Chữ tôi từng sợi rối bung bung
Từ ngôn vô nghĩa rớt chập chùng
Tôi quét gom vào một trang sách
Chờ gió bâng quơ bay mịt mùng
Sợi ngôn từ này gút như vần
Đầu dây kia đã tháo hoang mang
Năm trơ những sợi đời vụn nát
Như vận tháng năm rụng bẽ bàng
Đừng bảo chữ tôi xếp thành thơ
Chỉ là những gút rối hững hờ
Ngón tay mãi tháo càng thêm rối
Như chuyện cuộc đời giữa cuộc mơ
Hôm nay tôi vét những sợi này
Gom thành một khúm giữa ngón tay
Nhìn đi, nhìn lại ngàn thắt nút
Chưa hiễu . Định từ! Hơi thở bay
Hoài Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét