Đời buồn lắm mỗi hoàng hôn xuống
Ngắm tơ trời lòng luống bâng khuâng
Người xa mà ngỡ như gần
Người thương lại chẳng nợ nần chi nhau
Thuyền tình lỡ nhuốm màu tang tóc
Bến sông nào tiễn khóc biệt ly
Thời gian cướp mất xuân thì
Trông về cố quận lụy bi ngập hồn
Tàn tro bới mồ chôn dĩ vãng
Thân lạc loài cánh nhạn xa xăm
Nỗi đau dày xéo âm thầm
Biết ai tri kỷ tri âm gọi là
Thao thức trắng sương pha nhuốm bạc
Trời vào thu tan tác vàng rơi
Tìm nhau góc biển chân trời
Nỗi lòng sương phụ câm lời…
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét