Ngẩn ngơ ngồi thả hồn thơ
Chén đầy chén cạn mượn nhờ hơi men
Lòng nàng cổng kín cài then
Làm ngơ như thể chẳng quen bao giờ
Thời gian nào có đợi chờ
Xuân đi đông lại tuổi thơ qua rồi
Nụ hồng đỏ thắm bờ môi
Làm ngơ nào biết tình tôi trao nàng
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét