Cát nắng mù tung rát thân người
Trần gian cháy bỏng cả đôi ngươi
Tay xuôi gượng dốc trời im gió
Chân độ hài du huyệt cuộc đời
Cát nắng mù bay, cát nắng bay
Hạt xưa nghìn hạt bóng ai say
Nhắm mắt để nghe từng phản chiếu
Rọi suốt tâm tư những hình hài
Cát nắng trùng vây, nắng trùng vây
Những thành quách cỗ, khổn bao vây
Quân khôn bức phá đành cô thúc
Tiển thương, nhân ảnh thấu hồn đầy
Cát nắng còn bay, nắng còn bay
Pháp trường trắng toát, xác ai đây
Tình không nóc độ, nào đâu mái
Hồn ôm bụi nắng chẳng thoát thai
Cát nắng mù tung rát cuộc đời
Đường trần bỏng cháy trút tàn hơi
Ảnh dung giăng mắc lần hấp hối
Phản chiếu bâng khuâng vết ngậm ngùi
Hoài Tử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét