từ nay mỗi ngả yên bề
Nhủ thầm như thế sao tê tái lòng
Vui gì khi bước sang sông
Thuyền hoa một chuyến tuổi hồng vụt xa

Một thời ríu rít sơn ca
Ước thề xây mộng chỉ ta với mình
Thiết tha bụi trúc mái đình
Chứng nhân hò hẹn lời tình của ai

Còn đâu đá nát vàng phai
Đèn đêm hiu hắt đổ dài bóng em
Đò tình cuộn nước mông mênh
Vì sao ta lại đến bên bờ nầy 

Kim Phượng
(14/10/2014)

Mực Tím Đong Đầy




Thời gian về ngược mấy mươi
Dòng thơ mực tím của người còn đây
Lưu bút kỷ niệm đong đầy
Bóng hình ngày cũ ngất say tim nồng
Lần đầu ra ngẩn vào mong
Cũng vào lần ấy má hồng hây hây

Kim Phượng


Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

Đóa Quỳ


Một sáng ra thăm đóa dã qu
Sương mai còn đọng hạt lưu ly
Cũng màu sắc thắm khoe duyên ấy
Rộn rã con tim thuở dậy thì

Kim Phượng

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

Xướng Hoạ :Trời Vẫn Còn Thu




Bài Thơ Xướng:

Trời Vẫn Còn Thu


Anh ơi trời cũng vẫn còn thu!
Hãy cứ nâng ly tiếp tạc thù
Đất khách lá buồn rơi ngập lối
Quê nhà bão sót đọng sa mù
Hai phương xa cách hai màu nhớ
Một nếp nghĩ non một khối sầu
Dõi bóng hoàng hôn đang xuống vội
Chiều thu gom lá đốt đêm thâu!

Nguyễn Đắc Thắng
22/9/2014
***
Các Bài Thơ Họa:


Mùa Thu Và Nỗi Nhớ

Bây giờ mới chỉ giữa mùa thu
Vẫn lá vàng rơi, nét đặc thù
Sông vắng, bờ tre mong ngọn gió
Vườn xưa, khóm cúc đẫm sương mù
Đêm dài chất chứa niềm cô quạnh
Ngày ngắn trào dâng nỗi tủi sầu
Thư cũ chưa phai màu mực tím
Chong đèn ngồi đọc suốt canh thâu.

Phương Hà
***
Buổi Đông Về

Đông đến sao còn vướng sắc thu
Tuổi chiều quên hết mọi ân thù
Heo may lá chuyển buồn hiu hắt
Gió bấc sương gieo phủ mịt mù
Cạn chén đêm nay bao chuyện thú
Chia tay mai sáng bấy tầng sầu
Giờ này danh lợi thôi đừng nhắc
Bạn hữu trao tình cứ nhận thâu

Quên Đi
***
Vào Thu

 Trở mình, sông núi bước vào Thu
Chén tạc bâng khuâng nhớ chén thù.
Lối cũ hắt hiu làn gió lanh.
Đường xưa mờ mịt bóng sương mù.
Lá vàng năm ấy khơi màu nhớ
Mắt biếc giờ đây nhỏ lệ sầu.
Tĩnh mich đêm dài ngồi đối bóng
Nhớ ai mà thức suốt canh thâu.

Quang Tuấn
12/10/14
***
Trăng Thâu

Ai đành biền biệt nẻo sương thu
Gieo rắc lời oan kết oán thù
Kẻ ở hoài tăm trong mộng hão
Người đi khuất bóng giữa mây mù
Đêm nay trăng dõi soi lầu nhớ
Gió sớm ai đang lịm khúc sầu
Xào xạc lá rơi mơ bạn đến 
Canh trường vằng vặt ánh trăng thâu

Kim Oanh

13/10/2014
***
Thu Vẫn Còn Thu


Trận gió xạc xào đậm nét thu,
Heo may cho thụ thủ thu thù.(*)
Quê người gió cuốn hồn theo lá,
Đất khách sương sa mộng cũng mù.
Thu úa đông sang thêm rét mướt,
Đông qua xuân đến chửa vơi sầu.
Hoa hòa hỏa hóa hoài mong ngóng,
Trái đất nửa vòng sẽ tóm thâu!

Đỗ Chiêu Đức.

(*) Nhại Ý 2 câu đối trong
GIAI THOẠI VĂN CHƯƠNG CỦA THÁI BẠCH tả cảnh Nghĩa quân sau trận đánh lui quân Pháp để giữ thành trong buổi tàn thu, như sau : Thụ thủ thu thù câm cập cấp, 樹取秋儲金及急, Hoa hòa hỏa hóa thạch thành thanh. 花和火化石成聲。 Có nghĩa : Cây vàng cả lá ( thủ thu thù là Lấy những cái mà mùa thu gom góp lại ), CÂM là KIM, câm cập cấp là Gió vàng thổi rất rát. Màu đỏ rực của hoa cỏ như hòa vào lửa cháy sau trận đánh mà đá cũng bị đốt nổ thành tiếng.

***
Hay Thu Chết Rồi

Lòng lắng trôi còn chăng hỡi thu
Mềm môi uống cạn chén tình thù
Gió lay cành lá còn vương vấn
Người dứt đường tơ đã mịt mù
Xa cách hai phương hồn ủ rũ
Gần bên gang tấc dạ âu sầu
Hay thu đã chết tìm gom lá
Thắp ngọn lửa lòng suốt mấy thâu

Kim Phượng
***
Chớm Thu

Nơi đây,trời chỉ mới vào Thu
Thay áo rừng phong điểm đặc thù
Dallas heo may lùa lá đổ
Saigon nắng ấm nhớ sương mù
Dịu dàng trăng chiếu soi hồ nước
Duyên dáng mây giăng mắc đỉnh sầu
Rộn rả hồn thơ tuôn bút mực
Cho dù thức trọn suốt canh thâu!

Song Quang