Theo Những Ngậm Ngùi
Thế rồi ta cũng quen nhau
Một chiều ở cuối đường tàu nhân gian
Chút bâng khuâng chút ngỡ ngàng
Chút hơi thở cũ mùa sang những ngày
Tiếc gì tay một bàn tay
Mà đem thương nhớ bóng đài cát xưa
Chân cầu nước chảy lưa thưa
Mới hay mây đã thành mưa cuối ngàn
Chỉ là một chuyến đò ngang
Mà chim tăm cá muôn vàn cánh bay
Gió mùa theo lá về đây
Mà sao nghe những tàn phai kiếp người
Sông trôi con nước ngậm ngùi…
Người Chợ Vãng
***
Bài Họa:
Ngậm Ngùi Theo
Vào thu còn có duyên nhau
Hay chăng định mệnh chuyến tàu thế gian
Cũng bâng khuâng lắm ngỡ ngàng
Ai mang nắng ấm mà sang trong ngày
Tạ đời tha thiết vòng tay
Chắt chiu hương sắc nhụy đài hoa xưa
Trên cành ô cánh phượng thưa
Đón chờ ngõ đợi cơn mưa xuôi ngàn
Hỏi lòng riêng những ngổn ngang
Xuyến xao vui lẫn vô vàn xa bay
Ngậm ngùi con chữ còn đây
Đừng trao cay đắng nhạt phai tình người
Đầu sông kẻ cuối ngùi ngùi
Kim Phượng
Xướng họa lục bát hay quá!
Trả lờiXóa(Vỗ tay)
Không biết tại sao dạo này KP lại hay có xu hướng lục bát, chắc đang buồn...nên thích lang thang...
XóaKP đang gặp chuyện buồn ha?
XóaBuồn lâu rồi Đỗ Văn ơi.
Xóa