Trời cuối đông lòng đầu đông lạnh giá
Mảnh trăng gầy đồng lõa bóng đêm đen
Che giấu hàng cây trụi lá thân quen
Giấu nỗi buồn len về đêm mưa bụi
Mỗi sáng tinh mơ một mình chờ đợi
Chuyến xe đưa người trên phố ngược xuôi
Chân bước vội lần tìm nơi quen khuất
Ngồi thu mình lơ đễnh đếm mưa rơi
Mùa đông hỡi còn dài bao lâu nữa
Trả xuân về đoan hứa én đưa tin
Trả cành khô nụ thao thức chuyển mình
Và trả lại bóng hình xa biền biệt
Chuỗi ngày đông cấy đầy bông hoa tuyết
Trắng cả lòng lạnh lắm giấc chiêm bao
Trăng hao gầy đông qua một ngày mới
Vẫn thu mình nơi khuất chuyến ban mai
Chuyến xe đời đơn độc mãi về đâu
Kim Phượng
Thơ hay, nhiều ẩn ngữ, đông chập chờn giữa thực và mơ...
Trả lờiXóahttps://i.pinimg.com/originals/bb/7f/c5/bb7fc568a319969b4a0ee76c7e1f13d9.gif
Mỗi lần nhận được lời nhắn của Đỗ Văn KP mừng lắm, biết Đỗ Văn không quá bận rộn, mà không bận rộn nghĩa là tình trạng khả quan hơn.
XóaĐó là chuyến xe mùa đông, mỗi sáng KP đi đến nơi làm việc.
Cám ơn lời chúc vui của Đỗ Văn, chúc Đỗ Văn luôn an toàn trong nhiệm vụ thiêng liêng.