Chiều Thu
Mình ta
Đứng giữa hoang tàn
Ngổn ngang…
Ảm đạm…
Lá vàng rơi rơi
Hình như…
Ai đó gọi: “…ơi!”
Ngoảnh tìm…
Chỉ bóng mình phơi
Trong chiều!
…
Có còn đọng lại
Ít nhiều
Tay trong tay ấm
Vạn điều… tương tư…?
... Thu khóc ư?
... Ta khóc ư?
dovaden2010-12/8/2017
... hồn ai lạnh lẽo giữa hư không...
... mình ai lạc lõng giữa mênh mông...
***
Bài Họa:
Thu Sầu
Chim trời
Dần khuất ngày tàn
Thu đơn
Ru điệu
Xưa vàng lá rơi
Bồi hồi
Gọi khẽ người ơi
Mỏi mòn
Tóc điểm tuyết phơi
Sương chiều
Nỗi đau dày xéo
Đã nhiều
Còn trong đáy mắt
Bao điều ưu tư
...Mong thu ư?
...Chờ thu ư?
Kim Phượng
...thu khóc cho người có phải không
...lạc lõng hồn ta cõi quạnh mông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét