Tạ Từ
Cầu thệ thủy ngồi trơ cổ độ,
Quán thu phong đứng rũ tà huy.
Đâu buồn hỏi hoa nắng vàng đầu sóng,
Vất vưởng trôi rồi tan biến về đâu?
Đời cát bụi như nửa hư nửa thực,
Kiếp lưu vong sao những lắm bể dâu.
Ba chìm bảy nổi, chiếc thân luân lạc,
Ngày nào tóc xanh nay đã bạc đầu.
Đất khách quê người, cuối đời thương khó,
Tuổi già lụm cụm, quên trước quên sau.
Thôi nhỉ đủ chưa buồn vui thế sự,
Mòn mỏi tháng ngày mãi vẫn nhớ nhau!
Phạm Khắc Trí
07/11/2021
Phụ Chú:
Cầu thệ thủy ngồi trơ cổ độ
Quán thu phong đứng rũ tà huy
(Trích trong Cung Oán Ngâm Khúc - Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều
***
Cảm Tác:
Ngậm Ngùi
Sông nước xưa về thăm mấy độ
Mái đình làng lấp ló từ xa
Hàng cây hiu hắt dương tà
Con kinh lặng lẽ mấy nhà xưa đâu?
Trong nắng chiều bóng câu hư thực
Chạnh tuổi già ký ức vàng dâu
Lục bình con nước rầu rầu
Ngày đi tóc mượt giờ đây trắng đầu.
Đời lữ thứ cánh âu thương khó
Tuổi già nua nhớ đó quên sau
Thời gian càng lúc càng mau
Hành trang xếp lại nhiệm màu tình thương!
Mailoc
7-12-21
***
Còn Đó Nỗi Buồn
Kìa thế cục như in giấc mộng
Máy huyền vi mở đóng khôn tường (*)
Tranh bá quyền đã lắm tang thương
Và bao kẻ lỡ đường hoạn lộ
Mùi tục lụy lưỡi tê tân khổ (*)
Miếng đỉnh chung đến độ tàn hơi
Mái trường xưa đã thấy xa vời
Nghiệp phấn trắng một thời cảm khái
Buồn mọi nỗi lòng đà khắc khoải
Ngán trăm chiều bước lại ngẩn ngơ (*)
Để giờ đây tóc đã bạc phơ
Ôn chuyện cũ niềm mơ chưa dứt.
Quên Đi
(*) trích Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều
***
Tạ Lòng!
Thơ các bạn, đọc nghe … buồn quá !
Cứ như là ván đã đóng thuyền.
Như thơ xưa, vẳng quốc, quyên …
Âm u lắng đọng, cửu tuyền đón đưa !
Hãy vui lên, xin thưa các bác:
Luật tuần hoàn, tuổi tác là thường.
Mỗi ngày, ta bước khỏi giường,
Nhón chân nhún nhảy, soi gương mỉm cười.
Ta còn đây, mấy người được vậy ?
Giữa cơn dịch, cảm thấy vui vui
Cớ chi, mà cứ ngậm ngùi!
Quẳng lo, ta nếm vị mùi thế gian.
Chuyện "đời loạn", muốn toan, vào cuộc !
Còn không, thì chớ chuốc u sầu.
Tháng ngày, thời khắc vó câu
Hãy vui để hưởng, buồn đau mau già.
Danh Hữu
***
Gởi Gắm Cảm Tình
(Qua thơ "Tạ Lòng" - Danh Hữu )
Thơ gởi gắm cảm tình nhiều quá !
Đọc nghe buồn, sóng đả mạn thuyền (1)
Tình yêu thơ "khóc Đỗ Quyên"...!
Bầu trời bảng lảng huỳnh tuyền đợi đưa...!
Bạn hiền nên vui cơn gió mát
Luật luân hồi, tuổi hạc vô thường
Sớm mai ta dậy xuống giường
Biết mình vẫn sống soi gương tươi cười
Ai ngồi đây, mọi người biết vậy
Dịch đẩy lùi cảm thấy an vui
Kẻ nào lây bệnh bùi ngùi...!
Sá chi đau ốm, nếm mùi thế gian
Đến đây cám cảnh, xem thời cuộc
Bàn dân thiên hạ chuốc bao sầu
Tháng ngày, vó ngựa bóng câu
Cõi trần tận hưởng biết đâu không già...!?
Mai Xuân Thanh
July 13, 2021
(1) sóng vổ mạn thuyền
***
Liên Khúc Sông Xưa
Em Qua Sông Rộng
Em đem chi nắng qua sông
Để cơn mưa rớt giữa dòng trường giang
Tôi bên này lỡ đò ngang
Nhìn mưa thấy nắng của hoàng hôn xưa
Lạnh Mấy Dòng Châu
Thương em xuôi ngược sông dài
Một thân cò giữa thôn đoài thôn đông
Nắng mưa có nhạt má hồng?
Mưa khuya có lạnh mấy dòng châu sa?
Khách Xưa - Bến Cũ
Từ ngưòi bỏ bến sông trăng
Cành khô củi lạc giữa hoang phế đời
Dẫu sông bên lở bên bồi
Bến Châu Giang vẫn đợi người Giang Châu
Trần Bang Thạch
***
Mong Manh
Ngày sáu khắc tin mong nhạn vắng
Đêm năm canh tiếng lắng chuông rền*
Câu thề sao vội chóng quên
Mong chi hẹn một thì nên đá vàng
Chẳng mấy chốc phai tàn phận liễu
Thủy chung lòng há hiểu thương đời
Sầu đong chất ngất khó vơi
Chỉ thêu nên gấm những lời trăm năm
Người hỡi chốn xa xăm có thấu
Soi gương thời khó giấu dung nhan
Hoàng hôn thôi lại hôn hoàng
Nguyệt hoa thôi lại thêm buồn nguyệt hoa!*
Kim Phượng
* Trích trong Cung Oán Ngâm Khúc của Ôn Như Hầu Nguyễn Gia Thiều
***
Y Đề
Lời “ Từ Tạ “ của thầy Khắc Trí
Lòng kẻ đây thấy quí thời gian…
Của ngày còn lại sắp tàn
Sống vui sống khỏe không màng lợi danh
Thơ Danh Hữu “Tạ lòng“ chí phải…
“Ta còn đây “ cảm khái niềm vui
Cớ chi mà cứ bùi ngùi
“Hãy vui tận hưởng“ cái mùi thế gian
Đọc”Ngậm ngùi“ thi nhân Mai Lộc
Kỷ niệm xưa, bài học trường đời
Tuổi già cứ để êm trôi
Và vui thanh thản quên thời già nua
Qua“Liên khúc sông xưa“ Bang Thạch
Dẫu đời mình hiu quạnh chiều đông
Tuổi già như thể qua sông
Giữa khi “mưa rớt trên dòng thời gian“
Rồi lại đến “ Mong Manh” Kim Phượng
Thở than tình chẳng vẹn thủy chung
Khóc cho phận liễu vô cùng
“Sầu đong chất ngất” …ngại ngùng dung nhan
Còn ta chỉ thân tàn sót lại
Giữa xứ người đâu ngại với ngần
Trời đà bắt phải phong vân
Thì thôi vui nốt cái phần dành cho
songquang
20210714
***
Thêm Lần Nữa
Nếu được thêm lần nữa
Đừng lần lữa lặng im
Hãy lắng nghe con tim
Thì thầm lời chân thật
Nếu được thêm lần nữa
Hãy chọn lựa hôm nay
Tạo hóa sẳn an bày
Chần chờ chi ngày mai
Nếu được thêm lần nữa
Giữ lấy chớ buông lơi
Đừng tìm kiếm xa vời
Hạnh phúc trong tầm với
Đời đẹp quá đi thôi!
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét