Cho người ngơ ngẩn vẽ vời chữ yêu
Bờ vai nghiêng bóng nắng chiều
Ngây thơ thoáng nét mỹ miều đắm say
Phượng hồng e ấp trên tay
Ước mơ giây phút sánh vai tỏ lòng
Qua rồi em của ngày không
Thước tha vóc liễu bên chồng vu quy
Mang theo hết cả xuân thì
Còn đây ôm khối tình si lỡ làng
Kim Phượng
***
Thơ Cảm Tác:
Ngông Si Lão Làng
Đời người rồi cũng hết thời
Một ngày sẽ phải xa vời cõi yêu
Đâu còn dáng vóc mỹ miều
Đó là đến lúc về chiều hết say
Chẳng còn mơ mộng cầm tay
Chẳng còn mê đắm kề vai xẻ lòng
Đời là ảo mộng hư không
Nghĩ ngày nàng đã theo chồng vinh quy
Mang theo kỷ niệm tuổi thì
Để làm một kẻ ngông si lão làng
songquang
2023080
Họa:
Trách Người
Đời người con gái có thời
Chớ đâu có thể mộng vời vợi yêu
Lúc còn kẻ đón nuông chiều
Lúc còn duyên dáng mặn miều người say
Đón anh ve vuốt bàn tay
Đợi anh tựa má kề vai ngỏ lòng
Chờ lâu ai có biết không?
Đến khi em đã theo chồng vinh quy
Bấy giờ đã hết…thôi thì…
Anh là một kẻ ngu si nhất làng
Người Sông Cửu
8/4/2023
Trách Người
Đời người con gái có thời
Chớ đâu có thể mộng vời vợi yêu
Lúc còn kẻ đón nuông chiều
Lúc còn duyên dáng mặn miều người say
Đón anh ve vuốt bàn tay
Đợi anh tựa má kề vai ngỏ lòng
Chờ lâu ai có biết không?
Đến khi em đã theo chồng vinh quy
Bấy giờ đã hết…thôi thì…
Anh là một kẻ ngu si nhất làng
Người Sông Cửu
8/4/2023
Xướng họa lục bát hay thiệt nha!
Trả lờiXóaBao nhiêu người đã từng thầm thương trộm nhớ KP vậy ha?
Rất vui khi "gặp lại" Đỗ Văn! Đỗ Văn khỏe không? Cớ chi mà vắng lâu thế Đỗ Văn?
XóaLàm chi có ai thầm thương trộm nhớ Đỗ Văn ơi. Xưa rồi...
Chúc Đỗ Văn luôn an vui.
Không có gì đâu bạn, mình cũng mời bạn ghé thăm trang nhà mình thường xuyên nhé
Trả lờiXóa