Tiêu đề Nhãn
- Biên Khảo
- Câu Đối
- Cổ Thi
- Hình Ảnh Nay
- Hình Ảnh Xưa
- Luận Án Ra Trường
- Lưu Niệm
- Nhạc Ngoại Quốc
- Nhạc Việt
- Sưu Tầm
- Thơ Mùa Đông
- Thơ Ba Má
- Thơ Cảm Tác
- Thơ Diễn Ngâm
- Thơ Mùa Hạ
- Thơ Mùa Lễ
- Thơ Mùa Thu
- Thơ Mùa Xuân
- Thơ Phổ Nhạc
- Thơ Tình
- Thơ Tranh
- Thơ Tranh Nghệ Sĩ
- Thơ Xướng Họa
- Tích Hay
- Trang Bán Công Nguyễn Thông
- Trang Bạn Hữu
- Trang Kỹ Thuật
- Trang Nguyễn Trường Tộ
- Trang Vĩnh Bình
- Văn
- Vũ Hối Thư Họa
- Yoga
Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019
Tanka 18
Tanka 18
Mưa rơi
Nỗi nhớ chín muồi
Thinh lặng
Mĩm cười hư không ...
Dưới ô trống rỗng ...
dovaden2010
***
Cảm Tác:
Tanka 18
Nắng chiều
Buồn hắt buồn hiu
Xa mờ
Hương gây mùi nhớ
Lỡ làng có hay…
Kim Phượng
Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2019
Tống Hữu Nhân - Lý Bạch (701 - 762)
Tống Hữu Nhân
Thanh sơn hoành bắc quách
Bạch thủy nhiễu đông thành
Thử địa nhất vi biệt
Cô bồng vạn lý chinh
Phù vân du tử ý
Lạc nhật cố nhân tình
Huy thủ tự tư khứ
Tiêu tiêu ban mã minh
Lý Bạch
* * *
Dịch Xuôi : Tiễn Bạn - Phạm Khắc Trí
Dãy núi xanh chắn ngang vòng tường ngoài thành mặt bắc
Dòng sông trắng bao quanh thành ở mặt đông
Từ một lần chia tay nhau ở chốn này
Chiếc thân rồi như sợi cỏ bồng lang bạt ngoài ngàn dặm xa
Lòng người đi như mây trời phiêu lãng đây đó
Tình bạn cũ theo nhau như ánh nắng tà lưu luyến vấn vương
Vẫy tay chào từ đây ta xa nhau
Tiếng ngựa lìa đàn kêu nghe thê thiết
Tiễn Bạn
Mỗi chữ, mỗi tình, tình tôi, gửi người
Núi xanh ngoài quách bắc,
Sông trắng quanh thành đông.
Từ một lần chia cách ,
Là muôn dặm cỏ bồng.
Người đi mây tối nổi ,
Bạn cũ nắng chiều vương.
Tay vẫy chào từ biệt ,
Ngựa kêu nghe xé lòng.
Seeing Off A Friend
Red Pine - Poems Of The Masters
Dark hills stretch beyond the north rampart
Clear water circles the city's east wall
From this place where farewell begins
A tumbleweed leaves on a thousand-mile journey
Drifting clouds in a traveler's thought
The setting sun in an old friend's heart
As we wave and say goodbye
Our parting horses neigh
Phạm Khắc Trí
31/05/2014
* * *
Thầy kính mến
Em xin cảm ơm thầy cho em được tiếp nối dòng thơ của thầy giảng dịch
Kính chúc thầy cuối tuần vui khoẻ
Em Kim Oanh
Tiễn Bạn
Thành bắc núi xanh bao bọc
Vòng quanh sông trắng chảy dọc mặt đông
Chốn này từ biệt đôi lòng
Chiếc thân như sợi cỏ bồng bềnh trôi
Ngàn trùng phiêu lãng mây trời
Luyến lưu vương vấn bạn tôi chiều tà
Chia tay từ tạ…biệt xa
Thê lương ngựa hí kêu ca xé lòng
Kim Oanh
1/6/2014
* * *
送友人 TỐNG HỮU NHÂN
青山橫北郭, Thanh sơn hoành bắc quách,
白水繞東城。 Bạch thủy nhiễu đông thành.
此地一為別, Thử địa nhất vi biệt,
孤蓬萬里征。 Cô bồng vạn lý chinh.
浮雲游子意, Phù vân du tử ý,
落日故人情。 Lạc nhật cố nhân tình.
揮手自茲去, Huy thủ tự tư khứ,
蕭蕭班馬鳴。 Tiêu tiêu ban mã minh.
李白 Lý Bạch.
Chú Thích:
Hoành: là Ngang. Ở đây được sử dụng như Động Từ, có nghĩa là: Nằm Vắt Ngang.
Nhiễu: là Vòng quanh, uốn quanh.
Cô Bồng: Cỏ Bồng, là loại cỏ nhẹ, khi khô thì bay theo gió, nên Cô Bồng là Cọng cỏ Bồng lẻ loi, cô độc.
Tiêu Tiêu: Diễn tả tiếng ngưa hí một cách bi ai. Từ nầy lấy tích ở Kinh Thi, chương Xa Công, có câu " Tiêu Tiêu Mã Minh "蕭蕭馬鳴.
Ban Mã: Ở đây không phải là Ngựa Rằn, vì Ngựa Rằn là 斑馬( có bộ VĂN 文 ở giữa chữ Ban để chỉ Cái Vằn trên mình ngựa ). Còn đây là BAN MÃ 班馬, chữ Ban có bộ ĐAO 刂(刀) ở giữa để chỉ ý Tách rời ra, nên Ban Mã ở đây có nghĩa là : Ngựa Lìa Đàn.
Nghĩa Bài Thơ:
Dãy núi xanh nằm vắt ngang qua phía bắc của thành quách, và dòng nước trắng xóa thì uốn quanh phía đông thành. Chính nơi nầy, ta cùng bạn tiễn biệt nhau, bạn nhẹ nhàng bay bổng như cánh cỏ bồng cô đơn ra ngoài ngàn dặm. Đám mây trôi nổi dật dờ kia như ý của người du tử không biết sẽ đi về đâu, còn tình của ta đối với bạn thì như vầng kim ô sắp tắt mà ánh nắng còn lưu luyến mãi trên đồi. Vẫy tay nhau từ đây giã biệt, hai con ngựa như cũng cãm thông với nỗi buồn ly biệt của con người mà cất lên tiếng hí vang vang buồn bã.
Bài thơ nầy nổi tiếng bất hũ với 2 câu:
Phù vân du tử ý,
Lạc nhật cố nhân tình..... để chỉ sự lang bạc không định hướng của người du tử và tình cảm quyến luyến của cố nhân như ánh nắng chiều còn lưu luyến mãi với buổi hoàng hôn!
Diễn Nôm: Tiễn Bạn
Núi xanh vòng phía bắc,
Nước chảy uốn thành đông.
Nơi đây ta giã biệt,
Ngàn dặm cánh cỏ bồng.
Phù vân ý du tử,
Nắng luyến tình cố nhân.
Vẫy tay nhau giã biệt,
Thê lương ngựa hí rân.
Lục bát :
Núi xanh vòng phía bắc thành,
Bên đông dòng nước uốn quanh lượn lờ.
Nơi nầy giã biệt bạn thơ,
Cỏ bồng vạn dặm,dật dờ biết đâu.
Ý người mây trắng ngàn thâu,
Tình tôi quyến luyến nghe sầu hoàng hôn.
Vẫy tay giã biệt chiều hôm,
Thê lương tiếng ngựa buồn buồn hí vang!
Đỗ Chiêu Đức
* * *
Thưa Thầy và các bạn,
Phương Hà đọc bài TỐNG HỮU NHÂN do Thầy gởi đến và được anh Chiêu Đức diễn giải tỉ mỉ, cảm thấy thật cảm phục. PH cố gắng dịch mà không sao diễn tả được một phần cái hay của nguyên tác và cũng rất khó bám sát với nguyên tác. .Sửa tới sửa lui vẫn chưa ưng ý, PH đành gởi bài phỏng dịch này đến Thầy và các bạn, mong được góp ý cho hoàn thiện hơn. Xin cám ơn Thầy và các bạn:
Bài phỏng dịch
I-Thơ Đường luật:
Tiễn Bạn
Xanh xanh núi chắn ngang thành bắc
Trắng xóa sông nằm ôm phía đông
Kẻ ở phương trời, lòng quyến luyến
Người theo cánh gió, ý phiêu bồng
Mây trôi, bạn tiếp đời lang bạt
Chiều xuống, ta ôm nỗi nhớ nhung
Giã biệt nhau đây, sầu chất ngất
Thê lương, ngựa hí giọng trầm ngân...
Phương Hà
II- Thơ Ngũ ngôn:
Tiễn Bạn
Thành bắc, chắn núi xanh
Phía đông, lượn sông trắng
Nơi đây từ biệt bạn
Nhẹ xa như cỏ bồng
Người đi, bước phân vân
Kẻ ở, tình quyến luyến
Chia tay, sầu dâng nghẹn
Ngựa hí, giọng buồn ngân.
Phương Hà
* * *
Tiễn Bạn
Non xanh một dãy xây thành bắc
Dòng nước lững lờ uốn lượn đông
Phiêu bạc bốn phương đời lữ khách
Lang thang ngàn dặm kiếp tang bồng
Lòng người trôi dạt như mây trắng
Tình bạn vấn vương tợ ráng hồng
Tay vẩy chào nhau người mỗi ngả
Lạc đàn tiếng ngựa não nùng trông
Kim Phượng
Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019
Hồn Xưa
Ngơ ngác chim chiều mỏi cánh bay
Ngày đi đêm tới kiếp lưu đày
Mờ trông cố quốc tim như thắt
Hình bóng mơ về giấc chẳng say
Rủ bụi đường xa tìm chốn cũ
Dừng chân khách lạ chạnh nơi này
Gieo thương gợi nhớ lòng tê tái
Trăn trở hồn xưa lắm đổi thay
Kim Phượng
Thứ Năm, 26 tháng 9, 2019
Thu Nhớ - Thu Gợi Tình Xưa
Bài Xướng:
Thu Nhớ
Thơ thẩn rừng thu ngắm bóng mây
Dõi trông cánh nhạn dáng thu gầy
Mùa thu đan lối sao hờ hững
Thu sắc ngập trời chẳng ngất ngây
Vắng lặng nơi này trăng cũng nhạt
Hồn thu héo hắt lệ đong đầy
Rèm thu cung nhớ tay nâng phím
Thu hát cho người động cỏ cây
Kim Phượng
***
Bài Họa:
Thu Gợi Tình Xưa
Thu mờ lam bạc phủ trời mây
Thu phất phơ lay đóa Cúc gầy
Thu hẹn mỏi mòn thời ngốc nghếch
Thu chờ khắc khoải thuở ngơ ngây
Thu ơi nỗi nhớ khôn vơi cạn
Thu hỡi niềm đau khó lấp đầy
Thu rót tình em trong đáy mắt
Thu si sao trách kẻ trồng cây
Duy Anh
20/9/2019
Ảnh: Kim Phượng
Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019
Học Ăn - Học Nói
( Kim Phượng là cô bé trong vòng tay ôm của má)
"Phượng, con ăn mít phải không con? Má hỏi vì miệng tôi còn thơm mùi mít."
"Tại ai quẹt mít lên miệng của con."
Còn nhỏ, mới 3, 4 tuổi đầu mà tôi biết nói dối rồi. Câu nói dối ấy không làm má giận, nhưng cho tôi biết tai hại thế nào về sự nói dối. Má còn ôn tồn giải thích, đang bệnh, tôi không nên ăn mít, sẽ bị “nặng bụng vì khó tiêu”. Và má hứa khi nào tôi hết bệnh sẽ cho ăn.
Thời gian chờ đợi cũng trôi qua, bệnh tình rồi khỏi hẳn…
- Má con khoái ăn mít.
Má nhìn tôi, mỉm cười, ngồi xuống đối diện với tầm mắt và nắm lấy tay tôi.
- Tiếng “khoái” nghe không hay mà con hãy nói “thích”. Với lại, là con gái con càng không nên nói tiếng đó.
Một đứa trẻ, được hứa cho ăn, chỉ cần nói “thích” thay cho tiếng “khoái” thì vâng lời là chuyện dễ. Từ lần tiếng “khoái” thoát khỏi đầu môi tôi, má dạy tôi những tiếng thanh tao, lễ phép và lịch sự hơn. Nói phải biết thưa biết thốt, tiếng dạ tiếng thưa đặt đầu và ngôi thứ của người mà mình tiếp chuyện cần đặt sau cùng để câu nói nghe nhẹ nhàng hơn.
- Phượng, con ăn cơm chưa vậy con?
- Dạ con ăn rồi má.
Tiếng “chi” thay thế cho “gì”…
- Phượng có nghe má nói không con?
- Dạ má nói cái chi má? Đó là lời đối thoại được má chỉ dẫn.
Có những tiếng rất bình dân, dùng hàng ngày má không quên, như tiếng “đi tiểu”, “đi tiêu” thay cho việc tiểu tiện mà nhân gian thường hay sử dụng.
Ngoài ra, quan trọng hơn, dù là trai hay gái, má tôi cấm ngặt không cho nói. Đó là tiếng “quá đã”.
Bây giờ tôi là mẹ của 3 đứa con, với thói quen từ lúc nhỏ, nên ngay cả với bạn bè hay các con, tôi vẫn dùng ngôi thứ mà mình đang tiếp chuyện để đặt ở cuối câu.
- Phượng, mầy nhớ hồi còn nhỏ, đi đâu tao với mầy cũng dành ngồi phía trước hôn? Đó là câu nói Mỹ Hạnh bạn thời Tiểu học của tôi, hay nói khi nhắc lại chuyện cũ.
- Nhớ chớ sao không nhớ mậy!
- Mẹ con ăn bánh này được không mẹ? Các con đã hỏi.
- Ờ ăn đi con.
Chữ “mậy”, chữ “con” được áp dụng, là những gì má tôi đã từng dạy qua.
Lúc các con còn nhỏ, tôi cũng dùng chữ “chi” với chúng:
- Con ăn chi?
- Con hỏi chi?
Các bạn đến nhà chơi, cười mà rằng, sao tôi nói chuyện với con mà lễ phép quá, nhưng tôi lễ phép với con là để giáo dục cho con noi theo.
Giờ phút này, với từng tuổi đầu này, trong trò chơi bút mực cùng các bạn bè trên trang Web hay Blog. Mỗi lần đùa cho câu chuyện thêm vui, khi tôi dùng chữ “quá đã” thì tôi đều mở ngoặc và đóng ngoặc...(Chữ này má tui không cho nói.). Vui thật, nhưng là tôi tự nhắc nhớ chính mình.
Má không còn nữa, đã 17 năm vắng bóng, nhưng những lời dạy dỗ đơn giản nhất của thời thơ dại, đến nay tôi vẫn không quên.
Ơn ấy như trời như biển, tôi muốn đền đáp công dưỡng dục sinh thành, thì nay không thể được. Có chăng, những lời vàng ngọc ấy, cố gắng trao truyền cho con cháu đời sau để chúng noi theo. Trao truyền bằng cách nào đây? Thật khó cho tôi, sống trong một xã hội đầy vật chất này và mớ kiến thức của mình quá nhỏ nhoi so với sự hiểu biết của chúng. Nhưng tôi phải, vâng tôi phải...phải cố gắng.
Cây có có cội, ra hoa, kết trái và tỏa hương. Cây đời cũng vậy, lời nói tốt thốt ra như hoa trổ trên cành, làm điều tốt như nụ được kết trái, suy nghĩ tốt, đấy là hương tỏa từ hoa quả.
Cuộc đời tôi không êm ả, con người tôi không toàn mỹ và những cố gắng của tôi không như ý, nhưng chắc chắn một điều, tôi luôn cố gắng…
"Tại ai quẹt mít lên miệng của con."
Còn nhỏ, mới 3, 4 tuổi đầu mà tôi biết nói dối rồi. Câu nói dối ấy không làm má giận, nhưng cho tôi biết tai hại thế nào về sự nói dối. Má còn ôn tồn giải thích, đang bệnh, tôi không nên ăn mít, sẽ bị “nặng bụng vì khó tiêu”. Và má hứa khi nào tôi hết bệnh sẽ cho ăn.
Thời gian chờ đợi cũng trôi qua, bệnh tình rồi khỏi hẳn…
- Má con khoái ăn mít.
Má nhìn tôi, mỉm cười, ngồi xuống đối diện với tầm mắt và nắm lấy tay tôi.
- Tiếng “khoái” nghe không hay mà con hãy nói “thích”. Với lại, là con gái con càng không nên nói tiếng đó.
Một đứa trẻ, được hứa cho ăn, chỉ cần nói “thích” thay cho tiếng “khoái” thì vâng lời là chuyện dễ. Từ lần tiếng “khoái” thoát khỏi đầu môi tôi, má dạy tôi những tiếng thanh tao, lễ phép và lịch sự hơn. Nói phải biết thưa biết thốt, tiếng dạ tiếng thưa đặt đầu và ngôi thứ của người mà mình tiếp chuyện cần đặt sau cùng để câu nói nghe nhẹ nhàng hơn.
- Phượng, con ăn cơm chưa vậy con?
- Dạ con ăn rồi má.
Tiếng “chi” thay thế cho “gì”…
- Phượng có nghe má nói không con?
- Dạ má nói cái chi má? Đó là lời đối thoại được má chỉ dẫn.
Có những tiếng rất bình dân, dùng hàng ngày má không quên, như tiếng “đi tiểu”, “đi tiêu” thay cho việc tiểu tiện mà nhân gian thường hay sử dụng.
Ngoài ra, quan trọng hơn, dù là trai hay gái, má tôi cấm ngặt không cho nói. Đó là tiếng “quá đã”.
Bây giờ tôi là mẹ của 3 đứa con, với thói quen từ lúc nhỏ, nên ngay cả với bạn bè hay các con, tôi vẫn dùng ngôi thứ mà mình đang tiếp chuyện để đặt ở cuối câu.
- Phượng, mầy nhớ hồi còn nhỏ, đi đâu tao với mầy cũng dành ngồi phía trước hôn? Đó là câu nói Mỹ Hạnh bạn thời Tiểu học của tôi, hay nói khi nhắc lại chuyện cũ.
- Nhớ chớ sao không nhớ mậy!
- Mẹ con ăn bánh này được không mẹ? Các con đã hỏi.
- Ờ ăn đi con.
Chữ “mậy”, chữ “con” được áp dụng, là những gì má tôi đã từng dạy qua.
Lúc các con còn nhỏ, tôi cũng dùng chữ “chi” với chúng:
- Con ăn chi?
- Con hỏi chi?
Các bạn đến nhà chơi, cười mà rằng, sao tôi nói chuyện với con mà lễ phép quá, nhưng tôi lễ phép với con là để giáo dục cho con noi theo.
Giờ phút này, với từng tuổi đầu này, trong trò chơi bút mực cùng các bạn bè trên trang Web hay Blog. Mỗi lần đùa cho câu chuyện thêm vui, khi tôi dùng chữ “quá đã” thì tôi đều mở ngoặc và đóng ngoặc...(Chữ này má tui không cho nói.). Vui thật, nhưng là tôi tự nhắc nhớ chính mình.
Má không còn nữa, đã 17 năm vắng bóng, nhưng những lời dạy dỗ đơn giản nhất của thời thơ dại, đến nay tôi vẫn không quên.
Ơn ấy như trời như biển, tôi muốn đền đáp công dưỡng dục sinh thành, thì nay không thể được. Có chăng, những lời vàng ngọc ấy, cố gắng trao truyền cho con cháu đời sau để chúng noi theo. Trao truyền bằng cách nào đây? Thật khó cho tôi, sống trong một xã hội đầy vật chất này và mớ kiến thức của mình quá nhỏ nhoi so với sự hiểu biết của chúng. Nhưng tôi phải, vâng tôi phải...phải cố gắng.
Cây có có cội, ra hoa, kết trái và tỏa hương. Cây đời cũng vậy, lời nói tốt thốt ra như hoa trổ trên cành, làm điều tốt như nụ được kết trái, suy nghĩ tốt, đấy là hương tỏa từ hoa quả.
Cuộc đời tôi không êm ả, con người tôi không toàn mỹ và những cố gắng của tôi không như ý, nhưng chắc chắn một điều, tôi luôn cố gắng…
Điếu Văn “Lời Cuối Cho Cụ Bà Võ Thị Thoại” của Linh Mục Đinh Thanh Bình trong ngày tiễn đưa má, phải chăng đó là lời thay má nhắc nhở cho các con cháu của má.
“Cảm ơn cụ bà đã để lại cho cuộc đời những người con, dâu, rể, cháu chắt. Họ sẽ là những chứng nhân đích thực của cách sống độ lượng Võ Thị Thoại, để người khác khi nhìn vào hoa trái đời sau sẽ biết giá tri của cội nguồn đời trước.”*
Má ơi, thì ra… “khi nhìn hoa trái đời sau sẽ biết giá trị của cội nguồn đời trước”. Nhìn con để biết cội nguồn của mình như thế nào ư!? Con là 1 trong những nhân chứng đích thực đó ư!?
Tôi nghĩ rằng cây đời tôi bám trên đất lạ, chắc chắn rằng tôi sẽ cố gắng và luôn luôn cố gắng. Đó là cách báo hiếu hữu hiệu nhất mà tôi có thể đền đáp cho má.
Kim Phượng
Tưởng Nhớ Má Giỗ Thứ 17 - Ngày 24.9.2019.
* Điếu Văn Của Linh Mục Đinh Thanh Bình Trong Ngày Tiễn Đưa Má.
Cành Lan Hồ Điệp
Bài Xướng:
Cành Lan Hồ Điệp
Người đã xa… còn gửi lại đây
Cành lan Hồ Điệp dáng thanh gầy
Sương rơi lác đác, hoa sầu rụng
Gió thở mù sa, bụi lấp đầy
Nắng đuối đuổi theo người viễn khách
Trăng tà xa dấu kẻ chân mây
Đêm tàn sao chẳng tan niềm nhớ
Rượu nhắp nồng hương… vướng mắt cay
Kiều Mộng Hà
July 16, 2019
***
Các Bài Họa:
Trang Sinh Mơ Hồ Điệp
Chốn này ai biết chốn nào đây
Gậy trúc nón mê vóc hạc gầy
Chờ đợi mỏi mòn trăng ẩn hiện
Nhớ thương khắc khoải lệ vơi đầy
Ra đi vần vũ trời dông bão
Trở lại sương mù lọn tóc mây
Hồ Điệp mơ màng đêm hoá bướm
Trang Sinh tỉnh mộng mắt cay cay
July 16, 2019
Hồ Công Tâm
***
Tha Hương
Bao năm dầu dãi ở nơi đây
Cố quốc giờ đâu bóng mẹ gầy?
Đã thấy cuộc đời vào đoạn cuối
Chưa xong ước vọng muốn vun đầy
Kiếp người lữ thứ băng ghềnh thác
Thân kẻ tha hương cưỡi gió mây
Dừng bước cô đơn trên đường vắng
Quê nhà nghĩ đến lệ nhòa cay
Thúy M
7/2019
***
Hương xưa còn thoáng nhẹ đâu đây
Sương kh́ói lung linh bóng dáng gầy
Ánh mắt yêu thương nào lịm tắt
Vòng tay ân ái vẫn đong đầy
Đưa chân in dấu theo màu nắng
Rảo bước gom hình dưới sắc mây
Ngắt đóa vô thường trong cõi tạm
Chén quỳnh khẽ nhấp chút men cay
Toronto 16/7/2019
Nguyên Trần
***
Tình Ta Xin Gác Lại
Áo mỏng đường chiều em đến đây
Bồng bềnh tóc xõa tấm thân gầy
Nước non một gánh sao buông bỏ
Sông núi hai vai phải trọn đầy
Lỗi hẹn tình ta xin gác lại
Quân hành anh bước với trời mây
Cành Lan Hồ Điệp em rơi rụng
Nhịp bước anh đi đôi mắt cay!!
Hà Quế Linh
***
Mùa Thu Canada
Thấp thoáng thu vàng trở lại đây
Cây cành phảng phất nét hao gầy
Điểm tô lá thắm vàng cam đỏ
Giọt nắng lung linh lấp lánh, đầy
Nức nở hít hà người lữ khách
Êm đềm én liệng, cảnh trời mây
Heo may lành lạnh khơi niềm nhớ.
Khói toả lam chiều mắt bỗng cay!
Sao Khuê
16 tháng 7 năm 2019
***
Trong Giấc Mộng
Đêm qua mộng mị vẫn còn đây
Mấy nhánh Hoa Lan với dáng gầy
Loáng thoáng, bồng bềnh sương xuống ngập
Chập chờn, lác đác xác hoa hoa đầy
Trương Chi ẩn hiện bên song cửa
Mỵ Nữ mơ màng giữa khói mây
Hồ Điệp chưa tàn đêm gối mộng
Mà sao trong mắt vẫn... nồng cay.
Vi Vân
***
Tàn Mơ
Lá rụng tàn thu cạn sắc nồng
Mây vừa ủ xám chuyển sang đông
Lời ru nhạc khúc còn vang vọng
Phố gợi hương tình đã lặng trông
Cứ tưởng vườn xuân đầy cánh bướm
Nào ngờ lối mộng dạt đò sông
Người ôm kỷ niệm từng đêm buốt
Kẻ cuối phương trời có nhớ không
Minh Thúy
7/17/2019
***
Thu Cảm
Thu vừa lạc bước trở về đây
Nhuộm lại sắc vàng nhánh cúc gầy
Xào xạc lá khô trong ngõ vắng
Lăn tăn làn nước mặt ao đầy
Tung tăng cánh bướm vờn cùng nắng
Lặng lẽ mặt trời lẩn dưới mây
Thu đến, lòng tràn bao cảm xúc
Run tay, hạ bút, mắt... cay cay
Tường Thúy
***
Cành Lan Hồ Điệp
Người đi kỷ vật hãy còn đây
Hồ Điệp cành lan với dáng gầy
Cách biệt hai phương ngàn dặm ruổi
Chia phôi khóe mắt lệ sầu đầy
Dấu hài khuê các hoài lối cũ
Anh khách phiêu bồng tựa áng mây
Giấc mộng tàn hoa lòng héo úa
Hương tình ngày ấy lắm chua cay
Kim Phượng
Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2019
Mưa Cuối Thu - Muôn Chiều Gió Thu
Bài Xướng:
Mưa Cuối Thu
Mưa thu tưới những mầm sầu
Lá vàng lác đác đổi màu lối xưa
Tình yêu đọng những hương thừa
Mầm sầu ấp ủ hương xưa nhạt màu
Mưa tình trút những cơn đau
Đôi vai trĩu nặng tim trào xót xa
Hàng cây chín lá tàn hoa
Cơn mưa ngày cuối xót xa lá vàng
Kim Phượng
***
Bài Họa:
Muôn Chiều Gió Thu
Gió lay … lay nhẹ phiến sầu
Vàng thu sắc lá thay màu phố xưa
Đêm nay rơi giọt mưa thừa
Nhòa tan hương mộng mơ xưa biếc màu
Sông tình trôi nổi tim đau
Sông thơ buồn nhớ dâng trào bờ xa
Mưa thu úa lá rụng hoa
Muôn chiều gió cuốn bay xa mộng vàng!
Yên Dạ Thảo
19.09.2019
Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2019
Duyên Đời Chưa Dứt - Nợ Đời Thôi Dứt
Duyên Đời Chưa Dứt
Chia ly chưa dứt duyên đời
Cố quên sao mãi trời ơi là buồn
Hiên ngoài tầm tả mưa tuôn
Sóng lòng lũ cuốn thân buông xuôi dòng
Một mình chuyện với hư không
Gương soi bóng lẻ cô phòng đợi ai
Những tờ lịch cũ dần phai
Duyên đời chưa dứt đêm dài lại đêm
Kim Phượng
***
Bài Họa:
Nợ Đời Thôi Dứt
Vô thường tử biệt trên đời
Biết rồi mà cứ buồn ơi hỡi buồn
Mưa làm cho lệ thêm tuôn
Tình như lá rụng, tình buông trôi dòng
Gẫm đời sắc sắc không không
Hãy nên an lạc ngăn phòng bi ai
Duyên đời rồi cũng phôi phai
Nợ đời như thể đường dài bóng đêm
Duy Anh
18/9/2019
***
Cảm Tác:
Chung Giấc Mộng Đời
Hai ta chung giấc mộng đời
Dù cho cách trở xa xôi....cũng buồn
Xin em đừng để lệ tuôn
Rồi lòng đừng thả dạ buông ngược dòng
Tình nầy người hiểu cho không ?
Hay chờ nơi chốn khuê phòng nhớ ai!
Dù cho nhan sắc tàn phai
Anh đây giữ trọn tháng ngày riêng em
songquang
Thứ Năm, 19 tháng 9, 2019
Thu Nhớ
Thơ thẩn rừng thu ngắm bóng mây
Dõi trông cánh nhạn dáng thu gầy
Mùa thu đan lối sao hờ hững
Thu sắc ngập trời chẳng ngất ngây
Vắng lặng nơi này trăng cũng nhạt
Hồn thu héo hắt lệ đong đầy
Rèm thu cung nhớ tay nâng phím
Thu hát cho người động cỏ cây
Kim Phượng
Thứ Tư, 18 tháng 9, 2019
Ô Kìa
Bài Xướng:
Ô Kìa
Nghe hơi lạnh lạnh trời chưa sáng
Thương mến mùa đông cánh phượng vàng
Chợt thấy ngoài song mai rỡ rạng
Ô kìa tháng chín gió thu sang!
Cao Linh Tử
Đồng Tháp 2017
***
Bài Họa:
Y Đề
Ngọn nến tình lung linh tỏa sáng
Hong mùa lên muộn trổ hoa vàng
Sương đêm lấp lánh hừng đông rạng
Chờ đợi chân người nhẹ bước sang
Kim Phượng
Xuân Melbourne 2017
***
Gọi Mùa
Riú rít Oanh ca ngày nắng sáng
Vườn mơ thơ thẩn ánh chiều vàng
Ru đêm tròn mộng chờ mai rạng
Tha thiết gọi mùa xuân thắm sang
Kim Oanh
Xuân Melbourne 2017
Thứ Hai, 16 tháng 9, 2019
Duyên Đời Chưa Dứt
Chia ly chưa dứt duyên đời
Cố quên sao mãi trời ơi là buồn
Hiên ngoài tầm tả mưa tuôn
Sóng lòng lũ cuốn thân buông xuôi dòng
Một mình chuyện với hư không
Gương soi bóng lẻ cô phòng đợi ai
Những tờ lịch cũ dần phai
Duyên đời chưa dứt đêm dài lại đêm
Kim Phượng
Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2019
Thứ Năm, 12 tháng 9, 2019
Hồn Thu
Trăng giục đêm về tỏ dáng thu
Cảnh cũ thu về thêm huyền ảo
Thanh âm tiếng trúc động hồn thu
Kim Phượng
Thứ Ba, 10 tháng 9, 2019
Về Thăm Quê Ngoại
Trên chuyến xe về thăm quê ngoại
Đường gập ghềnh cát bụi mù bay
Ngọn gió đồng thơm hương lúa mới
Ngổn ngang lòng nhớ ngoại mi cay
Người thân đón cảnh vui như hội
Môi mắt cười sao lệ rưng rưng
Nghe xót xa trong từng cảnh lạ
Ngoại còn đâu kịp bước ra mừng
Theo chân cậu viếng thăm phần mộ
Lòng đất kia ôm ấp nắm xương
Trái tim con tưởng chừng tê dại
Ngoại ngoại ơi sinh tử lẽ thường
Thơ & Ảnh: Kim Phượng
Phần Mộ Dòng Họ Võ
Tháng 11 năm 2011
Tháng 11 năm 2011
Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019
Thành Kính Chia Buồn Cùng Điệp Võ, Các Cháu Và Tang Quyến
Thành Kính Phân Ưu
Kim Phượng vô cùng đau đớn khi nhận được tin buồn đã xảy đến cho Điệp và các Cháu. Kim Phượng xin đồng hành với nỗi đau cùng Điệp, các Cháu và Tang Quyến.
Nguyện cầu Hương Linh Người quá cố sớm siêu thoát và được an nghỉ ngàn thu nơi cõi Vĩnh Hằng.
Thành Kính Phân Ưu
Lê Thị Kim Phượng
Gởi Cố Nhân
Xướng:
Gởi Cố Nhân
Cứ lẳng lặng đi chẳng một lời
Để buồn và nhớ mãi không vơi
Câu thơ trang nhã khi trao đổi
Giọng nói thanh tao lúc đón mời
Nâng tách trà thơm mơ cặp bến
Nhắp ly rượu đắng mộng ra khơi
Người ơi kỷ niệm còn xao xuyến
Day dứt trong tâm đến trọn đời
December 1st 2016
Hồ Công Tâm
***
Các Bài Họa:
Niềm Đau Thế Cuộc
Tay bút run run họa mấy lời
Bốn mươi năm lẻ hận chưa vơi
Đất trời hỗn loạn đành buông bỏ
Sóng biển mênh mông chẳng gọi mời
Nước mắt lưng tròng bên kẻ lạ
Xác hồn chết lặng giữa mù khơi
Tưởng đâu thế cuộc rồi xoay trở
Lại phải lưu vong hết cuộc đời
December 2, 2016
Ngô-Đình Chương
***
Chuyện Cũ
Ngày ấy sao không dám mở lời
Để rồi nuối tiếc chẳng hề vơi
Tình chưa ngỏ với tờ thư gửi
Mộng đã tàn theo cánh thiệp mời
Ta vẫn lênh đênh trời huyễn ảo
Người còn hun hút nẻo mù khơi
Một mai nếu có lần tương ngộ
Ngơ ngẩn nhìn nhau: quá nửa đời!
3-12-2016
Nguyễn Kinh Bắc
***
Gọi Nhau Là Cố Nhân
Vuông thơ thắm thiết tỏ bao lời
Biết nói gì đây nói để vơi
Ý ngỏ tròn câu xao xuyến lạ
Tình trong con chữ thiết tha mời
Thuyền tình xuôi ngược về neo bến
Bão táp không màng quyết vượt khơi
Hai ngả giờ đây chừng tiếc nuối
Cố nhân tiếng gọi đến muôn đời
Kim Phượng
Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2019
Thu Hỡi
Bài Xướng:
Thu Hỡi
Heo may lành lạnh chạm vai gầy
Thu của năm nào lãng đãng đây
Ghế đá chơ vơ lòng chạnh nhớ
Công viên quạnh quẽ lệ rơi đầy
Trào dâng ngọn bút dư âm lại
Khuấy động hồn thơ giấc mộng xây
Thu hỡi rằng thu thu đã chết
Tình này theo gió nhốt vào mây
Kim Phượng
***
Bài Họa
Thu Xưa
Sương mờ bàng bạc, ánh trăng gầy
Gợi chút Thu xưa một thoáng đây
Nỗi nhớ trao người đà chất ngất
Cây si rụng lá đã đong đầy
Công viên chứng kiến lời yêu ngỏ
Ghế đá trông chờ hạnh phúc xây
Tình thuở học trò chân thật thế
Mà nàng hờ hững, gió vờn mây...
Duy Anh
Florida.09/05/2019
***
Hương Thu Xưa
Sương lạnh đêm Thu phủ dáng gầy
Chợt buồn thấy lá rụng quanh đây
Ngùi thương nữa kiếp còn phiêu lãng
Chạnh nhớ cuộc tình mãi đấp xây
Mơ ước bên nhau chưa tròn mộng
Niềm đau xa xứ cứ đong đầy
Hương xưa bảng lảng hồn thơ dậy
Vương vấn u hoài sợi tóc mây
songquang
(Chớm Thu 2019)
Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019
Bến Cũ
Bài Xướng:
Bến Cũ
Bến ấy còn đâu kỷ niệm đầy
Những ngày êm ấm nắng chiều rây.
Cầu tre duyên dáng soi dòng nước
Thôn xóm im lìm núp khóm cây.
Nhún nhẩy bờ lau đàn sếu trắng
Mơ màng mái lá khói lam gầy.
Người về tìm lại hồn quê cũ
Man mác lòng ta khó tỏ bày.
Mailoc
***
Bài Họa:
Biệt Ly
Nỗi nhớ bao năm vẫn ngút đầy
Một chiều giăng mắc hạt mưa rây
Con thuyền nhòa khuất sau bờ sậy
Thiếu phụ thẫn thờ bên gốc cây
Biền biệt người đi, tin vắng lặng
Mỏi mòn kẻ đợi, dáng hao gầy
Phút giây tương ngộ xa vời vợi
Tâm sự đa đoan khó giải bày.
Phương Hà
***
Bến Xưa
Bến xưa nhắc lại nhớ thương đầy
Kỷ niệm qua sông nắng sớm rây
Phận gái trông chờ bên mái ấm
Chàng trai ngóng đợi dưới vòm cây
Yêu em áo lụa tay dài trắng
Mến bạn nhà tranh khói biếc gầy
Làng xóm quẩn quanh lòng trống vắng
Dạo chơi thôn dã, sắn khoai bày...(!)
Mai Xuân Thanh
Ngày 13/08/2019
***
Niềm Đau Bến Cũ
Nhìn khung ảnh quyện khói lam đầy
Cảm vẫn thương nhiều mấy rặng cây
Sóng vỗ triền đê dàn cảnh bạc
Xuồng xuôi ngọn gió giải binh gầy
Khan mùa nước nổi nguồn phơi họa
Cạn bãi sông bồi nắng thả rây
Viễn khách lòng đau ngày trở lại
Tình quê khắc khoải nỗi an bày.
Mai Thắng
190814
***
Vĩnh Long Chút Gì Để Nhớ
Dòng xưa con nước vẫn vơi đầy
Đất Vĩnh đường tình bóng nắng rây
Thánh miếu thương sao đền cổ kính
Yêu hoài chợ Vãng những tàng cây
Loanh quanh lữ khách chàng trai dũng
Gặp gỡ thiên hương dáng vóc gầy
Góc phố thân quen từ dạo ấy
Duyên đâu chẳng đến rõ trời bày
Kim Phượng
Vĩnh Long Chút Gì Để Nhớ
Dòng xưa con nước vẫn vơi đầy
Đất Vĩnh đường tình bóng nắng rây
Thánh miếu thương sao đền cổ kính
Yêu hoài chợ Vãng những tàng cây
Loanh quanh lữ khách chàng trai dũng
Gặp gỡ thiên hương dáng vóc gầy
Góc phố thân quen từ dạo ấy
Duyên đâu chẳng đến rõ trời bày
Kim Phượng
Thứ Năm, 5 tháng 9, 2019
Sắc Úa
Bài Xướng:
Sắc Úa
Có phải do thu khiến lá vàng
Hay vì lá úa gọi thu sang
Nhân sinh một kiếp đời qua nửa
Gặp gỡ mà chi quá muộn màng.
Quên Đi
***
Bài Họa:
Sắc Thắm
Heo may trở lạnh chạm thu vàng
Chiếc lá sau cùng hãy trút sang
Sắc thắm nàng thơ thêm nũng nịu
Thi nhân nặng nợ lại mơ màng
Kim Phượng
Ảnh: Kim Phượng
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019
Thu Hỡi
Heo may lành lạnh chạm vai gầy
Thu của năm nào lãng đãng đây
Ghế đá chơ vơ lòng chạnh nhớ
Công viên quạnh quẽ lệ rơi đầy
Trào dâng ngọn bút dư âm lại
Khuấy động hồn thơ giấc mộng xây
Thu hỡi rằng thu thu đã chết
Tình này theo gió nhốt vào mây
Kim Phượng
Thứ Hai, 2 tháng 9, 2019
Xa Xứ
Ngăn kéo cũ đã lâu rồi không mở
Tấm hình tôi lem luốc nhìn không ra
Tôi đứng giữ những nỗi buồn lịch sử
Lẫn ngông cuồng của tuổi trẻ hôm qua…
Trần Hoài Thư
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)