Tiếng Khóc Cô Đơn
Xin một lần thôi được dỗi hờn
Một lần được khóc kiếp cô đơn
Quên cơn mộng ảo khi chiều xuống
Lần cuối thân côi biết tủi hờn
Chỉ có quanh đây vạt nắng vàng
Chim chiều gọi nước giữa mênh mang
Một đời bỗng vắng thôi vương vấn
Tầm với buông xuôi chữ đá vàng
Chưa trọn tiếng yêu tiếng bắt đầu
Chim ngàn gió núi ở nơi đâu
Vẫn hoài mong đợi phương xa ấy
Bỡ ngỡ bâng khuâng của mộng đầu
Tìm phút êm đềm thỏa ước mơ
Đừng lay tôi nhé giấc mong chờ
Cuộc tình không lối xin từ giả
Cái thuở xa rồi tuổi mộng mơ
Kim Phượng
***
Bài Họa:
Em Hãy Dỗi Hờn
Cứ mỗi lần em tỏ ý hờn
Mỗi lần như thế đáng yêu hơn
Rồi anh thỏ thẻ theo năn nỉ
Cho đến khi nao hết giận hờn
Chỉ thấy quanh em có lá vàng
Khi chiều nắng nhạt gió mơn man
Chúng bay tơi tả mùa Thu đến
Thương kiếp phù sinh lá cũng vàng
Tình yêu trổ nụ lại từ đầu
“Tiếng khóc cô đơn “ chỉ khổ đau
Anh sẽ đưa em vào lối mộng
Đi tìm kỷ niệm thuở ban đầu
Em nhé! Về đây tìm lại mơ
Của ngày xưa đó,hãy vui chờ
Đường tình chung lối khi còn gặp
Em cứ dỗi hờn....anh vẫn mơ
songquang
10/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét