Đất trời hòa một, trời là đất, đất là trời, không còn ranh giới giữa cõi Phật và nhân gian, chỉ có Chân Như trong sáng thôi.
舟中 Chu Trung
一葉扁舟湖海客 Nhất diệp biển chu hồ hải khách
撐出葦行風慼慼 Sanh xuất vy hành phong thích thích
微茫四顧晚潮生 Vi mang tứ cố vãn triều sinh
江水連天一鷗白 Giang thuỷ liên thiên nhất âu bạch
玄光禪師 Huyền Quang Thiền Sư
Dịch Nghĩa: Trong Thuyền
Kẻ đang phiêu bạt biển hồ, ngồi trên con xuồng mong manh như chiếc lá
Chống xuồng qua đám lau, nghe tiếng gió buồn buồn rên rỉ
Bốn phía mịt mù, trong khi con nước buổi chiều đang lên
Giữa vùng trời và sông nước như liền nhau, xuất hiện một cánh chim hải âu trắng.
Diễn Ý:
Từ bài Thơ Thiền này, Quên Đi nảy sinh liên tưởng:
Đây có phải là chiếc Thuyền không đáy của Tiếp Dẫn Tăng, và người khách là thầy trò Đường Tăng? Rời bến Lăng Vân, bỏ lại phía sau chốn mê, Tiếp Dẫn Tăng đưa thầy trò Đường Tăng sang đất Phật.
Dịch Thơ:
Kẻ phiêu bạt ngồi trên xuồng nhỏ
Vượt ngàn lau trong gió thì thào
Chiều mờ con nước dâng cao
Giữa trời đất quyện hiện màu trắng âu.
Quên Đi
***
Trong Thuyền
Khách hải hồ trên thuyền bé nhỏ
Vượt ngàn lau lướt gió rì rào
Bốn bề mù mịt tràn dâng nước
Trời đất liền nhau hiện cánh âu
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét