Bài Xướng:
Tan Giấc Mộng Vàng
Nụ cười đã tắt nhạt son môi
Tiếc nuối mà chi chuyện đã rồi
Đôi ngả đường đời xa cách mãi
Thật gần bóng cũ vẫn quanh tôi
Bồi hồi đông đến lại sang đông
Sính lễ nhà ai khoác lụa hồng
Chăn ấm nệm êm mà thấm lạnh
Cầm bằng sương phụ cảnh phòng không
Chim trời giục giã gọi nhau về
Lẵng lặng buồn trông dạ tái tê
Có phải sầu đơn riêng phận số
Mộng vàng tan biến cả trời mê
Kim Phượng
***
Bài Họa:
Nỗi Buồn Cô Phụ
Vì ai em đã nhạt màu môi?
Vì biết rằng đây hết nợ rồi
Nên có đau lòng khi cách trở
Cũng không hàn gắng được chung đôi
Mùa đông tiếp nối những mùa đông
Nhớ đến hôm nao bếp lửa hồng
Quanh quẩn bên nhau cùng sưởi ấm
Bây giờ quạnh quẽ cảnh hư không
Biết chắc rằng anh chẳng trở về
Vì người đã ở phía bên tê!
Chân trời xa thẳm vùng miên viễn
Kỷ niệm đi vào cõi mộng mê!
songquang
20200612
***
Cảm Tác:
Lạnh Bến Quê
Đã nhạt tình ơi nhạt sắc môi
Thương chi phận đã cách xa rồi
Đường đời biệt lối đành mơ mãi
Bến nhớ thôi chừ cam phận tôi
Đã chớm mùa về gió trở đông
Nhà ai sính lễ dẹp duyên hồng
Đà nghe trắc trở lòng cay đắng
Nghĩa hẹn non thề đã bỏ không
Khói quyện buồn vây gọi nhớ về
Bên chiều lặng lẽ dạ sầu tê
Men đời thấm vị tình cô lẻ
Mấy độ thu tàn lạnh bến quê.
Hương Thềm Mây 18.6.2020
Thơ hay quá, DVD thưởng thức...
Trả lờiXóaĐỗ Văn ơi, VN đang vào hè...có gì vui kể cho KP nghe với. Nhớ quê nhà quá đi!
Xóa