Mơ ước một lần trong nắng ấm
Một lần xoải cánh giữa Trường Sơn
Thênh thang cùng tận nơi hoang vắng
Một cánh chim trời chẳng mỏi bay
Cảnh vật lạnh đầy hồn thấm thạch
Mất dần hồi ức khoảng trời xanh
Cheo leo vách đá trăng bao phủ
Lấp lánh một màu ngân nhũ xa
Đêm thật khuya hòa hơi thở núi
Bóng người lầm lũi rợn hoang vu
Ngấm dần sâu nỗi đau oan nhục
Kiêu hãnh đời giục giã nắng lên
Giữ cánh chim bền tung xé gió
Mơ một ngày mở ngõ âm u
Rừng trầm thiêng giọng u tình gọi
Một cánh chim trời chẳng mỏi bay
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét