Còn vắng tiếng sầu ve
Phượng hồng chưa hiện diện
Sao ray rức triền miên
Thu về trên phố biển
Nhìn lá úa ngoài hiên
Ta nghe lòng nhung nhớ
Người em của Melbourne
Từng chiếc vàng úa rũ
Tình em cõi hoang vu
Ta nô lệ bên đường
Mộng về một chữ thương
Khi chiều vừa tắt nắng
Thả hồn vào tĩnh lặng
Mơ đến một chân trời
Cùng ngắm lá thu rơi
Ước vọng sẽ có ngày
Sắc lá chuyển vàng phai
Bước chân ta tìm đến
"Melbourne" thầm gọi tên
Quên Đi HHĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét