Thứ Hai, 22 tháng 8, 2022

Bác Vũ Hối! Một Lần Rồi Thôi


    Gặp gỡ là một cái duyên!

Vâng, tôi có duyện gặp gỡ, trong lần Bác Vũ Hối ghé sang Úc Châu. Công đồng người Việt tại Victoria đã niềm nở đón tiếp Bác và buổi gặp gỡ thân mật này được diễn ra tại đền thờ Quốc Tổ. Qua sự quen biết giữa cháu của Bác và Kim Oanh, em tôi, tôi có dịp tham dự và gặp Bác, Người rất quen tên nhưng chưa hề đối mặt.

    Sau phần giới thiệu của Ban đại diện, Bác đáp lại tình người ly hương Úc Châu bằng nụ cười ấm, chân thành ngỏ lời cám ơn và...chiếc bút lông thư pháp bắt đầu xuất thần…
    Thay vì tiến đến gần Bác như những người khác, tôi ngồi ra xa. Tuy xa mà gần, xa để có thấy được toàn diện quang cảnh của ngày hôm ấy và nhất là được ngắm nhìn Bác đang trải lòng. Có lẽ nguồn cảm hứng từ con tim, đã thôi thúc nét cọ nơi tay Bác, di động liên hồi, đá lên, kéo xuống, nhuần nhuyễn theo từng đường nét con chữ, biểu hiện tâm tư tình cảm, cảm xúc của Bác. Chữ Thư pháp, nét đẹp văn hóa truyền thống của Việt Nam, được trải dài trên những chiếc đĩa, trên những mặt giấy trắng tinh khôi, khiến vòng người hâm mộ tài Bác, càng đông, càng siết chặc theo từng thời khắc. Thời khắc của sự gặp gỡ cùng sự lưu luyến. Cuộc vui nào rồi cũng tàn. Gặp gỡ để rồi chia tay, nhưng có lẽ “chia tay không đành”, chưa ai vôị rời.


( Kim Oanh - Kim Phượng - Bác Vũ Hối - thứ nam của Bác: Vũ Quốc)

    Trong những ngày Bác còn lưu lại Úc châu, hai chị em tôi, Kim Phượng, Kim Oanh có dịp dùng chung bữa với Bác tại nhà Kim Oanh. Tài nấu nướng của hai chị em chẳng được như người, chỉ vài món ăn đơn giản, nhưng không kém đậm đà. Tình Bác đã dành cho người Úc Châu và tôi đáp lại tình Bác bằng món ăn tráng miệng đậm tình quê nhà… “xôi lá dứa”. Nếp được hấp chín, cho vào khuôn bánh hình trái tim. Sắc màu xanh xanh của nếp, ẩn hiện hình bóng quê nhà, màu xanh của đồng lúa Việt Nam. Trên quả tim xanh xanh, nho nhỏ kia kia được điểm thêm trái anh đào đo đỏ, loại trái cây trồng tại Úc, một đất nước đã cưu mang những người Việt lưu vong, rời quê hương, tìm kiếm bến bờ tự do.

    Đã trên mười hai năm, chưa một lần gặp lại Bác, nhưng sự gặp gỡ trong tâm hồn, khiến tôi ngùi ngùi khi hay tin, Người con xứ Quảng ấy đã đi vào cõi thiên thu. Bác sinh ngày 22 tháng 11 năm 1932 và từ giả cõi đời lúc 5 giờ 15, chiều thứ Sáu ngày 19 tháng 8 năm 2022, hưởng thọ 91 tuổi.

    Bác ơi! Người đi chưa hẳn là mất. Bác vẫn còn một đời sống dài, vì đã để lại cho đời bao cái hay, nét đẹp. Con chắc chắn rằng vẫn còn rất nhiều người mãi tôn trọng và gìn giữ thủ bút của Bác, của một Người mang tên Vũ Hối.

Nguyện cầu Hương Linh Bác đời đời yên nghỉ.

Kim Phượng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét