Khuôn viên chốn ấy mảnh trời quê
Êm đềm ngày cũ trong hồi tưởng
Khuôn mặt thân quen hiển hiện về
Với màu áo ấy của mây trời
Góc khuất âm thầm nhặt phượng rơi
Thầm bảo hoa ơi thời tuổi dại
Là tình câm nín mãi muôn đời
Đối bóng gương xưa chợt thoáng buồn
Hỏi người ngăn được lệ lòng tuôn
Làm sao níu áo thời gian lại
Trả hết cho nhau tuổi biết buồn
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét