Mẹ Việt Nam ơi nửa đời chưa ráo lệ
Mơ ngày về mẹ kể chuyện Trường Sơn
Tìm cha con trên khắp mọi nẻo đường
Dù một nắm xương tàn còn sót lại
Đôi chân bước nặng oằn đeo nỗi nhớ
Dọc lối mòn sỏi đá tận u linh
Ngày lặn lội đêm trở mình sương phụ
Chập chờn nghe gió hú đỉnh hoang sơ
Từ xuân mới chí thu vàng trở lá
Qua mấy mùa kêu ra rả tiếng ve
Lầm lũi đi dưới trời đông khắc nghiệt
Cố tìm cha cõi thăm thẳm tìm cha
Mấy trăng tàn băng mình trong sương đục
Hồn chinh nhân lòng chinh phụ sắt son
Lệ buốt tim vẫn căng đầy nguyện ước
Mơ bóng hùng ngạo nghễ thưở xa xưa
Đàn chim muộn giục đưa nhau về tổ
Bơ vơ trời mẹ chưa hổ danh cha
Thác hiên ngang bên sóng đời cuồng nộ
Sống kiêu hùng dâng trọn máu cạn khô
Mẹ Việt Nam ơi mơ một lần ngái ngủ
Bên vai gầy mẹ gánh đủ chờ mong
Đôi mắt mẹ những năm ròng máu lệ
Rơi âm thầm ố nhạt vách Trường Sơn
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét