Đêm Chờ Đợi
Sớm mai thức dậy lòng đã buồn
Vì sao cứ mãi nghĩ đến luôn
Bao nhiêu vương vấn mang vào nhốt
Thầm kín trong tim đọng giọt buồn
Từ dạo biết buồn biết khổ đau
Tơ lòng chôn chặt nỗi khát khao
Nén tiếng yêu một thời áo trắng
Cánh phượng ngày xưa đã nhạt màu
Hạ chuyển sang mùa mang đắng cay
Nhìn từng chiếc lá nhẹ bay bay
Thu bao nhiêu lá là bao nhớ
Ép nhớ vào tim giả hững hờ
Đợi lúc đêm về có ai hay
Gọi khẽ tên người mi nặng cay
Thở dài khép lại tình ngang trái
Trải một đêm dài...đợi đến mai
Kim Phượng
***
Cảm Tác:
Thu Đợi Chờ
Thu bao nhiêu lá là bao nhớ
Ép nhớ vào tim giả hững hờ*
Chẳng dám nhìn ai, giả bộ kiêu
Nhưng lá Thu rơi ép đã nhiều
Giữa trang nhật ký thời đi học
Tình sầu giấu kín tráí tim yêu
Nhạt nhòa giấu lệ nhớ thương ai
Bén gót sau ta dọc phố dài
Những buổi tan trường Đông-Xuân-Hạ
E thẹn mở lời mây trắng bay
Thương nhớ người xưa mộng vỡ tan
Ra đi mang trọn mảnh hồn hoang
Để lại cho ta từ độ ấy
Nuối tiếc tình duyên bị lỡ làng
Từng đêm tưởng tượng bóng ai về
Vòng tay tròn mộng giấc si mê
Tả tơi lá rụng hồn khuê phụ
Chờ đợi bao Thu dạ não nề.
ChinhNguyên/H.N.T. Sept.11.20
* Thơ Kim Phượng
***
Bài Họa:
Đêm Buồn
Đêm khuya trăn trở ...bởi ta buồn!
Khó ngủ canh dài....mãi nghĩ luôn...
Vì nhớ “ người ta” ...người có biết?
Vậy là thức mãi ...suốt đêm buồn!
Biết sầu biết nhớ biết lòng đau
Từ dạo biết yêu,dạ “khát khao”
Nhớ lại cái thời vừa mới biết...
Đến giờ ký ức chẳng phai màu
Xa người lòng thấy lắm chua cay
Khi hạ chuyển mùa lá phượng bay
Bao cánh Phượng là bao nỗi nhớ
Đường yêu sao lắm nẻo ơ hờ...
Nhiều lúc đêm về...người có hay?
Tên em thường gọi lúc mơ say
Bây giờ ta vẫn âm thầm nhớ
Hiểu được thì ra.. .đợi mốt mai
Songquang
Thơ hay thiệt!
Trả lờiXóaCó người khen thì thơ mới hay Đỗ Văn ơi!
XóaĐỗ Văn còn nhớ Thầy Chinh Nguyên không? Cảm kích thơ Đỗ Văn lắm đó nghe.