Bài Xướng:
Áng Phù Vân
Nước lớn bìm bịp kêu vang
Chờ ai múc ánh trăng vàng hắt hiu
Thuyền rời tách bến một chiều
Sông xưa thắc thẻo tiêu điều khách qua
Dấu yêu biệt xứ quan hà
Điêu linh khắp nẻo trời xa đoạn trường
Còn chút gì nhớ quê hương
Thuyền đi bến đợi tình vương sông dài
Ngửa trông mây khói u hoài
Gục đầu sóng nước bóng phai nhạt dần
Tháng ngày tựa áng phù vân
Cuộc đời qua vội tình trần thế thôi.
Kim Oanh
***
Các Bài Họa:
Khói Mây
Tiếng lòng thổn thức âm vang
Gió thu ảm đạm sắc vàng quạnh hiu
Chia tay trong một buổi chiều
Nhìn nhau ôn lại bao điều đã qua
Tới đây trắc trở sơn hà
Hai phương trời biệt cách xa dậm trường
Giờ thân lữ khách tha hương
Biết sao dứt mối tơ vương lâu dài
Nghĩ chi thêm lắm cảm hoài
Khó mong tình sẽ nhạt phai phai dần
Chuyện mình nào khác yên vân
Hợp tan tan hợp cảnh trần vậy thôi.
Quên Đi
***
Nhớ Quê
Dư âm ngày ấy còn vang
Bến thu sông nước gió vàng hiu hiu.
Sáo diều văng vẳng sông chiều
Con đò rộn rịp khăn điều khách qua.
Giờ đây cách biệt hải hà
Nước non còn đó quê xa dặm trường.
Mả mồ lạnh lẽo khói hương
Tháng Tư lại đến sầu vương lệ dài.
Thời gian tan tác ai hoài!
Tuổi già ký ức nhạt phai dần dần.
Ráng chiều le lói hồng vân
Phải đi cho hết đường trần mà thôi!
Mailoc
4-20-19
***
Trả Hết Những Gì
Nghe quanh nhịp guốc còn vang
Sân trường sót lại nắng vàng quạnh hiu
Đằm đằm sắc phượng trong chiều
Rưng rưng gợi nhớ những điều hôm qua
Vì đâu cách bởi ngân hà
Vì đâu xót nỗi chia xa dặm trường
Cho người sống kiếp tha hương
Trông về cố quốc lệ vương tuôn dài
Mưa tình rơi mãi rơi hoài
Xóa đi chứng tích nhạt phai mờ dần
Thu hồn lánh chốn am vân
Bao giờ trả hết nợ trần mà thôi.
Kim Phượng
***
Áng Phù Vân
Thuyền chèo nhẹ lướt êm vang
Lung linh lấp lánh sợi vàng đìu hiu
Trăng lên,lại nhớ nắng chiều
Nhưng không sao đạt tới điều ngày qua.
Anh Sông cửu,bậu Hồng Hà,
Để rồi từng giấc mơ xa canh trường
Khiến cho nhạt phấn,tàn hương
Và luôn cả những vấn vương năm dài!
Phần mây theo gío bay hoài
Còn trăng quá độ cứ phai sắc dần
Loãng tan trong lớp tinh vân
Thì ra tất cả phù trần đấy thôi!
Thái Huy
***
Đóa Bạch Vân
Bìm bịp nước lớn kêu vang,
Ai kia ngắm ánh trăng vàng buồn hiu.
Chiều chiều lại nhớ chiều chiều,
Nhớ người tri kỷ khăn điều năm qua.
Cách nhau biết mấy sơn hà,
Mây Tần liệu nẽo xa xa dặm trường.
Hương thừa còn thoáng tàn hương,
Tình xưa còn luyến còn vương dặm dài.
Lòng yêu mãi mãi hoài hoài,
Dẫu mòn bia đá cũng không phai dần.
Ngàn năm tựa đóa bạch vân,
Du du bay mãi đường trần ngàn năm!
Đỗ Chiêu Đức
***
Trái Sầu
Lắng nghe chim chóc gọi vang
Hồn tôi viễn xứ héo vàng đìu hiu
Nhặt từng hạt nắng bên chiều
Khơi dòng ký ức lắm điều buồn qua
Nước non mờ mịt hải hà
Sơn khê cách trở dõi xa dặm trường
Trở trăn kiếp sống tha hương
Tình còn sâu đậm vấn vương đêm dài
Chiêm bao lắm giấc mộng hoài
Giật mình bóng Nguyệt lặn phai mờ dần
Trái sầu lơ lửng áng vân
Sơi thương sợi nhớ quấn trần gian thôi
Minh Thúy
4/21/ 19
***
Bài Cảm Tác:
Đường Lên Núi
Bên đường tiếng thác ầm vang
Ngọn lau vách núi võ vàng đìu hiu
Ràng hồng loang lổ rừng chiều
Một đôi chim lạ bay vèo thoáng qua
Trời thu bảng lảng sơn hà
Níu chân lữ khách đường xa dặm trường
Đâu đây thoang thoảng mùi hương
Khói nhang phảng phất vấn vương dặm dài
Lần theo lối dốc đi hoài
Đên ngôi chùa cổ ...nắng phai úa dần
Tĩnh tâm lòng hết phân vân
Xả buông tất cả, cõi trần nhẹ thôi
Phương Hà
***
Buồn Thương Màu Kỷ Niệm
Gót hài xưa vẫn âm vang
Dạo đi giữa phố,nắng vàng nhẹ hiu
Cùng em sóng bước đường chiều
Làm cho ngơ ngẩn,dập dìu người qua
Bây giờ cách trở sơn hà
Nhớ ngày hai đứa thường qua ngang trường
Hoa cài còn đượm mùi hương
Gió lay tóc thả ngọn vương áo dài
Lòng anh xao xuyến cảm hoài
Tháng năm rồi cũng tàn phai dần dần...
Buồn thương mầu kỷ niệm dâng
Tình không trọn ước...chỉ ngần ấy thôi....
Song Quang
20190421