Thứ Hai, 8 tháng 10, 2018

Ngập Ngừng - Bao Giờ


Bài Xướng:

Ngập Ngừng ...


Một mình … bến lở bờ hoang
Hoàng hôn lặng lẽ tím loang một màu
Nhói đau ! Bất chợt nhói đau !
Con cá đã lặn, cỏ lau cũng dừng
Ở? Về? Sao mãi ngập ngừng ...
Vầng trăng khuyết lạnh, lưng chừng sông tương …
Phải chăng cũng một vấn vương?
Phải chăng cũng một nhớ thương não nề?
Sương thu nhòa nhạt câu thề
Bao giờ cho hết ê chề , đắng cay?
Vòng tay ! Hụt hẫng vòng tay…

dovaden2010 – 18/9/2018
***
Bài Họa:

Bao Giờ


Lòng đây một nấm mộ hoang
Như hoa phấn nhụy lỡ loang úa màu
Còn đây ray rức nỗi đau
Vườn tâm cỏ đã rẽ lau lách dừng
Nhạc lòng réo rắc không ngừng
Thuyền hồn bến đợi ấy chừng bến Tương
Kiếp tầm kéo sợi tơ vương
Dâu xanh trải lá trót thương chớ nề
Còn duyên giữ lại nguyện thề
Cho ân tình hết ê chề chua cay
Bao giờ tay lại trong tay

Kim Phượng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét