Ngại ngùng chi chẳng mở ngõ lời yêu
Thả cao bay theo chao đảo cánh diều
Không nương gió hẩm hiu đời câm lặng
Lòng ta ơi trần gian nhiều vị đắng
Rơi giọt buồn rung động cả sương đêm
Cố vùi sâu mong vỗ giấc êm đềm
Không mộng mị quẩn quanh đời u tối
Lòng ta ơi sao mãi hoài bối rối
Một lần nào thử nối chỉ giăng tơ
Nghiệt ngã thay nhện chẳng nhả mối chờ
Ôm nỗi đau tận cùng đời trắc trở
Lòng ta ơi đây tiếng lòng nhắc nhớ
Đâu tấm hình hài soi lại dung nhan
Thân cỏ hoa rày sớm nở tối tàn
Nhân gian hỡi xót xa đời ấm lạnh
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét