Thứ Ba, 30 tháng 6, 2015

Kiều History 09 - Rày Gió Mai Mưa - Aujourd’hui, le vent et demain, la p...



Thơ: Nguyễn Du
Nhạc: Quách Vĩnh Thiện
Tiếng hát: Mỹ Dung

Sơn Phòng Mạn Hứng kỳ 2 - Trần Nhân Tôn




山房漫興其二 Sơn Phòng Mạn Hứng kỳ 2

是非念逐朝花落, Thị phi niệm trục triêu hoa lạc,
名利心隨夜雨寒。 Danh lợi tâm tuỳ dạ vũ hàn
花盡雨晴山寂寂, Hoa tận vũ tình sơn tịch tịch,
一聲啼鳥又春殘。 Nhất thanh đề điểu hựu xuân tàn

陳仁宗 Trần Nhân Tôn

Sáng hoa rơi cùng nỗi thị phi đã muốn rũ bỏ hết
Đêm mưa lạnh với lòng danh lợi không còn tha thiết nữa
Nay hoa đã rụng hết , mưa cũng đã tạnh , một mình trong núi vắng
Một tiếng chim kêu , lại đã cuối xuân rồi

Chú Thích : Thị phi = phải trái , đúng sai

PKT 07/17/2014
***
Các Bản Dịch:

Mạn Hứng 2

Sáng ngắm hoa rơi , trái phải chi nữa ,
Đêm trải mưa lạnh , danh lợi bỏ thôi.
Hoa đã rụng hết , mưa tạnh , núi vắng ,
Một tiếng chim kêu, lại cuối xuân rồi.


Lời Thêm : Ôi chao mê lắm chữ nghĩa của tiền nhân. Thị phi hoa lạc. Danh lợi vũ hàn. Hoa tận vũ tình, sơn tịch tịch. Nhất thanh đề điểu , "hựu" xuân tàn. Một tiếng chim kêu , "lại" cuối xuân rồi. Nếu người đọc không cảm nhận được nét an nhiên độc đáo này trong nguyên tác thì đó chính là lỗi của người chuyển dịch. 
 
Tri Khac Pham.
***
Sơn Phòng Mạn Hứng 2


Thị phi theo cánh hoa sớm rụng ,
Lợi danh đà tàn lụn mưa đêm.
Hoa rơi mưa tạnh núi êm ,
Chim kêu một tiếng buồn tênh xuân tàn.

Mailoc phỏng dịch
Cali 7-17-14
***
Sơn Phòng Mạn Hứng 2

Thị phi đã hết như hoa rụng,
Danh lợi lạnh lùng tựa tuyết tan.
Mưa tạnh hoa rơi rừng núi vắng,
Chim kêu một tiếng báo xuân tàn !

Đỗ Chiêu Đức.
***
Sơn Phòng Mạn Hứng 2

Phải trái như hoa kia rụng sớm
Lợi danh lòng lạnh tợ mưa đêm
Hoa tàn mưa tạnh non thanh vắng
Biết chẳng còn xuân một tiếng chim 

Kim Phượng
***
Cảm Xúc Nơi Căn Phòng Trong Núi Kỳ 2


Phải trái như hoa rơi buổi sớm
Lợi danh nguội lạnh tựa mưa đêm
Mưa dừng hoa rụng non hiu quạnh
Thảng thốt xuân tàn một tiếng chi

 Quên Đi



Thứ Bảy, 27 tháng 6, 2015

Bến Đỗ


Đêm về lặng ngắm bóng mình
Ngậm ngùi tủi phận thuyền tình đứt dây
Lênh đênh theo nước vơi đầy
Cho tan dáng ngọc cho lầy gót son
Đêm đêm dõi mắt mỏi mòn

Ngóng chờ bến lạ ? Hay tròn tuyết trinh !
Tình cũng là một chữ tình
Thói thường trọn vẹn thói mình dở dang
Chiếc đò dọc lại trôi ngang
Bến không bến đổ ngổn ngang cuộc tình


Kim Phượng

Diana Krall - Este seu Olhar

Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Chiêm Bao - Giấc Ngủ Mê


Chiêm Bao

Đêm qua trong giấc ngủ mê
Ý nghĩ thầm kín lại về
Chiêm bao!
Thời gian vun vút.. bóng câu
Tóc huyền óng ả đổi màu thủy chung.
Người đi
Xa…
Cõi muôn trùng
Tóc thề xưa đã..
Dạ thủy chung mãi tròn
Vọng phu tượng đá sắt son
Ý nghĩ thầm kín mãi còn..
Chiêm bao!

Kim Phượng
(23/06/2015)
***
Giấc Ngủ Mê
(Từ Chiêm Bao của Kim Phượng
Úc Châu)

Từng đêm trong giấc ngủ mê
Hồn anh gối mộng vỗ về
Chiêm bao!
Xa nhau vùn vụt bóng câu
Giận cơn gió thoảng phai màu thủy chung.
Em đi
Xa…
Tít muôn trùng
Anh buồn gói khối
Tình chung vo tròn.
Thương người hiền phụ sắt son
Anh mơ trong cõi mỏi mòn
Chiêm bao!

Dương Hồng Thủy
(25/06/2015)

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

Chuyện Chiếc Răng (phần cuối)




Ê..A.. tiếng Việt lem nhem
Dăm ba chú Úc cũng thèm tiếng Ta
Nhớ khi còn ở quê nhà
Học Trò Làm Giáo, nghĩ ra nực cười

Nầy nha, cô Giáo tôi ơi,
Phượng Hoàng bé bé, cùng nôi con Rồng (1)
Từ khi Tổ Quốc lưu vong
Mang theo tiếng Mẹ, hầu mong trồng Người

Ai cười răng khểnh nữa thôi ??.
Còn tôi cho đó, duyên đời hiếm hoi
Khuyên con trẻ Phụ huynh ơi
Chữ mình nên học, tiếng mình noi gương

Con tằm còn mãi tơ vương
Tình người còn mãi, yêu thương nhau cùng
Đến đây Lưu Bút để dùng
Phổ thơ Kỷ Niệm, đọc cùng nhau nghe.

Bác Thân

Sáng tác ngày 11.2.2012, năm Nhâm Thìn.
Chú thích (1) Đây là con Rồng cháu Tiên,
Còn Phượng Hoàng bé bé ( Chim non ra ràng )

Hè Về



Sinh viên tốt nghiệp đã ra trường,
Báo hiệu Hè về thấy vấn vương...
Nắng Hạ chia tay từng lớp học,
Mùa Hè tạm biệt bạn muôn phương.
Quê nhà nhảy nhót vui bơi lội,
Phố thị rong chơi kỷ niệm thường...
Nhớ mái trường xưa ngày họp mặt,
Thầy yêu bạn quý với tình thương


Mai Xuân Thanh
Ngày 10 tháng 06 năm 2015


* * *
Các Bài Họa:

Nhớ Hè Xưa
Ba tháng ve kêu lúc bãi trường,
Mấy mười năm cũ mãi còn vương.
Thị thành trốn nắng về quê ngoại,
Quê ngoại ra thành đi bốn phương.
Lưu bút ngậm ngùi thêm quyến luyến,
Phượng hồng đỏ thắm gợi vô thường.
Hè về mỗi độ lòng xao xuyến,
Mấy chục năm rồi vẫn luyến thương!

Đỗ Chiêu Đức
* * *
Vấn Vương Kỷ Niệm

Cũng đã từ lâu biệt mái trường
Mà bao kỷ niệm mãi còn vương
Quên sao lớp học từng niên khóa
Nhớ quá bạn bè khắp bốn phương
Gốc phượng tán xòe không biến đổi
Bồn hoa nụ thắm vẫn như thường
Mỗi năm hè đến lòng xao xuyến
Đầy ắp tâm tư nỗi luyến thương.

Phương Hà
* * *
Hè Với Áo Trắng

Hè về,phượng nở đỏ sân trường
Kỷ niệm vui buồn mãi vấn vương
Nét bút ngày xanh ,dòng mực tím
Đôi tên ghi khắc dấu trên tường
Bạn bè tản mác người muôn hướng
Phấn bảng nằm im dáng dị thường
Nhớ lắm ! năm xưa thời áo trắng
Nay già,nắc lại vẫn còn thương

Song Quang
* * *
Hoài Niệm

Kỷ niệm bao năm dưới mái trường
Nhớ mùa hè cuối dạ thêm vương
Thương nhau hai đứa về hai ngã
Thân thích mấy thằng biệt mấy phương
Lưu bút trao nhau còn giữ vẹn?
Tình yêu gởi gắm vẫn bình thường?
Thời gian xa cách làm sao biết?
Người đó ta dây có nhớ thương?

Quên Đi
* * *



Bài Cảm Tác:


Áo Trắng Tình Thơ


Hè về lưu luyến nhớ trường
Một thời áo trắng tơ vương phương hồng
Nhặt hoa ép gửi thơ lòng
Lưu bút mực tím tình nồng lén trao
Ba tháng dù cách xa nhau
Sao quên cái thuở ban đầu nhớ nhung
Dù nay ly tán ngàn trùng
Vẫn thầm mơ phút tương phùng ngày xưa.

Kim Oanh
* * *
Họa bài "Áo Trắng Tình Thơ" của Kim Oanh

Tình Thời Áo Trắng

Bao năm xa biệt mái trường

Hè về gợi nhớ vấn vương cánh hồng
Tình thời áo trắng nặng lòng
Yêu người mới ngỏ men nồng mới trao
Thế rồi mình phải lìa nhau
Sao quên kỷ niệm mộng đầu gấm nhung
Giờ ta dẫu cách ngàn trùng
Lòng anh vẫn nhớ tao phùng thuở xưa

Quên Đi
* * *
Bài Cảm tác:


Vần Thơ Tím


Ngày xưa bỗng thích làm thơ
Vương tình hoa nắng ngẩn ngơ lạc hồn
Vô ưu những tiếng cười giòn
Bâng khuâng tuổi ngọc mộng còn thơm hương
Hạ sang phượng đỏ sân trường
Ẩn trong cành lá ve buồn thở than
Phố trưa rơi nắng hanh vàng
Hiên thưa cánh gió, chiều tàn mưa bay...
Hỏi người năm cũ có hay
Hành lang lối hẹp mãi hoài bóng xưa
Tháng ngày lặng lẽ thoi đưa
Tình tơ mực tím vẫn chưa phai màu
Ai đưa vạt nắng về đâu
Nhốt hương gió hạ héo sầu cỏ hoa
Để cho huyễn mộng nhạt nhòa
Vần thơ thương nhớ vỡ òa trong đêm!

Yên Dạ Thảo
18/06/2015
* * *
Hình Bóng Cũ


Những cánh phượng hồng lay trong gió
Trơ gốc già hoa vẫn ngậm hương

Người giữ hộ tôi cánh Phượng hồng

Giữ lòng xao động giữ hoài mong
Biển đời xuôi ngược như con nước
Hãy giữ cho nhau một tấm lòng
Ve sầu ra rả buổi ban trưa
Nhớ ai quay quắt mấy cho vừa
Bâng khuâng thầm bảo …
Mai hò hẹn!
Nhưng…
Trên cành cánh phượng đã dần thưa
Phượng tàn niên học mới lại sang
Cặp sách trên tay bỗng ngỡ ngàng
Áo trắng ngày xưa không trở lại
Lụa hồng đã khoác bước sang ngang
Thời gian phủ lấp điểm tuyết sương
Sân trường vắng bóng…
Bóng người thương

Kim Phượng


Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Chiêm Bao


Đêm qua trong giấc ngủ mê
Ý nghĩ thầm kín lại về
Chiêm bao!
Thời gian vun vút.. bóng câu
Tóc huyền óng ả đổi màu thủy chung
Người đi
Xa..
Cõi muôn trùng
Tóc thề xưa đã..
Dạ thủy chung mãi tròn
Vọng phu tượng đá sắt son
Ý nghĩ thầm kín mãi còn..
Chiêm bao!


Kim Phượng

Kiều History 08 - Le gentleman Kim Trong, la belle Thuy Kieu



Thơ: Nguyễn Du
Nhạc: Quách Vĩnh Thiện
Tiếng hát: Tố Lan

Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Bến Mơ


Thuyền em đậu cuối bến mơ
Phải duyên hò hẹn đợi chờ . . . sang sông
Từng mùa tim ủ nụ hồng
Rưng rưng khóe mắt nụ mong nụ chờ
Gió đông thổi ngọn thờ ơ
Thời gian phủ lấp bạc phơ mái đầu
Lời xưa như nước qua cầu
Tình câm gói trọn chôn sâu đáy lòng


Kim Phượng

Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu

       Nói đến nỗi quê nơi đất khách, không thể không nhắc đến bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu, một danh tác đời Đường. Bài này, tôi không còn nhớ là đã chuyển dịch bao nhiêu lần rồi kể từ lúc nghỉ hưu từ năm 2000, mười mấy năm trước. Sáng nay, chép lại bài thơ, những mong chia xẻ được phần nào với mọi người thân quí, cái đẹp của chữ nghĩa để thấy đời vẫn còn vui. Thế thôi.

Hoàng Hạc Lâu -Thôi Hiệu ( ? - 756)



Tạm Dịch : Lầu Hạc Vàng

Người xưa đã cỡi hạc vàng bay đi mất / Nơi này chỉ còn trơ lại một ngôi lầu trống / Hạc vàng một lần bay đi là không trở lại / Mây trắng vẫn còn bồng bềnh thiên cổ nổi trôi / Dưới bến Hán Dương, bờ cây lung linh soi nước trong trời quang mây tạnh / Ngoài xa, trên cồn Anh Vũ, cỏ hương một thảm rậm rạp ngút ngàn / Trời chiếu sắp tối, quê nhà nơi đâu / Khói sóng vật vờ trên sông khôn ngăn được nỗi ngậm ngùi.

Phạm Khắc Trí
9/6/2015


Bài Dịch: Hoàng Hạc Lâu

Xưa hạc chở tiên đi mất rồi
Lầu thơ còn đó gió rong chơi
Hạc vàng một thuở đâu quay lại
Mây trắng ngàn năm vẫn nổi trôi
Nắng bến Hán Dương vàng đáy nước
Cỏ cồn Anh Vũ tím chân trời
Chiều sa, quê cũ nơi nào nhỉ
Khói sóng trên sông não dạ người


Phạm Khắc Trí
* * *
Các Bài dịch:
Dịch thơ 1

Hạc vàng Người cỡi về đâu
Còn trơ lầu đứng dãi dầu nắng mưa
Hạc vàng theo bóng người xưa
Ngàn năm mây trắng vẫn chưa bến về
Trời trong cây Hán sông mê
Cỏ tươi Anh Vũ chẳng hề đổi thay
Chiều buông dần khuất quê ai
Trên sông khói toả lòng đầy nhớ nhung.


Quên Đi

Dịch thơ 2


Hạc vàng người cỡi mất từ lâu
Trơ trọi giờ đây một bóng lầu
Hạc đã một đi không trở lại
Ngàn năm mây trắng biết về đâu
Trời trong sông Hán cây soi bóng
Anh Vũ bãi xanh cỏ đậm màu
Ngày hết quê nhà đâu chẳng thấy
Trên sông khói sóng dạ thêm sầu


Quên Đi
* * *
Lầu Hoàng Hạc


Người xưa cỡi hạc đã xa vời
Lầu Hạc bơ vơ đứng giữa trời
Heo hút hạc vàng không trở lại
Lang thang mây trắng vẫn ngàn đời
Hán Dương sông tạnh cây lồng bóng
Anh Vũ bãi xanh cỏ rạng ngời
Chiều xuống mơ hồ, quê chẳng thấy
Trên sông khói sóng, nỗi sầu khơi!


Mailoc
* * *
Hoàng Hạc Lâu


Người cùng hạc khuất chân trời
Mái lầu trơ bóng thơm rơi vướng lòng
Hạc vàng đâu nữa mà mong
Ngàn năm mây trắng bềnh bồng phương nao
Hán Dương sông lộng tàng cao
Cỏ cồn Anh Vũ dạt dào gió đưa
Cố hương tìm mãi vẫn chưa
Vật vờ khói sóng sa mưa lệ sầu


Kim Phượng

* * *
Lầu Hoàng Hạc


Hạc vàng tích cũ đã xưa rồi,
Lầu vắng còn lưu dấu ngắm chơi.
Chim quý vàng bay vèo mất hút,
Mây bay tỏa trắng lạnh lùng trôi.
Bờ dâu bến Hán Dương xanh ngắt,
Thảm cỏ cồn Anh Vũ ngát trời.
Bóng ngã chiều tà quê quán nhớ,
Ngậm ngùi khói sóng xót xa người!

Mai Xuân Thanh
Ngày 11 tháng 06 năm 2015



Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

Vĩnh Long Mùa Thao Thức - Long An Mùa Se Lạnh


Vĩnh Long Mùa Thao Thức

Đêm nay lần giở khung trời cũ
Những vết thương sâu chữa ngủ vùi
Từng thước phim buồn vui khóc hận
Oằn vai trở gánh phận long đong

Vĩnh Long đêm gió mùa thao thức
Ước hẹn thay rồi đứt đoạn tơ
Cất lấy giấc mơ thời thơ dại
Muộn phiền hoài ngõ tối u mê

Tóc thề xưa lỡ cài hoa tím
Vận biết thương vay kiếp bẽ bàng
Ngang trái đời riêng mình chiếc bóng

Hận lòng đeo mãi những ngày không

Vĩnh Long đêm gió mùa thao thức.

Kim Phượng
***

Long An Mùa Se Lạnh
(Nhìn Vĩnh Long Mùa Thao Thức qua Kim Phượng)

Sáng nay nhìn lại cổng trường em
Ra về ríu rít xoay áo trắng
Bỏ lại sau lưng vắng bóng thầy
Bây giờ mới thấy trên trang web

Long An gần Tết trời se lạnh,

Năm nay còn có đứa về quê?
Những ước cơn mê thời qua đó
Gian nan mới được lúc hiện về

Dáng em đài các hành lang ấy

Giờ vẫn long đong một bóng hình
Em có ưu phiền nơi xứ nọ?
Hay chỉ nơi nầy một nỗi lo

Sáng Se Lạnh Long An

Huỳnh Hữu Trí

Thứ Bảy, 13 tháng 6, 2015

Răng Duyên( phần 2)


Hoàng hôn buông rũ đêm về
Cô miên ru giấc, hồn quê mịt mờ
Thuở nào bập bẹ i, tờ
Mẹ thường khuyến học, vâng lời nghe con !

Trăm năm nước chảy đá mòn
Lời khuyên của mẹ, vẳng còn đâu đây
Công cha nghĩa mẹ, ơn thầy
Con đường nghiên bút, trải đầy dấu chân

Nào ai cãi được số phần
Lấy câu vận mệnh, khuây dần tháng năm
Tam Bình quê nhỏ xa xăm
Thương ai chiếc bóng, mưa dầm nắng chan !

Chim non xoãi cánh mây ngàn
Phương trời vô định, lệ tràn đôi mi !
Sông có khúc, người có khi
Tạm dung xứ Úc, quên đi đường về

Sớm trưa chiều tối, ủ ê
Nhớ thầy nhớ bạn nhớ quê nhớ nhà
Còn đâu của tuổi ngọc ngà !
Dung dăng dung dẻ, cho tà áo bay

Đến đây rồi ở lại đây
Ngờ đâu rồi cũng làm thầy các em

Bác Thân
(Tặng Kim Phượng)

Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2015

Ông Giáo Già, Và Nỗi Quê Nơi Đất Khách


Sông dài buồn ứ đọng
Muôn dặm nhớ về nhà
Chiều lộng gió ngàn thổi
Lá rơi vàng núi xa

Chim bay trắng sóng lặng
Hoa rộ đỏ non xa
Xuân lại qua rồi đó
Năm nao trở lại nhà

Sông ơi ra biển cả
Có chảy ngang quê ta
Xin gửi theo dòng lệ
Cho vưòn xưa nở hoa

Đầu giường ánh nguyệt chiếu
Ngỡ đất trời buông sương
Vời vợi vầng trăng bạc
Nao nao tình cố hương

Chú Thích: Mấy Vần Thơ Xưa, Ông Giáo Già, Và Nỗi Quê Nơi Đất Khách được cảm tác trong xúc động từ các bài tứ tuyệt xưa của các Thi Nhân Đời Đường : Tư Quy của Vương Bột , Tuyệt Cú của Đỗ Phủ, Kiến Vị Thuỷ Tư Tần Xuyên của Sầm Than , và Tĩnh Dạ Tư của Lý Bạch
* * *
Tư Quy 

Trường Giang bi dĩ trệ
Vạn lý niệm tương quy
Huống phục cao phong vãn
Sơn sơn hoàng diệp phi
Vương Bột (648 - 675)

Phạm Khắc Trí Tạm Dịch: Trường Giang buồn ứ đọng / Muôn dặm nhớ về nhà / Lại thêm gió ngàn thổi lồng lộng / Lá vàng bay khắp núi non
* * *
Tuyệt Cú 

Giang bích điểu du bạch
Sơn thanh hoa dục nhiên
Kim xuân khán hựu quá
Hà nhật thị quy niên
Đỗ Phủ (717 - 770)

Phạm Khắc Trí Tạm Dịch: Chim trắng bay qua sông biếc trông càng thêm trắng / Hoa đỏ nở rộ núi xanh trông càng thêm đỏ /
Xuân này lại đang qua rồi đó / Ngày nào năm nao trở về nhà
* * *
Kiến Vị Thuỷ Tư Tần Xuyên 

Vị Thuỷ đông lưu khứ
Hà thời đáo Ung châu
Bằng thiềm lưỡng hàng lệ
Ký hướng cố viên lưu
Sầm Than 9715 - 770)

Phạm Khắc Trí Tạm Dịch: Sông Vị chảy ra biển đông / Khi nào tới Ung Châu / Xin trôi theo đôi dòng lệ / Gửi về vườn xưa dùm nhau
* * *
Tĩnh Dạ Tư  

Sàng tiền khán nguyệt quang
Nghi thị địa thượng sương
Cử đầu vọng minh nguyệt
Đê đầu tư cố hương
 Lý Bạch ( 701 - 762)

Phạm Khắc Trí Tạm Dịch: Trước giường ngắm ánh trăng / Ngỡ là đất bốc sương / Ngẩng đầu nhìn trăng sáng / Cúi đầu nhớ quê xưa.

Phạm Khắc Trí
* * *
Những Bài Dịch của Mailoc:

Tư Quy (Vương Bột)

Man mác Trường Giang nước lạnh lùng
Ngày về quê cũ nỗi hoài mong
Phương chi gió lộng hoàng hôn xuống
Tan tác vàng bay núi chập chùng 

Mailoc
* * *
Tuyệt Cú ( Đỗ Phủ )

Sông xanh chim trắng rợp khung trời
Hoa nở non xanh rợp khắp nơi
Có biết chúa Xuân rồi mất hút?
Ngày về xa lắc nhớ tơi bời!

Mailoc
* * *
Kiến Vị Thuỷ Tư Tần Xuyên (Sầm Tham)

Dòng sông Vị xuôi đông chảy mãi
Nước bao giờ tới bãi Châu Ung?
Cho ta gởi lệ nhớ nhung
Về nơi quê cũ vô cùng luyến thương! 

Mailoc
* * *
Tĩnh Dạ Tư. ( Lý Bạch )
Trong vắt như gương nguyệt trước giường
Lờ mờ mặt đất ngỡ hơi sương
Ngước trông thăm thẳm trăng vằng vặc
Buồn rượi gục đầu chạnh cố hương 

Mailoc
Cali 6-8 15
* * *
Những Bài Dịch của Quên Đi:

Tư Quy (Vương Bột)
Sông dài sầu lắng đọng
Vạn dậm muốn quay về
Gió cuối mùa đang đến
Lá vàng núi ủ ê.
Quên Đi
* * *
Tuyệt Cú 2 (Đỗ Phù)

Sông xanh chim trắng lượn
Núi biếc hoa thêm hồng
Lần lựa xuân qua nữa
Ngày về mòn mỏi trông

Quên Đi
* * *
Kiến Vị Thuỷ Tư Tần Xuyên(Sầm Tham)

Sông Vị chảy về đông
Ung xứ ngày về mong
Cho gởi đôi dòng lệ
Nhớ quê cũ chạnh lòng.

Quên Đi
* * *
Tĩnh Dạ Tứ(Lý Bạch)

Trước giường trăng chiếu rọi
Ngỡ đất phủ đầy sương
Ngẩng mặt nhìn trăng sáng
Gục đầu nhớ cố hương
Quên Đi
***
Những Bài Dịch của Kim Phượng:





Tư Quy ( Vương Bột)

Sông dài lắng đọng nỗi bi ai
Canh cánh quê xa lụy cảm hoài
Xào xạc tiếng thu mùa gió lông
Núi non cùng khắp lá vàng bay

Kim Phượng
***
Tuyệt Cú ( Đỗ Phủ)

Sông biếc chim kia điểm trắng trời
Núi xanh hoa thắm rộ nơi nơi
Xuân này lần lựa qua rồi đấy
Mong mỏi ngày về dạ chẳng vơi

Kim Phượng
***
Kiến Vị Thủy Tư Tần Xuyên ( Sầm Tham)

Vị thủy xuôi đông chảy một dòng
Ung Châu bến đợi mãi chờ mong
Nước ơi mang hộ ta dư lệ
Gửi đến vườn xưa một tấc lòng

Kim Phượng
***
Tĩnh Dạ Tứ ( Lý Bạch)

Đầu giường lơ lững ánh trăng trong
Cứ ngỡ sương giăng khắp cả phòng
Dõi mắt trông lên vầng sáng bạc
Gục đầu quê cũ dạ hằng mong

Kim Phượng

Thứ Ba, 9 tháng 6, 2015

Gọi Nắng Về




Anh! 
Có phải anh anh là nắng vàng 
Mau về hong ấm bờ vai ngoan
Hồn loang vạt nắng vương màu nhớ 
Lối cũ mơ xa những hẹn hò

Anh! 
Có phải anh anh là nắng vàng 
Vờn trong nắng ấm dáng gầy ngoan 
Tung tăng đùa bóng vui chân sáo 
Khoảnh khắc tình trao tim thắm nồng

Trở rét ba hôm chóng lạnh đầy 
Thì thầm bảo nhỏ gió lùa mây 
Lịm tròn hạt nắng từng vi tế 
Đậm mỗi hẹn thề một nét son

Nhật nguyệt còn xoay sao mãi mê 
Vờ như đông tới nắng chưa về 
Thu lòng tơ tưởng chờ tia ấm 
Khung cửa thâm u lạnh xé lòng

Kim Phượng


Những Trái Thanh Long Cuối Mùa - Melbourne Úc Châu

Đây là thành quả trồng Thanh Long của bạn Phong Điền, tại Victoria Melbourne, với những trái cuối mùa, trĩu nặng.
"Thanh Long nhà năm nay ra trái làm 3 đợt. Mỗi đợt cách nhau khoảng một tháng. Hai đợt đầu, lúc trời chưa mưa, Thanh Long rất ngọt. Đợt cuối cùng, có nhiều mưa,Thanh Long bớt ngọt và dễ bị nứt. Đây là trụ Thanh Long hơn hai tuổi, có trái lần đầu tiên và là trái Thanh Long đợt cuối."



Phong Điền

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

Mưa Chiều Tháng 6 - Chiều Mưa Tháng Sáu


Mưa Chiều Tháng 6

(từ Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu của Kim Phượng - Úc Châu)

Cuối Hạ mưa về chợt nhớ ai
Gió đưa hạt nước trắng u hoài
Tâm tư đánh thức người năm cũ
Hò hẹn bên hồ vai nối vai…

Bây giờ ngồi đây chiều bơ vơ
Mưa rì rào sóng sánh con đò
Bóng ai thấp thoáng trong làn gió
Tưởng chừng hò hẹn cõi hư vô.

Mưa chiều tháng 6 thật là buồn
Cần Thơ còn nhắc nhớ người thương
Hoa Cau quán - hẹn đêm về sáng
Đưa đón người quen mấy đoạn đường.

Mưa đến rồi đi rực nắng tà
Nhớ em e ấp chiều qua phà
Bến xưa mua rớt trôi hình bóng
Yễu điệu đi về tận cõi xa.

Tháng 6 chiều mưa cũng … qua mau
Tương tư rồi cũng nhạt, phai màu
Chỉ còn vương vấn hương thừa cũ
Mỗi độ mưa về nghe xót đau !

Dương hồng Thủy
(04/06/2015)
***
Chiều Mưa Tháng Sáu
(Cảm tác Mưa Chiều Tháng 6 của Dương Hồng Thủy)

Buồn mãi buồn theo mưa tháng Sáu
Không gian u ám một màu mây
Ngày xa tình đã thôi không đợi
Cớ lẽ gì đời lại mất nhau

Cám cảnh sầu bóng cây trụi lá
In tường loang dưới ánh đèn đêm
Hỏi thềm tin nhạn chờ tao ngộ
Mỏi cánh quay về ấm tổ xưa

Lất phất ngoài trời mưa tháng Sáu
Thấm đời cô phụ những hằn đau
Đếm trăng nhẩm lại bao đầy khuyết
Chỉ biết nhìn mưa tận cuối trời

Kim Phượng


 

Bi Kịch Của Một Gia Đình Chính Trị Gia

Hai Cha Con Phó Tổng Thống Joe Biden Và Con Trai Beau


Phó Tổng Thống Hoa Kỳ là ông Joe Biden vừa mất một người con trai là anh Beau Biden, 46 tuổi. Anh bị bịnh ung thư óc và qua đời ngày 30/5/2015 vừa qua. Anh là một Luật sư, một Bộ Trưởng Tư Pháp của tiểu bang, một Chính trị gia sáng giá và một tín hữu Công giáo ngoan đạo. Anh để lại người vợ trẻ và hai người con nhỏ, một trai, một gái.

Tổng Thống Obama đã nói rằng:
“Anh Beau là một người Công giáo tốt lành và bác ái, một người ngoan đạo và trung thành. Anh đã làm cho cuộc sống của những người khác được tốt hơn. Anh sẽ sống lại trong trái tim của mọi người.”
Thật sự gia đình anh Beau và cha anh là Phó Tổng Thống Joe Biden trải qua một thảm kịch quá bi thương.
Vào ngày 17 tháng 5 năm 2015, khi đến nói chuyện trong buổi lễ tốt nghiệp của Đại Học Yale University, Ông Joe Biden đã tiết lộ rằng:
“Năm 1972, vợ tôi là Neilia, và đứa con gái 1 tuổi của tôi là Naomi đã bị tai nạn xe và chết ngay, còn hai con trai tôi là Beau, 3 tuổi, và Hunter, 2 tuổi thì bị thương nặng và nằm bịnh viện."
"Lúc đó, tôi mới có 30 tuổi và vửa mới được bầu làm Thượng Nghị Sĩ của Hoa Kỳ. Lúc đó tôi là người trẻ tuổi thứ hai trong lịch sử của Thượng Viện Hoa Kỳ. Điều ấy làm cho tôi có nhiều tham vọng. Trong cuộc đời nếu bạn không cẩn thận thì bạn cứ nghĩ rằng mình thành công. Tuy nhiên, mọi sự có thể thay đổi hoàn toàn trong một nhịp đập của trái tim."
“Sau khi trúng cử Thượng Viện được 6 tuần thì cả thế giới của tôi thay đổi mãi mãi. Trong lúc tôi đang ở tại thủ đô Washington, D.C. để thuê nhân viên cho văn phòng thì tôi nhận được một cú điện thoại. Vợ tôi và ba con của chúng tôi đang đi mua sắm quà cho mùa Giáng Sinh. Một cái xe tractor-trailer đụng vào xe vợ tôi và làm cho vợ tôi và con gái tôi chết ngay lập tức. Và họ nói rằng không biết hai con trai tôi có thể sống sót được không?”
"Từ đó, tôi phải lái xe 4 tiếng đồng hồ mỗi ngày từ Washington, DC về lại Wilmington, Delaware suốt nhiều tuần lễ để thăm nom hai con trai tôi ở bịnh viện. Sở dĩ tôi phải vất vả đi lại vì tôi muốn ôm hôn các con tôi mỗi buổi tối và ôm hôn chúng mỗi buổi sáng của ngày hôm sau. Tôi muốn ở bên giường bịnh viện của các con tôi. Bởi vì tôi nhận nhức rằng một đứa trẻ có thể giữ những ấn tượng quan trọng trong tâm hồn. Có những điều quan trọng mà chúng muốn nói với cha mẹ, có thể trong suốt 12 hay 24 tiếng đồng hồ, rồi chúng sẽ quên đi. Và khi chúng quên là quên luôn."
"Sau tai nạn đau thương ấy, tôi không còn muốn tuyên thệ nhận chức Thượng Nghị Sĩ nữa. Lẽ ra tôi phải tuyên thệ chung với các đồng nghiệp vào năm 1973 nhưng tôi không muốn đến Washington, D.C. nữa. Tôi chỉ muốn ở lại với Beau và con trai khác của tôi. Cuối cùng thì tôi vẫn tuyên thệ nhưng ngay tại giường bịnh của Beau.”

Ông Biden nói chuyện được 2 tuần sau thì con trai của ông là Beau Biden chết. Beau là con đầu lòng của ông, mới có 46 tuổi.
Ông Joe Biden lại vừa phát biểu:
“Tôi có một mối liên hệ mật thiết với các con của tôi, đó là một hồng ân vì nếu không có sự mật thiết ấy thì tôi không biết mình có thể sống sót vượt qua khỏi những sự đau khổ mà tôi đã trải qua hay không? Ai biết được liệu mình có thể trân quý những giây phút đẹp đẽ và quý báu trong cuộc đời hay không?"
Khi còn sống, anh Beau Biden đã từng nói:
“Một trong những ký ức sớm nhất và đẹp nhất ở bịnh viện là ba tôi luôn ở bên cạnh tôi. Ba tôi chăm sóc cho anh em tôi. Ba không muốn tuyên thệ nhận chức. Ba bảo:

‘Tiểu bang Delaware có thể có một thượng nghị sĩ khác nhưng các con của tôi không thể có một người cha khác.’

Tuy nhiên, những chính trị gia nổi tiếng khác cũng đã trải qua những bi kịch trong cuộc đời như Thượng Nghị Sĩ Ted Kennedy, Mike Mansfield, Hubert Humphrey... đã khuyên can ba tôi là hãy phục vụ tổ quốc. Vì thế ba tôi đã tuyên thệ ngay tại giường bịnh của tôi.

Joe Biden (complet đen, giữa) trong lễ tuyên thệ nhậm chức. Cậu bé trong bức ảnh chính là Beau Biden.

 Là một người cha độc thân, ba quyết định luôn ở cạnh chúng tôi để cho chúng tôi lên giường ngủ vào buổi tối, luôn ở bên cạnh chúng tôi khi chúng tôi thức dậy sau khi có một giấc mơ hãi hùng. Ba làm các món ăn điểm tâm cho chúng tôi. Ba hy sinh lái xe 4 tiếng đồng hồ từ Washington, D.C về nhà trong 4 tiếng đồng hồ mỗi ngày.”
Phó Tổng Thống Joe Biden nói rằng:
“Con trai tôi, Beau đã chiến đấu với bịnh ung thư óc với lòng chân thành, can đảm và sức mạnh. Bây giờ nhìn lại, tôi thấy sự thật, lý do thật là sở dĩ tôi lái xe đi về mỗi tối là vì tôi cần các con tôi hơn là chúng cần tôi."
"Có những người đã viết và nói rằng về tôi rằng:
'Joe Biden không thể là một nhân vật chính trị nghiêm túc. Nếu ông ta nghiêm chỉnh thì ông phải ở lại thủ đô Washington nhiều hơn, tham dự các biến cố chính trị nhiều hơn. Ông ta không thể là một chính trị gia nghiêm túc được vì ông ta vội vã về nhà ngay sau khi bầu bán.'
"Tuy nhiên tôi thấy mình không thiếu gì cả.”
Suy niệm:
Mỗi gia đình đều có những bi kịch riêng. Nếu không hiểu thì dễ phán xét. Ông Joe Biden đã chịu cực khổ để vừa trở nên một người cha cô đơn tốt lành trong một tình huống đau buồn và khó khăn như thế, vừa chu toàn nhiệm vụ phục vụ tổ quốc. Xin Chúa chúc phúc cho gia đình ông!
Xin Chúa chúc phúc cho linh hồn anh Beau Biden! Xin Chúa an ủi và cứu giúp gia đình anh Beau. Amen. RIP!

Kim Hà
Mailoc Sưu Tầm

Besame Mucho - Andrea Bocelli, (2006)

Bài Thơ Tháng 6


Gởi tặng em bài thơ tháng Sáu
Cơn mưa buồn tháng Sáu ngập hồn ai

Tháng Sáu đến đến cùng cơn mưa lạnh
Lạnh ngoài trời và lạnh cả lòng Em
Ta nhắm mắt hình dung em run rẩy
Melbourne buồn lòng ta cũng buồn lây.

Mưa tháng Sáu mưa sâu vào nỗi nhớ
Trời cũng buồn như nhắc lại đau thương
Ta lặng lẽ tưởng chừng tim ngưng động
Muốn cùng em chịu đựng khối buồn vương.

Mưa tháng Sáu khắc trong em nỗi nhớ
Làm sao quên hình bóng kẻ đi xa
Đoạn đường qua đầy kỷ niệm vui buồn
Nhưng phía trước em ơi luôn tươi đẹp

Mưa tháng Sáu Em ơi vơi sầu thảm
Phong ba nào rồi vẫn phải trôi qua
Đoạn đường kia đời ai cũng một lần
Em có thấy bình minh dần ló dạng?

Quên Đi


Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2015

Thơ Tranh: Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu

Sáu thương, em chia sẻ cùng Sáu trong nỗi buồn Tháng Sáu....


Trích Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

Mưa Tháng Sáu


Mưa tháng Sáu mưa rơi vào nỗi nhớ
Từng hạt buồn tan vỡ bản tình ca
Làn nước mắt chia xa lần hạnh ngộ
Tiễn đưa người hồi cố mảnh trời quê

Biển mênh mông vẹn thề lời nguyện ước
Hạt hóa thân ngược nước bám mạn thuyền
Sóng bạc đầu vỗ nhịp giấc cô miên
Cõi yên bình men đường tìm một chuyến

Lời mộng thực như tình còn lưu luyến
Hương khói thơm trầm quyện vẽ vòng bay
Màn mưa bụi u hoài giăng giăng lối
Người khuất rồi riêng mỗi khoảng trời xa

Mưa tháng Sáu mưa nhạt nhòa mong đợi
Vòng tay xuôi tầm gửi kiếp phù sinh
Trời vào đông biển hát khúc u tình
Mưa tháng Sáu mưa rơi vào kỷ niệm

Kim Phượng

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu - Mưa Chiều Tháng Sáu


Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu

Mưa tháng Sáu trong âm thầm mong đợi
Đồi đau chùng lầy lội tiếp qua mau
Hàng cây xanh reo nén tiếng rì rào
Dáng cô phụ lẫn sâu màng mưa lệ

Ngày dài tháng tan mê bao ước vọng
Đời cho em thêm cuộc sống nồng say!?
Hay bắt đưa mãi nối kiếp đọa đày
Cho tháng Sáu mưa hoài trong nỗi nhớ

Khóc! Chơi vơi dòng âm thanh dang dở
Người vội đi trăn trở chuỗi ngàn
Trời vào đông giăng mắc khúc u tình
Mưa tháng Sáu bóng hình từng kỷ niệm!

Những nghiệt ngã mưa vùi hồn tắt liệm
Đìu hiu xa ngược nước trải phiêu bồng
Gió lũ lượt đưa vầng hồng thoáng chốc
Tâm cảnh nghiêng vẫn hoài mưa tháng Sáu

Kim Phượng
***

Mưa Chiều Tháng 6


(từ Vẫn Hoài Mưa Tháng 6 của Kim Phượng - Úc Châu)

Cuối Hạ mưa về chợt nhớ ai
Gió đưa hạt nước trắng u hoài

Tâm tư đánh thức người trong mộng Hò hẹn bên hồ vai nối vai…

Bây giờ ngồi đây chiều bơ vơ
Mưa rì rào sóng sánh con đò
Bóng ai thấp thoáng trong làn gió
Tưởng chừng hò hẹn cõi hư vô.

Mưa chiều tháng 6 thật là buồn
Cần Thơ còn nhắc nhớ người thương
Hoa Cau quán - hẹn đêm về sáng
Đưa đón người quen mấy đoạn đường.

Mưa đến rồi đi rực nắng tà
Nhớ em e ấp chiều qua phà
Bến xưa mua rớt trôi hình bóng
Yểu điệu đi về tận cõi xa.

Tháng 6 chiều mưa cũng … qua mau
Tương tư rồi cũng nhạt, phai màu
Chỉ còn vương vấn hương thừa cũ
Mỗi độ mưa về nghe xót đau !

Dương hồng Thủy
(04/06/2015)

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2015

Dâng Hoa Cho Đức Mẹ - tháng Năm 2015

Học trò của cô chụp hình gởi cho cô nữa nè, em và các chị bạn múa Dâng Hoa cho Đức Mẹ


Ảnh: Vũ Thị Bạch Hằng


Hoài Niệm Bốn Mùa


Anh hẹn đầu xuân đi chọn mai
Cành tơ, nụ khỏe, nhánh vươn dài
Bao nhiêu may mắn trong năm mới
Tụ đến nhà ta, hạnh phúc thay !

Hái phượng mùa hè, nhớ thuở xưa
Mối tình vừa chớm đẹp như thơ
Chung trường, chung lớp và chung lối
Chung cả cuộc đời, trọn ước mơ.

Thu ngắm lá vàng chấp chới bay
Sắc vàng hoa cúc, một trời say
Nhớ tà áo lụa em ngày ấy
Quấn quít hồn anh trong ngất ngây.

Đêm đông đối ẩm chén trà nồng
Bảo Lộc ngày xưa...nhớ ngập lòng
Thơm ngát xanh trong, trà Đỗ Hữu
Ánh trăng bàng bạc khắp không trung.
...........................................................
Bây giờ xuân hạ lẫn thu đông
Nào có còn ai để ngắm cùng
Hoa nở đầy trời...thôi, cũng mặc
Quanh năm sương giá ngập trong lòng

Mỗi mùa ép một nhánh hoa khô
Nhật ký từng trang đẫm lệ mờ
Trà cúc - hai ly - ngồi độc ẩm
Trong đêm trăng sáng suốt bao mùa...

Phương Hà
 * * *
Bài Họa:Hoài Niệm Bốn Mùa

(Riêng tặng Phương Hà với lòng thương cảm qúi mến)

Nai vàng Xuân ấy bỏ rừng Mai
Trăng úa sương khuya gió thở dài
Tí tách giọt sầu trăn trở mãi
Xuân tàn Hạ đến lạnh lùng thay!

Hè về Phượng vĩ vẫn như xưa
Nhặt xác hoa tàn dệt ý thơ
Run rẩy cánh hồng trên mặt đất
Tiếc thời lộng lẫy giữa trời mơ

Nàng Thu lửng thửng lá vàng bay
Sương xuống mơ màng Cúc đắm say
Gió thoảng hồn ai xào xạc lá
Đêm tàn hương cũ vẫn còn ngây

Ngày ấy đêm Đông phút ấm nồng
Trong ta réo rắt tiếng đàn lòng
Đêm nay gió ghẹo hôn làn tóc
Cho mắt môi nầy mãi nhớ nhung

Thắm thoát Xuân tàn Hạ đến Đông
Ba sinh hương lửa nhớ vô cùng
Vô thường sinh tử ai gieo rắc?
Một kiếp phù sinh nát cõi lòng

Qúa khứ giờ đây chiếc lá khô
Như mây như khói đã phai mờ
Năm châu được có bao thi hữu
Xướng hoạ niềm vui trải bốn mùa 

Mailoc
5-12-15
* * *

 Các bài cảm tác:Hoài Niệm Bốn Mùa

Trời có bốn mùa cứ đổi thay
Còn ta,một chổ chẳng hề xoay!
Vào Xuân, khi thấy đào ra nụ
Đến Hạ ,vừa trông Phượng đỏ đầy
Lá rụng Thu vàng xao xác cánh
Tuyết rơi Đông xám lạnh lùng bay
Đong đưa nuối tiếc lòng ngơ ngẩn
Ngày tháng âm thầm nuốt đắng cay!

Song Quang
 * * *
Đổi Thay Theo Mùa

Xuân nghe phơi phới nước xanh trong,
Rực rỡ ngàn hoa thỏa ước mong...
Nắng Hạ rộn ràng vui tuổi trẻ,
Ve sầu tấu khúc nhạc ven sông.
Thu buồn man mát sương bay trắng,
Chợt nhớ quê hương chạnh cõi lòng...
Gió lạnh mùa Đông ôi giá buốt,
Mưa dầm gió bấc cuối năm xong...

Mai Xuân Thanh
* * *
Hương Sắc Bốn Mùa


Nếu nghĩ xuân về không có mai
Cuộc đời buồn thảm chẳng ai hay
Vạn thọ vẫn vàng tươi sắc thắm
Âm thầm nuôi mộng dệt tương lai!

Nếu nghĩ hạ về thiếu vắng lan
Như cơn nắng tắt tự xa ngàn
Chí nguyện hướng dương tràn sức sống
Hãy nghe rạo rực tiếng mùa sang!

Nếu nghĩ thu về phai dáng cúc
Giọt mưa ngâu đổ tuôn sùi sụt
Cho lòng thương nhớ mãi về nhau
Đêm đốt lửa hồng mơ hạnh phúc!

Nếu nghĩ đông về thui lạnh trúc
Giá băng thấm suốt mà không gục
Giấc mơ màu nắng bước phiêu du
Xuân ấm trời nam đầy thuyết phục!

Nguyễn Đắc Thắng
20150603***
Hoa Nở Bốn Mùa


Nụ xuân tươi vừa hé
Từ lòng mẹ ấm êm
Tuổi thơ hoa rạng rỡ
Thân tầm gửi dây leo

Theo tháng ngày dần trôi
Ve inh ỏi tiếng lời
Ới ời hoa sắc thắm
Rực trời hạ mùa sang

Thướt tha gầy dáng mỏng
Dập vùi trước bão giông
Nỗi lòng hoa sương phụ
Thu đất người hắt hiu

Mơ nhiều lắm sầu đau
Nặng nợ hoa u sầu
Cành yêu trơ trụi lá
Tình đã chết vào đông

Qua một thời để sống
Làm sao hoa chẳng tàn
Vẫn âm thầm hương tỏa
Cùng khắp cả muôn phương

Vườn vô ưu tặng đời
Một đóa hoa từ tâm
Bốn mùa hoài trộm nở
Chan chứa tấm chân tình

Kim Phượng

Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

Vẫn Hoài Mưa Tháng Sáu


Mưa tháng Sáu trong âm thầm mong đợi
Đ
ồi đau chùng lầy lội tiếp qua mau
Hàng cây xanh reo nén tiếng rì rào
Dáng cô phụ lẫn sâu màng mưa lệ

Ngày dài tháng tan mê bao ước vọng
Đời cho em thêm cuộc sống nồng say!?
Hay bắt đưa mãi nối kiếp đọa đày
Cho tháng Sáu mưa hoài trong nỗi nhớ


Khóc! Chơi vơi dòng âm thanh dang d
Người vội đi trăn trở chuỗi ngàn thu
Trời vào đông giăng mắc khúc u tình
Mưa tháng Sáu bóng hình từng kỷ niệm!

Những nghiệt ngã mưa vùi hồn tắt liệm
Đìu hiu xa ngược nước trải phiêu bồng
Gió lũ lượt đưa vầng hồng thoáng chốc 
Tâm cảnh nghiêng vẫn hoài mưa tháng Sáu

Kim Phượng


Thứ Ba, 2 tháng 6, 2015

Vấy Mực Vô Tình - Vết Mực Tỏ Tình - Lời Tình Mực Tím


Vấy Mực Vô Tình

Mực tím đậm màu pha lấy
Áo trắng ngày nào anh vấy lỡ tay
Vô tình tim nhảy nhịp sai
Làm em hồi hộp giữ hoài màu mơ
Rót tình thắm mực chép thơ
Từ đêm đến lúc tờ mờ hừng đông 
Em nắn nót chữ tỏ lòng
Cánh thư lặng lẽ... vẫn trong hộc bàn.
Vì người pha mực chẳng màng ...
Áo trắng lỡ vấy vết loang ..... tím sầu

Kim Oanh
***

Vết Mực Tỏ Tình

(Cảm tác qua bài thơ tranh"Vấy Mực vô tình" của Kim Oanh.*
Riêng tặng tác giả bài thơ Vấy Mực vô tình)

Lấy hạt mồng tơi làm mực tím
Để viết vần thơ tặng một người
Vô tình nghiêng đổ bình rơi
Làm nhòe trang giấy gởi người mình thương !
Mực mồng tơi anh thường pha lấy
Đã lở tay làm vấy áo em
Khi về thao thức thâu đêm
Ước gì...vết mực nối duyên chúng mình
Vạt áo dài điểm hoa....mực tím
Vết hoen làm xao xuyến hồn tôi
Nhớ hoài mực tím mồng tơi
Áo thời nhạt dấu.....tình tôi vẫn chờ
"Vấy mực vô tình" thờ ơ chẳng ngó ?
Để bây giờ thành chổ hương xưa
Tà dài theo gió đong đưa
Mực loang đã nhạt....người chưa tỏ tình

Song Quang
* * *
Lời Tình Mực Tím


Đàn lòng buông phím cung lơi
Mượn dòng mực tím mồng tơi tự tình
Đêm khuya lẻ bóng tường in
Gọi hồn lưu bút hương trinh học trò
Gom yêu con chữ nhỏ to
Trao câu luyến ái hẹn hò mai sau
Tràn tuôn mực tím xôn xao
Bồi hồi vương vấn rót vào vuông thơ
Thời gian nhạt tím xa mờ
Bên trời xứ lạ bơ vơ mộng về

Kim Phượng

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

Người Đi


Người đi để lại mình tôi
Để nghe trống vắng bồi hồi mưa đêm
Người đi ngày một buồn thêm
Để nghe thao thức chăn êm lạnh lùng
Người đi vào cõi muôn trùng
Để nghe huyệt lạnh dế giun gọi tình
Người đi trăng bóng dõi in
Để nghe mình với một mình cô đơn.

Kim Phượng


Động Bích Đào hay Từ Thức Nhập Thiên Thai



Ở xã Trị Nội, huyện Nga Sơn, phía hữu núi Thần Phù có "Bích Đào động" cũng gọi là "Từ Thức động", trong trải rộng rãi mà lại thanh hư, cây cối xinh tốt. Trong động có bàn đá, có những viên đá nhỏ la liệt hình như con cờ. Những thạch nhũ rũ xuống hình như trống chuông, khẽ đánh có tiếng kêu. Lại có những thứ như màn trướng, lọng dù trông rất kỳ xảo, cảnh trí rất xinh đẹp.
Muốn vào trong hang động, phải nối đuốc mà đi. Nhưng cũng chưa ai đi cùng đến đáy.
Tương truyền trong niên hiệu Quang Thái (1388-1398) đời nhà Trần nước ta có ông Từ Thức là quan huyện Tiên Du (tỉnh Bắc Ninh). Bên cạnh huyện có một ngôi chùa có trồng một cây hoa mẫu đơn. Mỗi khi nở hoa thì người người các nơi đổ đến, xe ngựa dập dìu làm thắng hội thưởng hoa.
Trong khi mọi người nhìn ngắm hoa đẹp thì bỗng có một thiếu nữ tuổi độ mười lăm, mười sáu, dung nhan diễm lệ bước đến đưa tay vuốt lấy hoa. Nhưng chẳng may khi vịn lấy một cành thì cành giòn bị gẫy. Người giữ hoa giữ lại, bắt đền. Nàng không đền mà mãi đến tối cũng không có người thân quen đến nhận. Từ Thức thấy vậy động lòng thương xót, bèn cởi áo bạch cẩm cừu đưa cho nàng chuộc tội để được tha về.
Một thời gian sau, vì không muốn ràng buộc bởi lợi danh, Từ Thức bỏ ấn từ quan về ở huyện Tống Sơn. Rồi ngày ngày, Từ với một bầu rượu, túi thơ, chu du khắp chốn danh lam thắng cảnh. Một hôm nhìn thấy cửa biển Thần Phù có đám mây ngũ sắc kết lại hình như hoa sen, Từ vội chèo thuyền đến thấy một hòn núi rất đẹp, Từ sinh cảm khái, nhân đề một bài thơ:

Thiên chương bích thụ quải triêu đôn,
Hoa thảo nghinh nhân nhập động môn.
Bạng giản dĩ vô tăng thái dược,
Lâm lưu thặng hữu khách tầm nguyên.
Lữ du tư vị cầm tam lộng,
Điếu đỉnh sinh nhai nhất tửu tôn.
Nghĩ hướng Vũ Lăng ngư phủ vấn,
Tiền lai viễn cận thực đào thôn.

Bản nôm:

Đầu cành thấp thoáng bóng kim ô,
Hoa động vui mừng đón khách vô.
Cạnh suối nào là người hái thuốc?
Quanh nguồn chỉ có gã bơi đò.
Xênh xang ghế mát đàn ba khúc,
Đủng đỉnh thuyền câu rượu một vò.
Ướm hỏi Vũ Lăng chàng đánh cá,
Làng Đào đâu đó cách chừng mô.

Từ đề xong nhưng bỡ ngỡ chưa biết đường nào đi, thoạt thấy vách đá tách mở ra một chỗ tròn độ một thước. Từ chui vào chưa được vài bước thì vách đá khép kín lại. Đi được vài dặm, thấy sườn đá đứng cao như vách tường. Lần leo lên, mỗi bước lại thấy càng rộng. Đến chót núi thì có ánh mặt trời chiếu sáng, nhìn quanh bốn phía thấy một dãy lầu đài thiên nhiên cực kỳ xinh tốt như tranh vẽ.
Từ đương lấy làm ngạc nhiên, bỗng thấy có thanh y đồng nữ đến bảo:
- Phu nhân tôi xin mời tướng công vào.
Từ vâng lời. Thẳng vào thì thấy một tiên nga đương ngồi trên giường chạm thất bảo, bên cạnh có đặt một chiếc tháp nhỏ bằng đàn hương. Tiên nga mời Từ ngồi, đoạn ung dung bảo:
- Đây là hang động thứ sáu trong số 36 động ở Phù Lai. Thiếp đây là Ngụy phu nhân địa tiên Nam Nhạc, nghe nhà ngươi có cao nghĩa hay cứu trợ người khốn đốn, nên mới phiền bước đến đây.
Đoạn, phu nhân gọi A Nương đến.
Từ liếc nhìn, nhận ra là cô gái làm gãy hoa ngày trước. Phu nhân chỉ A Nương mà bảo Từ:
- Đó là con ta, tên Giáng Hương, khi trước nhờ người cứu việc làm gãy hoa, ơn ấy không quên nên ta muốn kết làm giai ngẫu để trả.
Lẽ cố nhiên, Từ rất vui lòng.
Ngay trong đêm ấy, phu nhân truyền thắp đèn mỡ phụng, trải chiếu vũ rồng, làm lễ giao bôi.
Thấm thoát đã được một năm.
Nhưng cảnh tiên không khuây khỏa được lòng trần. Từ bỗng động lòng nhớ cố hương nên ngỏ ý với Giáng Hương. Biết không giữ được, nàng đành thưa với mẹ. Phu nhân biết Từ còn nặng lòng trần tục nên bằng lòng cho chàng một chiếc cẩm vân xa để đi về. Riêng Giáng Hương thì giao cho chàng một phong thư, dặn về đến nhà hãy mở ra xem.
Đến nhà, cảnh cũ không còn như xưa, vật đổi sao dời, thành quách, nhân dân hoàn toàn khác trước; duy cảnh núi sông là còn như thuở độ nào. Từ đem tên họ mình mà hỏi thăm người già cả, thì có người nói:
- Thuở tôi nghe nói ông cụ tam đại nhà tôi cũng cùng tên họ như ông, đi vào núi mất đến nay đã hơn 60 năm.
Từ bấy giờ mới hậm hục bùi ngùi, muốn lên xe mây để về lối cũ, nhưng xe đã hóa ra con tường loan bay mất rồi. Từ mở thư của Giáng Hương xem thì thấy có câu: "Kiết loan lữ ư vân trung, tiền duyên dĩ đoạn; phỏng tiên sơn ư hải thượng, hậu hội vô nhân" (Kết bạn loan ở trong mây, duyên trước đã dứt; tìm núi tiên ở trên biển, hội sau khôn cầu). Ý nói: duyên trước kết đôi loan phụng cùng nhau nay đã đoạn tuyệt rồi; ngày sau muốn tìm lại núi tiên cũng không được.
Về sau, Từ Thức mặc áo khinh cừu, đội nón lá, vào núi Hoàng Sơn ở huyện Nông Cống (Thanh Hóa) rồi đi mất.
Lê Quí Đôn, đời Hậu Lê, có vịnh bài thơ: 


Câu chuyện thần tiên rất khó lường,
Bích Đào động nọ đã hoang lương.
Áo bông gió bụi: thân Từ Thức,
Mày liễu xuân tàn: sắc Giáng Hương.
Trống đá ngày qua nghe tiếng động,
Nhủ diêm sương nhuộm mất mùi thường.
Thiên thai mộng tưởng cho thêm khổ,
Ai biết thiên thai cũng hí trường. 


Nguyên văn: 


Hải thượng quần tiên sự diếu mang,
Bích Đào động khẩu thái hoang lương.
Kiều khôn nhất cát cùng Từ Thức,
Vân thủy song nga lão Giáng Hương.
Thạch cổ hữu thanh xao hiểu nhật,
Sa diêm vô vị niết thu xương.
Thế nhân khổ tác Thiên thai mộng.
Thùy thức Thiên thai diệc hí trường.


Kim Phượng sưu tầm
Trích Điển Hay Tích Lạ