Phương trời xa ấy kẻ hoài mong
Dài trong xa cách còn đăng đẳng
Biết sợi tơ vương có trọn vòng
Bàng bạc trăng ngà chớ lẻn song
Thẹn hoa đơn chiếc chốn cô phòng
Xuyên mành bóng nguyệt sao đùa mãi
Tự nhủ đêm này đêm cuối đông
Cơ khổ hồn tôi buốt gió luồn
Trời ơi lại nữa lệ trời tuôn
Cho mưa nặng hạt oằn nhung nhớ
Nghèn nghẹn lời tình chợt tiếng buông
Kim Phượng
Úc Châu Ngày Cuối Đông