Đàn lòng réo rắc cung thương
Chén quỳnh lạnh ngắt đêm sương mịt mù
Tầm Dương bến quạnh hơi thu
Vẳng xa nức nở điệu ru não nùng
Kim Phượng
***
Cảm Tác:
Sợi tơ rời rã buông chùng
Ngẩn trông con nước lạnh lùng về đâu
Giọt sầu lặng lẽ rèm châu
Người đi có lẽ quên câu thề nguyền…
dovaden2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét