Thế rồi ta lại quen nhau
Một ngày ở cuối đường tàu nhân gian
Chút hân hoan chút ngỡ ngàng
Chút hơi hám cũ chút tàn tích xưa
Thôi thì góp những ngày mưa
Cho cơn giông ở cuối mùa tháng năm
Cũng mang nợ giữa đường trần
Khác chi thân phận trầm luân kiếp người...
Có tin yêu có ngậm ngùi
Có giây phút ngắn buồn vui giữa đời
Tiếc chi chiếc áo tình phơi
Mà ôm thương tiếc những rời rã đau
Đành rằng dù chẳng gặp nhau
Cũng xin hẹn lại kiếp nào sẽ thôi
Tay nâng môi mắt bên người
Một mai con nước tìm nơi chốn về!
Thương đời mấy dặm tình quê
Thương người mấy dặm mây hề trắng bay
Thương con sáo nhỏ những ngày
Bay trong nỗi nhớ buồn thay kiếp này
Rồi tình yêu cũng tàn phai..!
Durham, North Carolina
Nguyễn Vĩnh Long
bài thơ rất hay
Trả lờiXóa