Tam Bình một sớm bỏ mà đi
Luyến tiếc gì đây luyến tiếc gì
Nhớ trò lũ nhỏ đang tuổi dại
Học điều rỗng tuếch đến trường thi
Tam Bình một sớm bỏ dòng sông
Bỏ lục bình trôi nước lớn ròng
Tiếng mái chèo khua phiên chợ sớm
Giọng người ơi ới gọi nhau đông
Tam Bình một sớm bỏ người thương
Cậu bé chân quê chẳng lớp trường
Quanh quẩn đồng không tìm nhặt thóc
Đủ nồi cháo trắng vị thê lương
Tam Bình hồi tưởng chốn đây này
Bạn cũ trường xưa hẳn đổi thay
Giấc mộng tan theo dòng nhật ký
Thương thân cô giáo kiếp lưu đày
Kim Phượng
Tứ tuyệt thiệt buồn tứ tuyệt ơi!
Trả lờiXóaHẳn người xa xứ lệ đang rơi...
Giấc Mơ Hồi Tưởng! Làm sao với?
Nhớ mãi Tam Bình... mãi chẳng vơi...
KP nhớ Tam Bình lắm Đỗ Văn ơi, nhất là gần mùa thi. Và nhớ bé Tuấn, ngoài thời gian quanh quẩn đi nhặt lúa rụng ngoài đồng, bé lúc nào đến tìm "cô Phượng", thương nhất là lúc ngoan ngoãn học những gi KP dạy.
XóaĐọc đoạn tứ tuyệt của Đỗ Văn...buồn thiệt!