Mong Manh
Bốn bề lạnh ngắt bến sông
Quạnh hơi thu vắng chờ trông mỏi mòn
Đường trần lầy lội gót son
Nước mênh mong nước héo hon xuân thì
Đàn lòng quặn thắt người đi
Tàn tro khơi lại còn gì nữa đâu
Vẳng xa ai nắn phím sầu
Vết thương ngày cũ mũi khâu chửa lành
Đêm tàn canh đã tàn canh
Nước mênh mông nước mỏng manh cuộc tình
Kim Phượng
***
Bài Họa:
Chuyện Tình
Sóng buồn nước trỗi bờ sông
Trăng tròn trăng khuyết đời trông hao mòn
Khung trời kỉ niệm sắt son
Ân tình thắm nở, hoa còn duyên thì !
Dẫu cho thuyền lạc lối đi
Trăng sao mãi nhớ những gì nơi đâu
Chợt nghe biển hát cung sầu
Sơn hà bão tố mẹ khâu chưa lành
Em - Tôi thức trọn năm canh
Hồn ai sóng vỗ mong manh chuyện tình.
Đức Hạnh – 22 05 2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét