Ôm bờ vai tóc mây huyền óng ả
Tiếng cười vui rộn cả góc sân trường
Nàng vô tư chân nhẹ thoát hài xinh
Dưới tàng phượng cùng bầy ve ra rả
Vạt nắng chiều mơn man từng kẽ lá
Rơi điểm đầy trên tà vạt trắng tinh
Rạng rỡ soi môi sắc phượng hữu tình
Trong thoáng chốc vấn vương hình bóng ấy
Giờ thấy nhau mai sân trường trống vắng
Có còn ai cho len lén trộm nhìn
Nghe buốt tim hằn dấu gót hài in
Giấc mộng đầu yêu thương đành để lại
Kim Phượng
***
Cảm Tác:
Chút Kỷ Niệm Xưa
Nhớ xưa, tóc em dài buông lơi óng ả
Xỏa bờ vai nhẹ thả hớp hồn anh
Chiều nắng nghiêng em đứng nép bên mành
Nên thầm ước,nhưng nào đâu dám nói
Tình vừa chớm thì thầm lên tiếng gọi
Mộng ban đầu đâu gian dối em ơi!
Sao nở quay lưng để mộng xa rời
Đời đưa đẩy hai phương trời cách biệt
Nay cách trở em thấy lòng nuối tiếc?
Anh thì luôn da diết kỷ niêm xưa
Buốt con tim nghe thương nhớ sao vừa
Tan giấc mộng buổi đầu đời yêu ấy!
Song Quang
***
Lạnh
Mưa phùn
Nhẹ nhẹ bay bay...
Vương vương mái tóc
Lay lay ước thề...
Quạnh hiu
Theo gió ùa về
Lùa qua rách nát
Bốn bề cô liêu!
Ta
Bên góc nhớ
Xiêu xiêu...
Người
Trong trống vắng
Bao nhiêu cho vừa?
Nghẹn ngào...
Bởi cũng bằng thừa!
Ngổn ngang kỷ niệm
Rơi bừa thềm hoang.
Hoa
Một cánh chợt bay ngang...
dovaden2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét