Thứ Hai, 17 tháng 6, 2024

Nỗi Nhớ Tàn Đông

Cái lạnh tàn đông lạnh cả lòng
Phương trời xa ấy kẻ hoài mong
Dài trong xa cách còn đăng đẳng
Biết sợi tơ vương có trọn vòng

Bàng bạc trăng ngà chớ lẻn song
Thẹn hoa đơn chiếc chốn cô phòng
Xuyên mành bóng nguyệt sao đùa mãi
Tự nhủ đêm này đêm cuối đông

Cơ khổ hồn tôi buốt gió luồn
Trời ơi lại nữa lệ trời tuôn
Cho mưa nặng hạt oằn nhung nhớ
Nghèn nghẹn lời tình chợt tiếng buông

Kim Phượng

***
Thơ Cảm Tác:

Nỗi Nhớ Tàn Đông

Nỗi nhớ tàn đông mãi vấn vương
Xa người nhưng dạ vẫn còn thương
Trăng soi bàng bạc ngoài song cửa
Cô phụ mơ ôm gối mộng thường

Gió lạnh xuyên mành lạnh thấu xương
Mưa rơi xối xả đập bên tường
Suối lệ trời sa hay nước mắt
Nghẹn ngào nức nở suốt đêm trường

Sợi tình ngăn cách bởi trùng dương
Có còn níu buộc kẻ tha phương ?
Hy vọng mong manh ngày tái ngộ
Đông tàn xuân đến tại quê hương!

Chinh Nguyên - HNT 
Jun.14.24 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét