Mẹ ngồi bên cội mai vàng Xót xa giọt lệ thắp tàn nến trông Hồi chuông khua động thinh không Hoa xuân phong nhụy tiễn đông trở mình Thiêng liêng giây phút u tình Thở dài tiếng mẹ gom hình bóng con Bên trời mòn mỏi tuổi son Mẹ quê hương hỡi héo hon lòng già!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét