Ôi một mùa đông lại đến đông
Thời gian lặng lẽ cứ xoay vòng
Chân quen gió buốt trên đường vắng
Mòn gót đường trần những được không
Mộng giấc mơ qua đến dị thường
Chân trời rực rỡ ánh tà dương
Một làn khói trắng đang cao vút
Chạm xuống vai gầy thoang thoảng hương
Làn khói che nghiêng nửa mặt người
Hương quen ngày ấy thuở đôi mươi
Làm sao quên được sao quên được
Thiên cổ sầu lây nửa mặt người
Kim Phượng
Thời gian lặng lẽ cứ xoay vòng
Chân quen gió buốt trên đường vắng
Mòn gót đường trần những được không
Mộng giấc mơ qua đến dị thường
Chân trời rực rỡ ánh tà dương
Một làn khói trắng đang cao vút
Chạm xuống vai gầy thoang thoảng hương
Làn khói che nghiêng nửa mặt người
Hương quen ngày ấy thuở đôi mươi
Làm sao quên được sao quên được
Thiên cổ sầu lây nửa mặt người
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét