Thoảng trong sương một sáng mù sương
Gợn hồn thơ xao xuyến đời thường
Rộn tơ lòng nhịp tình rất lạ
Hoa nương gió là là cánh rụng
Người xa rồi khoảng trống mênh mông
Thả bè mơ kịp nước xuôi dòng
Tim khe khẽ nhịp tình rất lạ
Ngày sắp tàn nắng vàng cũng nhạt
Bóng thời gian chầm chậm mông lung
Cung đàn yêu ray rứt khôn cùng
Ủ hương thầm sẽ theo đi khắp
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét