Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

Nỗi Buồn Đêm Đông


Tàng cây trơ trụi bên đường
Trời se se lạnh vấn vương trong chiều
Ngõ về vắng lặng đìu hiu
Người đi kẻ ở chịu nhiều đắng cay
Buồn riêng lắng tiếng thở dài
Đêm đông thao thức lòng hoài phương xa
Cớ gì nghĩ đến người ta
Biết người ta có thiết tha đến mình 


Kim Phượng


2 nhận xét:

  1. Có người đêm lạnh một mình
    Thẩn thờ trông bóng nhớ hình... người dưng!
    Hi hi hi...

    (DVD đùa vui chút chút, KP đừng giận nha!)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đỗ Văn ơi, thật đúng là như vậy mà...đã nói là thơ phải thẩn, chứ đâu thơ để giận.
      Đỗ Văn vẫn khỏe chứ? Chúc bình an nghe Đỗ Văn.

      Xóa