Tôi đứng trông theo những chuyến tàu
Hồi còi vang chạm trái tim đau
Nỗi riêng giấu kín rưng rưng lệ
Chín khúc đoạn trường mãi quặn đau
Ngoảnh bến xưa chan chứa dạ sầu
Ngày xanh âu dễ biết tìm đâu
Dừng chân đứng lại dây loan chấp
Dòng nước xuôi trôi mộng ước đầu
Buổi gió chiều mưa buốt cõi lòng
Khuê phòng tháng Sáu mỗi sầu đong
Khéo tay buộc mối thời gian lại
Trả lại cho tôi những mặn nồng
Ảnh & Thơ: Kim Phượng
6.6.2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét