Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

Thần Tượng Tí Hon Của Bà Phượng

Thế hệ thứ 3 của Cựu Học Sinh Nguyễn Trường Tộ


Bé ơi! Bé đang ăn món chi chi? Nhớ chừa phần cho cô với ...


Bé ơi! Bé cười mỉm chi trông dễ thương lạ...

Hình Ảnh từ anh Trương Văn Phú

Tương Tư 1 - Tương Tư


Bài Xướng:Tương Tư 1

Ta xếp vào lòng một gói yêu
Một trời nhung nhớ buổi thu chiều
Có ai ngăn được thu rơi lá
Để gánh hành trang giảm nhẹ nhiều!

Nguyễn Đắc Thắng
***
Bài Họa:
Tương Tư

Hành trang nặng gánh chữ thương yêu
Thơ thẩn trời ơi có những chiều
Chấp cánh tương tư về với mộng
Nhủ lòng quên nhớ lại thêm nhiều

Kim Phượng
***
Cảm Tác:

Tương Tư

Hộc bàn lớp sáng gửi thư yêu
Gói gém tâm tư buổi học chiều
Tương tư hình bóng qua khung cửa
Cố nén lòng siêu lại nhớ nhiều

Kim Oanh


***
Bài Họa:

Tương Tư

Thu tàn để lại một trời yêu
Nhói buốt tim ta vắng lạnh chiều
Lệ thảm rơi hoài trên xác lá
Sương đan nỗi nhớ mãi thêm nhiều!

Đến Đỗ Văn

****


Từ bài Xướng Họa lẫn Cảm Tác, không ngờ lại được nhiều người cùng chia sẻ Tương Tư. Mỗi người mỗi cảm xúc. Nguyễn Đắc Thắng gửi tặng đến Kim Phượng, Kim Oanh, và Đến Đỗ Văn.

Kim Phượng

Trải lòng nặng thương yêu
Từng chiều nhìn thơ thẩn
Đêm về chìm mộng quẫn
Tương tư để cố quên.

Nguyễn Đắc Thắng
***
Kim Oanh


Giấu thư dưới hộc bàn
Gửi người ngồi cùng chỗ
Nhìn bảng hồn qua cửa
Giọt nắng gửi niềm tin

Nguyễn Đắc Thắng
***
Đến Đỗ Văn


Một mùa thu thất tình
Làm trái tim nhói buốt
Từng chiều về khóc suốt
Sương ướt mắt nhớ nhiều

Nguyễn Đắc Thắng

Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

Trăng





Trăng duyên dáng
Lung linh trong sáng đẹp vô ngần
Gieo vào lòng bao cảm giác lâng lâng
Làm run rẩy con tim đang tìm mộng ảo

Trăng nên thơ 
 Như cuộc tình chớm nở 
 Tuổi xuân thì tuổi học yêu đương 
 Bao thương nhớ chất chồng lên nhung nhớ

Trăng mơ
Trăng thẹn
Trăng len lõi vào tận góc lòng ai
Khơi ngọn lửa đam mê hừng hực cháy

Để mai này 
Đau xót mãi không thôi 
Trăng đâu mãi tròn 
Tình yêu đâu mãi vẹn

Dáng trăng gầy
Nhòa sâu trong bóng tối đêm đen
Để lại đó trống trải cô đơn cùng băng giá

Ánh trăng ngà 
 Giờ đây nào đâu nữa 
 Có còn chăng hình bóng buổi chia xa

Trăng nỡ vội tàn
Tình còn nặng mang
Sao lại lỡ làng vỡ nát mảnh trăng thanh
Gieo thương nhớ những đêm buồn hiu hắt lạnh

Quên Đi


Không Quên Được Cái Cũ (Cổ Học Tinh Hoa)



Đức Khổng- Tử ra chơi ngoài đồng, thấy một người đàn bà đứng khóc nỉ non ở chỗ bờ đầm. Đức Khổng-Tử lấy làm lạ, bảo học trò hỏi vì cớ gì mà khóc. Người đàn bà nói: "Độ trước tôi cắt cỏ thi, tôi đánh mất cái trâm cài đầu bằng cỏ thi, cho nên tôi khóc." Đức Khổng-Tử hỏi: Đi cắt cỏ thi, mà mất cái trâm bằng cỏ, thì việc gì mà phải khóc? Người đàn bà nói: Không phải vì tôi đánh mất cái trâm cỏ thi mà tôi khóc; tôi sở dĩ khóc, là tôi thương tiếc một vật cũ, dùng đã lâu, mà ngày nay không sao thấy được nữa.

Giải Nghĩa:


Khổng Tử Tập Ngữ: sách chép những lời nói, những truyện về đức Khổng Tử. - Khổng Tử tên là Khưu, tên tự là Trọng Ni, người nước Lỗ, thời Xuân Thu nhà Chu, học về Lễ, Nhạc, Văn chương đời cỗ, đi nhiều nước chư hầu không được dụng bỏ về làm kinh Xuân Thu, san định các kinh Thi, Thư, Dịch, Lễ, Nhạc và dạy học trò được ba nghìn người, có bảy mươi hai người giỏi. Nước Tàu xưng làm Tổ đạo Nho.

Lời Bàn:


Cái gì đã là của mình, mình có bụng yêu, mà lỡ khi mất, thì về sau dù có được cái khác giống như thế, hay hơn thế, mình cũng không thể sao yêu cho bằng. Thường, lại chỉ vì thấy cái mới mà hồi nhớ đến cái cũ, sinh ra chạnh lòng, nên câu ta thán, có khi ngậm ngùi thương khóc nỉ non. Tại sao vậy? Tại đối với mình, cái của mất không chỉ có giá của mà thôi, lại hình như còn có một phần tâm hồn mình hay tâm hồn người để lại cho mình ngụ ở trong nữa. Sự cảm động đầu tiên bao giờ cũng là sự cảm động hay nhất, bền nhất. Ôi! Cáo chết ba năm quay đầu về núi, con người ta, dù cho lông bông xiêu bạt đến thế nào, còn có chút tâm tình cũng không sao quên được gốc tích xứ sở mình. "Hồ mã tê bắc phong, Việt điểu sào nam chi". Con ngựa rợ Hồ (phía bắc nước Tàu) thấy gió bắc còn cất tiếng kêu, con chim đất Việt (phía nam nước Tàu) chọn cành nam mới chịu làm tổ, huống chi là người mà lại quên được nguồn gốc ư.

Kim Phượng Sưu Tầm
Trích theo Cổ Học Tinh Hoa

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Đợi


Đợi nắng chiều đổ tràn sông lấp lánh
Nỗi cô phòng lùa lạnh buốt bờ vai
Nhung nhớ ai thao thức đêm chờ đợi
Tiếng thạch sùng mồn một rõ thở than

Kim Phượng

Khách Trung Hành - Lý Bạch



Chưa về đến Việt Nam nhưng mùi rượu Đinh Lăng của bạn Huỳnh Hữu Đức đã nồng nặc khắp các website, khi về đến VN rồi và khi đặt chân đến Vĩnh Long trong ngày họp mặt của Vườn Thơ Thẩn thì mùi rượu Đinh Lăng càng ngạt ngào đậm đà hơn, thêm vào đó lại có mùi rượu mít của Cao Linh Tử bay thơm như ... múi mít !
Cảm vì mùi rượu mít và nồng nặc vì mùi rượu Đinh Lăng làm cho Đỗ Chiêu Đức tôi chợt nhớ tới Lệnh Hồ Xung trong Tiếu Ngạo Giang Hồ khi gặp Tổ Thiên Thu bàn về phép uống rượu sao cho sành điệu. Tổ Thiên Thu đã thao thao bất tuyệt nào là rượu Bồ Đào thì phải uống bằng chén Dạ Quang như câu thơ cuả Vương Hàn là : " Bồ Đào mỹ tửu Dạ Quang bôi ", và rượu Lan Lăng thì phải uống bằng chén Ngọc như câu thơ của Lý Bạch : " Lan Lăng mỹ tửu Uất kim hương, Ngọc uyển thịnh lai hổ phách quang " ....
Bây giờ ngồi đây, bỗng chợt thấy lòng bồi hồi xao xuyến nhớ lại buổi hội ngộ hãn hữu ngẫu nhiên của tháng qua với những người ... rất thân, nhưng ... chưa từng quen biết ! Cám ơn " Chủ Nhân " Huỳnh Hữu Đức đã rất biết ... " Năng túy khách " như bài thơ Khách Trung Hành của Lý Bạch dưới đây :



Xuất Xứ:


Bài thơ nầy còn có tựa là Khách Trung Tác 客中作 . Khách Trung là chỉ thân ở nơi đất khách . Bài thơ được làm ra khi đang ở nơi đất khách . Hành 行 là một thể loại thi ca có thể phổ nhạc để hát được.
Bài thơ nầy được Lý Bạch làm ra khoảng giữa năm Thiên Bảo đời Đường Huyền Tông ( 742-756 ), khi ông di cư sang ở đất Lan Lăng cuả xứ Đông Lỗ ( Tỉnh Sơn Đông hiện nay ). Khi ấy xã hội rất phồn vinh thịnh vượng, dân cư an hưởng thái bình . Lý lại là người thích giao du rộng rãi, thích rượu, thích giang hồ lang bạc, nên cảnh trí núi sông gấm vóc cuả quê hương ở trong lòng ông nơi nào cũng đẹp đẽ cả !

Chú Thích:

Lan Lăng: là Trấn Lan Lăng, huyện Thương Sơn, Thành phố Lâm Kỳ thuộc tỉnh Sơn Đông hiện nay.
Uất Kim Hương:Tên của một loại cỏ thơm dùng để ngâm rượu cho thơm mà lại cho rượu có màu vàng lóng lánh.
Ngọc Uyển: là Chén làm bằng ngọc, ý chỉ chén quý.
Hổ Phách: Một loại nhựa cây hóa đá, có màu vàng hoặc màu nâu óng ánh với những vân vằn vịt rất đẹp.
Đản Sử: là Chỉ cần .

Dịch Nghĩa:

Rượu ngon của xứ Lan Lăng mang màu vàng và mùi thơm của Uất Kim Hương, được rót vào chén làm bằng ngọc ửng màu hổ phách lóng lánh ( Rượu ngon tuyệt, mùi thơm tuyệt, chén đựng đẹp tuyệt, màu sắc cũng đẹp tuyệt ! ). Nên ... Chỉ cần chủ nhân nhiệt tình biết làm say lòng khách nữa, thì khách sẽ không còn cảm thấy nơi nào là tha hương nữa cả ! ( sẽ thân thiết như là đang ở nơi quê hương của mình vậy ! ).

Diễn Nôm:

Khách Trung Hành

Lan Lăng hổ phách uất kim hương,
Chén ngọc rót đầy lóng lánh gương.
Chủ nhân nếu biết say lòng khách,
Non nước đâu mà chẳng cố hương!

Lục bát:

Lan lăng ủ uất kim hương,
Ly màu hổ phách như gương sáng ngời.
Chủ nhân ví biết rót mời,
Khách xa quên mất là người tha hương!

Đỗ Chiêu Đức
***
Các Bài Thơ Dịch:

Khách Trung Hành
(1)

Lan Lăng rượu qui ngát hương hoa ,
Hổ phách long lanh chén ngọc ngà .
Ví thử chủ nhân làm khách " sỉn "
Tha hương cứ tưởng ở quê nhà .

(2)

Rượu Lan Lăng hương thơm bát ngát,
Sắc long lanh hổ phách chén ngà.
Chủ nhân ví đãi thiết tha,
Khách đâu còn biết xót xa bên trời

Mailoc
***
Nơi Đất Khách Viết


Lan Lăng rượu tốt ngạt ngào hương
Chén ngọc đầy men đậm sắc hường
Nếu chủ khéo làm say quý hữu
Thì đâu còn nghĩ cảnh tha hương.

Quên Đi
***
Khánh Trung Hành


Lan Lăng thấm vị ngạt ngào hương
Sóng sánh đầy ly sáng tợ gương
Chủ khách tạc thù tay khéo chuốc
Trời xa đất lạ cũng quê hương

Kim Phượng
***
Các Bài Cảm Tác:

Ly Rượu Quê Nhà

Vĩnh Long, rượu mít với Đinh Lăng
Chén cạn,ly mời uống rất hăng
Gia chủ say tình thơ...hiếu khách
Rượu nầy đất lạ sánh sao bằng!
Tình nơi xứ lạ khó so bằng
Rượu mít đậm đà với Đinh Lăng
"Thơ thẩn" người thơ say lúy túy
Ngạt ngào hương vị tựa đêm trăng

Song Quang
***
Cảm Xúc Ngày Gặp Bạn
Trước Lâm (*) vò Mít Nghệ
Hữu Đức ché Đinh Lăng
Bao nhiêu mỹ tửu khó sánh bằng
Đây hương vị quê ta
Chiêu đãi khách xa nhà
Cùng nâng cốc bạn ơi vui tình nghĩa
Tửu phùng tri kỷThi ngộ tao nhân
Chúng mình đây dù vạn dậm cũng gần
Ngàn chén uống vẫn chưa say
Bao vần gieo cho đủ thỏa
Cũng đành thôi đã đến lúc chia tay
Mỗi người mỗi nơi
Giây phút đẹp trên đời sao ngắn ngủi...

Quên Đi
(*) Tên của Cao Linh Tử
***
Khách Trung Hành

Lan Lăng Lý Bạch tuyệt thơ hương
Vị nhạt Hồng Sen phận thủ thường
Cảm khách tri giao bày ẩm trận
Tình Sen men ấm đậm tình thương!

Nguyễn Đắc Thắng
20150915


Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

Vấn Vương - Xót Xa - Thư Cho Người Đã Vĩnh Viễn Ra Đi


Tài thương,

Đây là lá thư em đã viết cho các bạn và chị. Lúc nào cũng là "thơ mới ra lò", mời cả nhà đọc.
Chị thường hay than thở
- Tài ơi, thơ em dài quá, chị họa bắt chết.
Nói thì nói thế, nhưng chị thường hay họa hoặc cảm tác thơ, từ những bài thơ của em. Bởi, hầu như bài nào cũng dễ lay động con tim người đọc
Bài thơ Xót Xa, hôm thứ Sáu, 25 tháng 9, cảm tác từ bài Vấn Vương. Giờ đây chị tự hỏi, duyên cớ gì chị hoàn tất bài thơ vào ngày em vĩnh viễn từ giã cõi đời!? Và duyên cớ gì Xót Xa!? Lúc đó chị chưa biết tin buồn này. Em đã từ giã cõi đời ngày 25 tháng 9 năm 2015.
Bây giờ em hãy an bình ra đi và mãi mãi được ấp yêu trong vòng tay Chúa. Nguyện cầu cho em.
Còn lại đây, chị một mình...
Một mình đời đời Vấn Vương
Một mình đời đời Xót Xa.

Thương
Chị Phượng
***

On Thursday, 3 September 2015, 3:23, Tai Do wrote:

Xin moi ca nha doc tho moi ra lo...hom qua..:)
Than menTai

Tai Do


Vấn Vương

Gió lay những sợi tóc bồng
Ngây thơ cầm cánh hoa hồng trên tay
Lênh đênh mấy cụm mây bay
Đứng nhìn cảnh sắc hồn say nhẹ nhàng
Em mơ là đóa mai vàng
Gặp người trong mộng dịu dàng nâng niu
Cho lòng tuổi mới vào yêu
Đừng như ánh nguyệt cô liêu giữa trời

Nắng lung linh sáng dòng đời
Thắm trên đôi mắt ấm lời môi ngoan
Một mình đi giữa vườn lan
Mân mê mười ngón tay đan nõn nà
Em mong bên áo lụa là
Có người sánh bước thật thà chung vai
Để đôi vai nhỏ mảnh mai
Không lo nặng gánh bi ai, u sầu

Trăng treo lơ lửng mái lầu
Nét hoa tươi thắm đậm mầu sắc hương
Đêm về chải tóc soi gương
Trái tim thổn thức vấn vương lạ kỳ

Em đang tuổi độ xuân thì
Say sưa theo mãi điều gì ấm êm
Ước ao trăng sáng mỗi đêm
Bên lầu thưởng nguyệt có em với người

Đỗ Hữu Tài
( Aug.31,2015)
***
Xót Xa

Trôi trôi mây trắng bềnh bồng
Mắt môi mười sáu nụ hồng trên tay
Gió thu tà vạt bay bay
Vang vang guốc mộc gõ say hồn chàng
Những hôm cài điểm cúc vàng
Hương trinh vương tóc tuôn tràn bờ vai
Lựa lần ngày một ngày hai
Tình đây ý đó biết ai thuận lòng

Cớ gì im lặng ngó mong
Mịt mù khói thuốc thả vòng tương tư?
Hình như tim đã hình như
Ngẩn ngơ sái nhịp kể từ biết nhau
Buồn buồn gọi nắng lên mau
Nắng ơi nắng hỡi thấu đau chăng cùng
Kêu sương tiếng nhạn cành rung
Cung thương réo rắc não nùng đêm thâu

Làm sao nhắn gửi đôi câu
Lòng ta hiu hắt u sầu khôn nguôi
Vòng tay mơ ước buông xuôi
Nhìn thu vào úa ngậm ngùi nhớ thương
Chìm trong dĩ vãng con đường
Chân theo chân bước vấn vương một đời
Mắt môi mười sáu một thời
Vang vang guốc mộc âm lời xót xa

Kim Phượng





Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Sầu



Còn một nỗi sầu
xua chẳng tan
Tóc mai xưa
bạc trắng mây ngàn

Kim Phượng


Ái Mộ


Tóc em đen lánh thấy cười duyên ...
Răng khểnh tự nhiên cũng thật hiền.
Mỹ thuật trình bày trang blogspot,
Thơ tranh minh họa giống như tiên!
Nhìn xem mắt đẹp đen tròn nhãn,
Ngắm lại đôi môi má lúm tiền...
Trung thực lời thơ em kiến thức,
Thật thà nét mặt thấy bình yên

Mai Xuân Thanh
23.10.2015
Chúc sức khỏe và may mắn trong mọi ước nguyện tốt đẹp đến với
em Kim Phượng nhé



Thứ Năm, 24 tháng 9, 2015

Long Hồ Vĩnh Long Tròn Hai Tuổi



      Một sự ngẫu nhiên tình cờ, nhưng mang nhiều ý nghĩa.
24 tháng 9, ngày Má tôi vĩnh viễn lìa đời và là ngày Trang Long Hồ ra đời. Với tôi, đây là một ngày đáng nhớ. Má ra đi và Trang Long Hồ vừa đến.

      Trang Long Hồ tròn hai tuổi, nhưng thâm niên cộng tác của các vị trong Ban Biên Tập già dặn hơn nhiều, so với số năm Trang này được thành lập. Long Hồ tên từ một huyện của tỉnh Vĩnh Long. Những biên tập viên, dĩ nhiên là dân đất Vĩnh, ngoại trừ một Người bạn Phố Núi Pleiku.

Về Vĩnh Long ngọt ngào hương hoa trái
Đến Pleiku vang vọng tiếng còng chiêng*

      Họ là những người vừa biên tập, vừa là Tác giả các bài Thơ Văn và có Vị kiêm luôn nhiếp ảnh. Họ đến với nhau trong thâm tình. Kẻ đất khách, người quê nhà, đôi bờ đại dương cách trở, họ tìm vui trong ngày tháng qua sự trao đổi kinh nghiệm trong việc làm.
      Nơi Trang nhà, Người đến chung vui, ngoại trừ một vài cây bút chuyên nghiệp, đa số còn lại là những cây bút tài tử. Dù chuyên nghiệp hay tài tử, tất cả đều có một địa vị quan trọng trong lòng các Biên tập viên. Bởi, nghĩa khí, lòng nhân ái và tinh thần tôn sư trọng đạo, của người cùng đồng tâm họp lực. Điều này chắc chắn như thế, vì trong Trang Long Hồ, có sự góp mặt của quý Thầy, Các Anh Chị trong nhóm Vườn Thơ Thẩn Dịch Thơ, Cảm Tác và Xướng Họa...

Thơ làm trải hết tình tôi
Hữu duyên đồng cảm bồi hồi vấn vương

      Từ sự trải lòng, đồng cảm, Vườn Thơ Thẩn ngày thêm đông, dần quen biết và được học hỏi lẫn nhau. Càng quen thân, càng biết nhau và rõ ra, quý Thầy là cựu Giáo Sư từng sống tại Vĩnh Long, có Thầy đã từng dạy một số trường học ở tỉnh này. Và một số Anh Chị là học trò của các Thầy ấy. Điều không thể không nhắc đến, Vườn Thơ Thẩn còn một vị Khách, đó là Biên Tập Viên Bạn, phụ trách Trang Phan Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm Cần Thơ.
      Tình thân đậm đà thêm, càng gắng bó thêm, sau lần họp mặt mừng tương ngộ ngày 13 tháng 8 năm 2015 vừa qua tại Vĩnh Long, trong vòng thân mật của Người xa Kẻ lạ, cùng quây quần chung mâm, cùng nâng ly chúc mừng và tương đắc hàn huyên tâm sự. Mộ số khác, dù không thể đến tham dự vẫn “nâng ly” chúc vui bằng những bài thơ đượm tình tự quê hương.

     Trang Long Hồ, vừa tròn hai tuổi, Người đến với Long Hồ, một số có duyên may tay bắt mặt mừng, một số khác chưa lần diện kiến. Tuy nhiên, tất cả đến với nhau trong thâm tình, không qua số lần gặp gỡ. Bởi,...đã có sự gặp gỡ trong tâm hồn...

Long Hồ chín nhớ mười thương
Vườn Thơ Thẩn ghé vấn vương tình người

Kim Phượng
24.9.2015
*2 câu đối của Nguyễn Đức Tri Tâm - Cựu Học Sinh Pleiku 


Anh Phú Chúc Mừng Trang Long Hồ Tròn 2 Tuổi


Ảnh Chụp&Lời Chúc: Trương Văn Phú

Chúc Mừng Sinh Nhật Trang Long Hồ




Long Hồ chín nhớ mười thương
Vườn Thơ Thẩn ghé vấn vương tình người

Kim Phượng
24.9.2015

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2015

Mẹ Tôi - Nhị Hà - Như Quỳnh




Thơ Cảm Tác: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh


Nhạc Sĩ: Nhị Hà
Ca Sĩ: Như Quỳnh

Mẹ Tôi


Mắt quầng sâu tuổi đời qua thầm lặng
Vòng tay gầy thay nặng gánh võng đưa
Tất tả mất tuổi son thời lam lũ
Một chiều thu bóng mẹ đã không còn

Đớn đau nhất ngày con xa mãi mãi
Ray rức muộn màng giây phút biệt ly
Thiên thu phương lạ mẹ về một cõi
Sưởi ấm lòng theo dõi bóng Mẹ Tôi

Kim Phượng

Cảm tác từ Nhạc phẩm Mẹ Tôi của Nhạc Sĩ Nhị Hà

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

Nhớ Thu



Trăng nhớ đêm buồn ôi vắng lặng
Thu đâu trăng mãi nhớ thu vàng
So dây lòng nhớ cung đàn cũ
Bồi hồi thổn thức điệu tình tang

Rủ bỏ đi rồi đây cung oán
Sao đàn vẫn dạo khúc thu xưa
Đêm mờ trăng nhạt ngoài song cửa
Chất chứa đâu đây một nỗi buồn

                                     Quên Đi

Bốn Mùa


Đông đến cành trơ tuyết ngập tràn,
Xuân về hoa nở suối reo vang.
Sen xanh nắng Hạ ve ra rả,
Mây xám rừng Thu lá nhuộm vàng.

Mailoc
***
Bốn Mùa


Phòng không Đông giá rét ngập tràn
Hoa mùa cố gọi nắng Xuân sang
Phượng buồn hòa khúc ve rỉ rả
Sầu chạm ngõ vàng Thu thở than

Kim Oanh
***
Bốn Mùa


Run rẩy cành trơ trước gió Đông
Trời Xuân ngào ngạt tỏa hương nồng
Hè say sắc thắm hoa Kim Phượng *
Quyến rũ vàng thu xao xuyến trông

Kim Phượng
* Hoa Kim Phượng có tên Khoa học là Caesalpinia pulcherrima




Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

Lê Trạch Lựu,Tình Thời Thơ Dại


Phượng cầm…cầm lấy lá thư này
Lời trái tim con gửi hết đây
Cơn sốt tình yêu say choáng váng
Bạo gan thôi…một lá thư tay
“Nhớ ai rũ tóc đứng bên thềm”*
Mươi mấy năm rồi ngỡ ngủ yên
Nghe gọi tên “anh Lê Trạch Lựu”
Tiếng lời ấp ủ của Em Tôi

Vành nón che đôi mắt ấy rồi!

Kim Phượng

* Lời thơ của Nhạc Sĩ Lê Trạch Lựu
Cảm xúc từ mối tình thời thơ dại của Nhạc Sĩ Lê Trạch Lựu

Giọt Nước Mắt Thu - Nước Mắt Thu - Giọt Nắng Thu



Bài Xướng: Giọt Nước Mắt Thu

Giọt nước mắt nào tự mắt em
Tự trong sâu thẳm của buồng tim
Lệ rơi như cả trời rơi đổ
Lệ ngấm lòng anh thắt lạt mềm

Nguyễn Đắc Thắng
***
Bài Họa: Nước Mắt Thu

Lau dòng lệ đẫm khóc giùm em
Nước mắt thu buồn tợ máu tim
Mỗi chiếc lá phai từ dạo ấy
Đàn lòng đứt đoạn sợi tơ mềm

Kim Phượng
***
Cảm Tác: Giọt Nắng Thu


Giọt nắng thu dìu bước chân em
Êm đềm nhung nhớ ấp vào tim
Tình yêu say đắm hòa mây gió
Thơm tho hương ủ dãy lụa mềm

Kim Oanh

***
Bài Họa:

Thu tím ta về viếng mộ em
Im lìm khói muộn ngập lồng tim
Hư vô giai điệu Thu Sầu cũ
Không rượu mà nghe thấm giọt mềm!


Cao Linh Tử

Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

Cảm Tạ Chị Kim Phượng


Từ lâu không biết mừng sinh nhật
Ẩn chốn thôn quê phận bọt bèo
Facebook đôi lần tuy cũng chúc
Như là chiếu lệ lối ăn theo.

Đặc biệt nơi này nhiều khác lạ
Thật thà nói thật tuổi ngày sinh
Đâu ngờ thi hữu đề thơ chúc
Ưu ái chân thành Cao Tử Linh

Trang web riêng dành chúc bạn xa
Tấm lòng Kim Phượng gởi cho quà
Bài ca năm cũ thường ưa thích
Cảm động làm sao nói hết ra!

Đáp tạ Cao xin gói chút tình
Tuy rằng quà tặng chẳng làm xinh
Tâm tư tình cảm bàn tay khắc
Đức Chúa trong lòng để chứng minh.

Cao Linh Tử
18/9/2015

 Không thể gởi tặng bằng hiện vật (tượng Chúa nghiệp dư tự điêu khắc) cho chị Kim Phượng vì thiếu phương tiện, nên dùng bức hình Chúa trên cây Thập Giá này thay thế, mong chị nhận tấm lòng của Cao Linh Tử.
****
Cám ơn,

Đây là món quà của Người Bạn từ phương xa. Tuy chưa một lần gặp mặt, nhưng anh là một trong những Thi Hữu thâm tình trong Vườn Thơ Thẩn.
Mặc dù món quà là một bức hình, nhưng tấm lòng của Cao Linh Tử...và nhất là "Đức Chúa trong lòng để chứng minh", khiến Kim Phượng không ngăn được dòng lệ.

Cám ơn anh Cao Linh Tử rất nhiều và kỷ niệm này sẽ không phai mờ trong tâm tưởng.


Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015

Chúc Mừng Sinh Nhật Người Đồng Tháp



Bài Xướng: Tự Thuật

Tháng chín lung linh bóng nguyệt già
Đầu hôm mười tám khóc tu oa
Tân Mão con mèo người gọi thỏ
Ấy Cao Linh Tử chẳng ai xa!

Cao Linh Tử
***
Mừng Sinh Nhật Người Đồng Tháp


Lung linh bóng nguyệt ấy chưa già
Rong bút thơ đề vẫn khóc oa
Quê mình Đồng Tháp chàng Linh Tử
Nhả ngọc phun châu dội tiếng xa

Kim Phượng

Chúc anh Cao Linh Tử một sinh nhật tràn đầy hạnh phúc và vạn sự may lành


Nhạc Phẩm: Khúc Ca Đồng Tháp
Nhạc Sĩ: Thu Hồ
Ca Sĩ: Như Quỳnh

Chữ Việt !!!


Đua nhau sửa chữ loạn xà ngầu
Thử hỏi dùng nguyên tắc ở đâu?
Gõ phiếm vô tư không dấu giọng
Ghép vần tự tiện chả đuôi đầu
Vô duyên tự phịa thêm từ mới
Trơ trẻn cùng chia tưởng ý “sâu"!
Nhắm mắt thấy gì thôi mặc kệ
Văn chương rẻ mạt cũng hơi rầu!

Cao Linh Tử
15/9/2015


Nhạc Phẩm: Tình Ca
Nhạc SĨ: Phạm Duy
Ca Sĩ: Thái Thanh

Thứ Tư, 16 tháng 9, 2015

William Li - Chúng ta có thể ăn để bỏ đói tế bào ung thư? (TED TALK)

Bài nói chuyện của bác sĩ William Li về một phương thức tiếp cận mang tính đột phá trong y học để chữa trị nhiều bệnh hiểm nghèo, nhất là các loại ung thư và béo phì, dựa trên những hiểu biết mới của bộ môn "angiogenesis" về cơ chế tạo mạch máu. Những hiểu biết này còn giúp tất cả chúng ta có thói quen ăn uống lành mạnh hơn để có đời sống khỏe mạnh và tuổi thọ cao hơn.



TĐ Sưu tầm

Yêu Thầm - Nỗi Nhớ Âm Thầm - Mối Cảm Hoài




Yêu Thầm

Dần khuất chim chiều vỗ cánh bay
Đêm đơn thăm thẳm tiếp đêm dài
Mộng lòng vừa chớm trong mơ ước
Định mệnh chôn vùi những đắm say
Giọt lệ âm thầm còn luyến nhớ
Thời gian vun vút chẳng ngừng quay
Gửi về ai đó tình vô vọng
Buồn chất trong tim mối cảm hoài

Kim Phượng
***
Nỗi Nhớ Âm Thầm

Cảm tác qua bài "Yêu Thầm" của Kim Phượng)

Ngồi buồn nhìn ngắm áng mây bay
Nỗi nhớ âm thầm cứ trãi dài
Mộng ước vừa nhen nay đã tắt
Tình thơ chợt đến lại nồng say
Lòng quên... mà dạ càng lưu luyến
Ngày tháng dần trôi cuốn hút quay
Một chút niềm riêng đành tuyệt vọng
Gởi người tri kỷ mối tình hoài

Song Quang
***
Mối Cảm Hoài

( Cảm tác bài Yêu Thầm của Kim Phượng)

Rầu quá em ơi! Lá rung bay,
Tiếng ai thổn thức thở than dài!
Âm thầm nỗi nhớ buồn tha thiết
Lắng đọng hồn chưa uống đã say...
Khúc hát ân tình âm ỉ mãi
Tìm quên men rượu đã lăn quay.
Niềm riêng dấu kín ai phân tỏ,
Tri kỷ tình xưa mối cảm hoài...

Mai Xuân Thanh
Ngày 30 tháng 07 năm 2015


Đăng U Châu Đài Ca - Sĩ Khí Tìm Ai? - Tâm Sự Kẻ Tha Hương


Dịch thơ: Đăng U Châu Đài Ca

Người đời trước đã không còn nữa
Kẻ đến sau nào thấy một ai
Ngẫm đất trời bao la dạ xót 
Lệ riêng tuôn cảm giọt u hoài

Kim Phượng
***
Bài họa từ bài dịch:

Đăng U Châu Đài Ca

Thức giấc mộng huỳnh chưa quá nửa
Hồn xưa ngày cũ chả còn ai
Áo cơm hai bữa còn lưng dạ
Chén đắng người đưa cứ uống hoài !

Cao Linh Tử 
( họa ngẫu hứng)
***
 Sĩ Khí Tìm Ai ?

Anh hùng thuở trước xưa mô nữa,
Kẻ hậu sinh tìm kiếm được ai...
Quanh quẩn ngô khoai ăn đỡ dạ,
Minh quân hào kiệt đợi mong hoài

Mai Xuân Thanh 
Ngày 27 tháng 06 năm 2015
***
Tâm Sự Kẻ Tha Hương

Rượu bầu chửa cạn hơn phân nữa !
Tri kỷ tìm đâu mấy được ai ?
Tâm sự trót mang còn nặng dạ
Nước non ngàn dậm nhớ thương hoài

Song Quang


Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

Hỏi




Đêm qua tiếng lá trở mình
Bâng khuâng gợi nhớ bóng hình người thương
Vàng thu còn đó vấn vương 
Hỏi ai còn nhớ con đường mang tên

Kim Phượng

Gọi Thu - Tiếng Gọi Thu Sang - Tiễn Thu


Bài Xướng: Gọi Thu

Ta gọi thu về trong mắt em
Hoàng hôn lất phất sợi mưa mềm
Thu vàng cũng để khơi màu nhớ
Để cảm tình thu say trắng đêm!


Nguyễn Đắc Thắng
***
Bài Họa:

Tiếng Gọi Thu Sang

Vàng phai sắc lá ngập hồn em
Gió chuyển mùa thương dạ yếu mềm
Tiếng gọi thu sang chừng nức nở
Tơ lòng rối rắm lắng mưa đêm


Kim Phượng
***
Cảm Tác:


Tiễn Thu

Ai phủ lá vàng chôn xác em
Lấp sương đong lạnh má môi mềm
Tuyết rơi tiễn biệt hồng nhan bạc
Mưa chạnh đau lòng tiễn thu đêm

Kim Oanh


Thứ Hai, 14 tháng 9, 2015

Tam Bành Lục Tặc


Đạo gia (tức Đạo giáo, theo học thuyết của Lão Tử) cho rằng cái Thần (tinh thần) của con người ở vào ba nơi. Một ở óc, hai ở minh đường (quả tim), ba ở dạ dày. Theo sách "Chư Chân Huyền Ảo" thì cái Thần ấy có thể làm hại người. Ba nơi chư Thần ấy, Đạo giáo gọi là Tam thi.Theo sách "Thái thượng tam thi trung kính" thì: thượng thi tên Bành Cứ vốn ở đầu con người; trung thi tên Bành Chất vốn ở bụng người; hạ thi tên Bành Kiêu ở chân người. Ba thần này gọi là thần Tam Bành hay xúi giục người làm bậy. Đến ngày Canh Thân, ba vị thần này lén tâu với Ngọc Hoàng Thượng Đế cho người mau chết để khỏi phải theo dõi nữa. Người ta tin rằng những sự giận dữ, nóng nảy là do thần Tam Bành xúi giục gây ra để cho người dễ làm bậy. Vì giận dữ, nóng nảy dễ làm cho người làm những điều sai lầm. Nhiều việc không thành, đổ vỡ vì giận giỗi, nóng nảy.
Cũng như tục ngữ ta có câu:
"No mất ngon, giận mất khôn".
Trong tác phẩm "Đoạn Trường Tân Thanh" của cụ Nguyễn Du, đoạn Tú Bà nghe Kiều đã lấy Mã Giám Sinh (chồng bình phong của mụ), mụ ghen tức, có câu:
                                                Mụ nghe nàng nói hay tình
                                           Bấy giờ mới nổi tam bành mụ lên.
Nghĩa là mụ nghe Kiều nói rõ sự tình (tình hình, tình trạng về việc nàng đã thất thân với Mã Giám Sinh, coi Giám Sinh là chồng rồi) tức thì mụ mới nổi giận lên đùng đùng."Lục tặc" là sáu thứ hại.Theo Phật giáo thì sáu thứ hại cho sự tu hành là: sắc, thinh, hương, vị, xúc, pháp. Sắc đẹp, tiếng thanh tao, mùi thơm, vị ngọt, ấm áp, êm ái dễ làm lòng người giao động xao xuyến. Chúng như có một ma lực huyền bí để quyến rũ, hấp dẫn lôi cuốn người vào bến mê, đọa lạc. Bởi vậy, người tu hành mắt không xem sắc đẹp, tai không nghe tiếng thanh, mũi không ngửi mùi thơm, miệng không nếm vị ngọt, thân thể xa kẻ khác, lòng không tưởng điều tà vậy.
Con người, một khi để Tam Bành, Lục Tặc dậy lên thì tất nguy khốn cho thân mạng, cho cuộc đời. Người nào giết được Tam Bành, Lục Tặc tức là một vị chân tu vậy.

Kim Phượng Sưu Tầm
Trích Điển Hay Tích Lạ

Gió



Nhớ gì gió lại ngẩn ngơ
Để quên vạt nắng bơ vơ hiên ngoài
Ngoài hiên gió ngẩn ngơ gì
Để quên vạt nắng thầm thì nỗi riêng

Kim Phượng


Chủ Nhật, 13 tháng 9, 2015

Hương Xưa


Đường khuya phố vắng lạnh sương rơi,
Mấy đóa tường vi khép cánh rồi.
Thoang thoảng đâu đây mùi dạ lý,
Giật mình lặng lẽ vẫn quê người!

Mailoc
***
Hương Xưa


Thổn thức đâu đây tiếng sầu rơi
Bốn bức tường vây khép cuộc đời
Chinh phu biền biệt ngoài vạn lý
Thấu tình chinh phụ phút tàn hơi?

Kim Oanh
***
Hương Xưa


Hồn em treo lửng ngoài song cửa
Đón lấy hương nồng trong gió đông
Nửa mảnh trăng đêm trời viễn phố
Nặng lòng cô phụ những hoài mong

Kim Phượng

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

Sinh Nhật Dễ Thương Ơi!

Thế hệ thứ II và thứ III của cựu học sinh Tống Phước Hiệp và Nguyễn Trường Tộ Vĩnh Long

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Em Yêu Màu Tím


(Tặng chị Kim Phượng và Kim Oanh bài thơ về màu tím)

Nếu em yêu màu tím
Vị tình yêu ngọt lịm
Chiều thu thả hồn mơ
So dây đàn bấm phím

Nếu em yêu tiếng hát
Bầu trời xanh tươi mát
Cánh diều nhỏ bay cao
Rong chơi trời an lạc

Nếu em yêu mây trắng
Niềm yêu đời đọng lắng
Hoa nở nụ cười duyên
Bướm say tình trong nắng

Nếu em yêu màu tím
Bờ môi xinh chúm chím
Màu mắt mộng thơ ngây
Mở trời thương kỷ niệm

Nguyễn Đắc Thắng

20150910


Đề Tây Lâm Bích - Tô Đông Pha


Đề Tây Lâm Bích
Tô Đông Pha (1037 - 1101)

Hoành khan thành lãnh trắc thành phong
Viễn cận cao đê các bất đồng
Bất thức Lô Sơn chân diện mục
Chỉ duyên thân tại thử sơn trung

Tạm Dịch : Bài Thơ Đề Trên Tường Ở Chùa Tây Lâm Trong Núi Lô Sơn
PKT 08/29/2015

Nhìn ngang thấy lưng núi dài , nhìn dọc thấy đỉnh núi cao
Xa, gần, cao, thấp, tùy theo góc độ đứng nhìn, hình dáng núi đều thấy khác nhau
Không biết được bộ mặt thực của Lô Sơn
Vì thân ta còn đang đứng ở trong núi mà

(Phải chăng ý muốn nói là phải đứng ở ngoài mới thấy. Còn đứng ở ngoài là đứng ở đâu thì tự mà đi tìm hiểu lấy. PKT 08/30/2015 )

Làm Sao Biết Được Bộ Mặt Thực Của Lô Sơn

Ngang, núi trùng trùng; nghiêng, thấy ngọn ,
Cao, thấp, xa, gần trông khác nhau.
Không biết Lô Sơn bộ mặt thực,
Bởi ta có đứng ở "ngoài" đâu.


Phạm Khắc Trí
08/29/2015
Lời Thêm:

1 - Ngoài bài Lô Sơn Yên Tỏa , đáo đắc hoàn lai vô biệt sự (Lô Sơn Khói Tỏa , đến rồi về lại không gì lạ) , Tô Đông Pha còn có bài Đề Tây Lâm Bích , nói về "bản lai chân diện mục " (nguồn gốc hiểu biết về bộ mặt thực của sự vật). Giải đáp của một vấn đề nan giải , đã được trình bày một cách thật tài tình bằng 4 câu 7 chữ thật giản dị , căn bản ai cũng có thể hiểu được , không giới hạn , học nhiều thì hiểu nhiều.

2 - Lô Sơn , một dãy núi lớn và cao , bên Tàu , quanh năm mây phủ , hùng vĩ kiêu kỳ ,đầy vẻ thần bí ,đã là nguồn thi hứng của thi nhân , và còn là một ví dụ thực thể để chiêm nghiệm về bản lai chân diện mục của các thiền gia. Bất thức Lô Sơn chân diện mục / Chỉ duyên thân tại thử sơn trung. Không biết được bộ mặt thực của Lô sơn /Vì thân ta còn đang ở trong núi mà , có đứng được ở ngoài đâu mà biết. (Con mắt phàm không phải là mắt Phật làm sao thấy được bản chất của sự vật.) Cái lẽ thật giản dị này sao lại không chịu hiểu. Ớ trong vòng sinh lão , đổi thay từng phút từng giây, còn không biết thích nghi để "vui sống" mà cứ mãi mơ mộng hoang tưởng về một cõi thường hằng, bất biến, không có thực ở cõi đời này. Như trong "tưong đối" đi tìm "tuyệt đối ". Như ở trong núi mà muốn thấy bộ mặt thực của núi. Khổ là phải rồi, những "tôi" ơi? PKT 08/29/2015

Phạm Khắc Trí
08/29/2015
***

Đề Tây Lâm Bích

Lưng đỉnh núi trông ngang ngó dọc
Khác nhau tùy góc độ nhìn qua
Lô sơn hình dáng đâu là thật
Non đứng giữa lòng há nhận ra

Kim Phượng



Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

Mưa Tháng Chín


Tháng Chín trời ơi mưa máu người
Thịt da nhầy nhụa vũng lầy tươi
Vòm trời rực lửa màu tang tóc
Cùng khắp kinh hoàng thây lá rơi

Thảm họa thương đau long đất trời
Nụ cười vụt tắt giữa bờ môi
Đầu xanh côi cút cam phần số
Tức tưởi tre già vội khóc măng

Cuồng tính hy sinh dã thú lòng
Liều thân khủng bố kẻ cuồng ngông
Nhưng đời còn lắm người nhân ái
Tự nguyện lao mình lo lắng chung

Tháng Chín tìm nhau tìm ở đâu
Tìm trong ánh mắt nặng mi sầu
Tìm trong xương máu câu than thở
Gặp gỡ chung lòng trọn đức tin

Văng vẳng lời kinh hồi hướng về
Thành tâm dâng khấn lánh trời mê
Hồn oan uổng tử mau siêu thoát
Dìu dặt chuông chùa vọng tiễn đưa

Tháng Chín tìm đâu chẳng mộ bia
Vất vơ vất vưởng chốn nao về
Chúa ơi mở rộng vòng tay đón
Ôm ấp nâng niu thịt nát nhầu

Thế giới năm châu hiệp nguyện cầu
Phận dòn thân mỏng hãy tìm nhau
Tin yêu thắp sáng soi muôn lối
Nương tựa vào san sẻ lệ đau

Kim Phượng
Thành kính nguyện cầu cho tất cả Hương Linh trong thảm nạn 11 tháng 9 năm 2001


Thứ Tư, 9 tháng 9, 2015

Màu Mắt Em - Xin Hãy Quên - Sao Đành


Bài Xướng: Màu Mắt Em

Anh sẽ nhớ hoài màu mắt em
Tự trong sâu thẳm của buồng tim
Chia tay chỉ chết hồn chia nửa
Một nửa để dành thương nhớ thêm!

Nguyễn Đắc Thắng
***
Bài Họa: Xin Hãy Quên

Cảm hoài màu mắt của riêng em
Ý ngỏ tình trao lay động tim
Đã biết xa nhau là chẳng thể
Người ơi vương vấn nặng sầu thêm

Kim Phượng
***
Cảm Tác: 
Sao Đành…

Anh lỡ sa vào mắt nhung em
Êm đềm ngủ trọ ở ngăn tim
Sao đành xua đuổi người khách đến
Trót lòng lưu luyến..Dừng chân thêm! 

Kim Oanh

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

Hạ Nhật Nam Đình Hoài Tân Đại - Mạnh Hạo Nhiên


Ớ chỗ tôi, vùng Plano Texas, mấy ngày này, nhiệt độ ban ngày trung bình trên dưới 100 độ F. Tôi chuyển dịch lại bài này để chia sẻ vói mọi người thân quí, đôi chút thừa lương xưa, có lẽ bây giờ đã không còn có nữa. PKT 08/12/2015



Hạ Nhật Nam Đình Hoài Tân Đại - Mạnh Hạo Nhiên(689 - 740)

Sơn quang hốt tây lạc
Trì nguyệt tiệm đông thướng
Tán phát thừa tịch lương
Khai hiên ngoạ nhàn sưởng
Hà phong tống hương khí
Trúc lộ trích thanh hưởng
Dục thủ minh cầm đàn
Hận vô tri âm thưởng
Cảm thử hoài cố nhân
Trung tiêu lao mộng tưởng

Dịch Xuôi: Ngày Hè Ở Nam Đình Nhớ Tân Đại

Nắng chiều vương trên núi tây
Trăng nhô dần ngoài ao đông
Xõa tóc hứng khí trời trong lành
Mở cửa ra ngoài hiên nằm thảnh thơi
Hương sen gió lùa thơm mát
Mơ hồ nghe sương trúc rơi
Cao hứng muốn đàn vài khúc
Lại tiếc không người tri âm
Chạnh lòng nhớ đến cố nhân
Chỉ tội nửa khuya hồn mộng

Phạm Khắc Trí
08/12/2015
***
Dịch Thơ: Ngày Hè Nhớ Bạn


Nắng chiều vương trên núi
Trăng mọc treo ngoài ao.
Tóc xõa thả trời mát,
Hiên nằm chân gác cao.
Hương sen trong gió thoảng
Trúc lả động sương đào
Hứng dục đàn vài khúc
Tri âm đâu biết nào.
Chạnh lòng nhớ bạn cũ
Tội mộng khuya thôi sao?


***
Dịch Thơ: Chiều Hè Nhớ Bạn
(1)
Phút chốc mặt trời ngã hướng Tây
Nơi Đông trăng mọc tự ao đầy
Thong dong tóc xoả trời đêm mát
Nhàn nhã hiên ngoài thưởng gió mây
Thoang thoảng hương sen cơn gió tới
Êm êm cành trúc tiếng sương rây
Nâng đàn muốn họa cùng mây gió
Ai thưởng? bạn lòng chẳng có đây!
Cảm hoài người cũ phương trời vắng
Giữa đêm mộng tưởng lúc vui vầy

Mailoc phỏng dịch
(2)
Mặt trời bỗng ngã tây
Trăng lên tự ao đầy
Xoả tóc hóng gió mát
Hiên nằm thưởng trời mây
Gió đưa hương sen thoảng
Khóm trúc tiếng sương rây
Nâng đàn muốn dạo khúc
Tri âm chẳng nơi nầy
Cảm hoài bạn cũ vắng
Giữa đêm mộng tưởng xây

Mailoc
Cali 8-13- 15
***
Dịch Thơ: Hoài Nhớ Cố Nhân


Hoàng hôn bỗng ngã về Tây
Nơi Đông trăng mọc soi đầy ao xưa
Xõa tóc hóng mát song thưa
Thong dong mây gió đong đưa hiên ngoài
Hương sen thơm tựa bờ vai
Sương reo lá trúc lung lay ảo mờ
Thiết tha mong rãy khúc thơ
Tri âm cách mặt đành lơi ngón đàn
Cố nhân hoài thương xa vắng
Dệt mộng xum vầy trầm lắng đêm thâu

Kim Oanh
***
Dịch Thơ: Ngày Hè Nơi Nam Đình nhớ Tân Đại


Mặt trời chợt ngả non tây
Phương đông trăng hiện chiếu ngay mặt hồ
Đêm về xoã tóc hong khô
Ngoài sân thoáng mát cửa ô rộng mời
Hương sen thoang thoảng đưa hơi
Sương trên cành trúc giọt rơi êm đềm
Nâng đàn muốn khảy bên thềm
Tri âm chẳng thấy càng thêm chạnh lòng
Để giờ vắng bạn hoài mong
Chập chờn giấc tối vùi trong mộng chờ

Quên Đi
***
A.Bản tiếng Hán cổ của bài thơ:
Hạ Nhật Nam Đình Hoài Tân Đại




B. Bản dịch Lục Bát:

Ngày Hè Nhớ Tân Đại Ở Nam Đình
Nắng chiều rơi rụng trời tây,
Trăng dần ló dạng cuối ngày non đông.
Chiều tàn xõa tóc gió hong,
Nương theo hơi mát ta nằm thảnh thơi.
Hương sen tỏa ngát khí trời,
Nhẹ nhàng lá trúc sương rơi mơ hồ.
Ôm cầm toan gãy khúc thơ,
Tri âm ai đó đôi bờ nên thôi!
Cố nhân cách trở xa rồi,
Nhớ nhau đêm vắng bồi hồi niềm tây!


Đỗ Chiêu Đức
***
Dịch Thơ: Một Mối Cảm Hoài


Nhanh quá chiều buông xế núi Tây,
Phương Đông bóng nguyệt lặn ao đầy.
Đêm về gội tóc hong dài mát,
Trăng tỏ ngoài song gió lộng mây.
Thơm ngát mùi sen thoang thoảng lại,
Hương nồng khóm trúc giọt sương rây.
Anh đàn tấu khúc hòa êm ái,
Em hiểu giùm cho hãy tới đây.
Bâng khuâng nhớ bạn nơi nào nhỉ!
Mộng ước tương tư đặng hợp vầy


Mai Xuân Thanh
Ngày 14 tháng 08 năm 2015
***
Dịch Thơ: Ngày Hè Nơi Nam Đình nhớ Tân Đại


Nắng chiều vàng vọt non tây
Ao đông soi bóng trăng gầy lung linh
Trời trong xõa tóc lặng nhìn
Hiên ngoài hong mát chỉ mình riêng ta
Sen đưa hương thoảng bay xa
Gió lay cành trúc sương đà giọt rơi
Tay nâng phím nắn vội lơi
Tri âm biền biệt đàn mời gọi ai
Cố nhân đâu nữa cảm hoài
Thực hay đêm mộng lạ thay chập chờn


Kim Phượng

Xa Xứ



Ghé lại Dunkin gọi cốc cà phê
Nhớ bạn, ra ngoài đường đốt thuốc
Một chút cay cay xé nồng con mắt
Như khói mù một buổi sớm Qui Nhơn
Cốc xây chừng ta để lại Việt Nam
Chắc sẽ nguội và đọng thành lệ đá

Trần Hoài Thư


Thứ Hai, 7 tháng 9, 2015

Buồn - Xa


Rượu đầy cạn chén không ai cạn
Đất khách còn đâu bạn để say
Nơi này lất phất mưa bay
Hỏi người tri kỷ có hay chăng là

Kim Phượng
***
Xa

Và chiếc lá
Nhìn ta xa lạ...
Bỏ rơi ta
Bay quá trời xa...
Chỉ còn...
Ta với mình ta
Nâng ly...
Cạn rượn...
Xót xa vẫn đầy!

dovaden2010


Buồn!


Buồn như tiếng mẹ ru chiều vắng,
Không gian sầu , lẵng lặng hoàng hôn.
Hiu hiu gió buốt tâm hồn,

Bao thu đất khách bồn chồn lòng ai!

Mailoc
***
Buồn


Buồn thở buồn than trong đêm vắng
Buồn rơi nước mắt giọt ngắn dài
Buồn nhung buồn nhớ sầu cô quạnh
Buồn chạnh đau lòng khóc tiễn ai!

Kim Oanh
***
Buồn


Rượu đầy cạn chén không ai cạn
Đất khách còn đâu bạn để say
Nơi này lất phất mưa bay
Hỏi người tri kỷ có hay chăng là

Kim Phượng



Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

Velosolex



Một hình ảnh tưởng đã quên, nhưng mãnh liệt trở về.
Chiếc Velosolex!
Trong email, hình chiếc Velosolex, kèm với câu hỏi ngắn của cậu em út:
- Nhớ xe này không 6 Phượng?
Làm sao mà quên được!

      Chiếc xe Velosolex, từng hiện diện trong “căn nhà học trò” và đồng hành với chị em chúng tôi hơn 40 năm về trước. Đến nay, qua hình ảnh và câu hỏi ấy, chiếc xe gợi lại, nhắc tôi nhớ và hồi tưởng từng chuyện vui buồn của những ngày xưa cũ. Chuyện Sơn, người em cùng xóm. Chuyện về ba tôi, người suốt đời tận tụy, hy sinh cho vợ, cho con.
“Căn nhà học trò”, người lối xóm đã gọi như thế. Bởi, ba má ở xa, chúng tôi phải tự chăm sóc cho nhau. Nhà ở Long Hồ, cách xa đền thờ cụ Phan Thanh Giản khoảng 5 phút đi bộ. Phương tiện đi học bằng xe đạp. Ngoại trừ chị ba, học trường Sư Phạm Vĩnh Long, trường xa hơn và thể chất chị yếu hơn, dĩ nhiên, chị được làm chủ nhân chiếc Velosolex. 
      Đây là chiếc Velosolex đầu tiên, trên con đường Văn Thánh, thời bấy giờ. Dáng xe thanh thanh, cạnh thiếu nữ dáng mỏng, vai gầy, tà vạt trắng tinh, thướt tha trong gió. Cái duyên dáng của người thiếu nữ, nét thanh tao của Velosolex, khiến ai mà không nhìn.
      Con gái thích làm dáng, những khi chị không có giờ đến trường, tôi thường mượn xe đi học để lấy oai với “đám con trai”. Thật ra, các chàng cùng lớp, có những anh đi học bằng Vespa, Honda, chứ nào kém. Tiếng máy xe ngừng nổ, cái dáng nho nhỏ, chầm chậm dắt xe vào sân trường, rồi chầm chậm dựng xe trước cửa lớp học. Dù không nghe thấy đâu, nhưng chắc như rằng “đám con trai” đang xì xầm đây. “ Bọn con gái” luôn nghĩ thế.


      Có điều nghịch lý, được gọi là xe “gắn máy”, chắc chắn sẽ chạy nhanh hơn xe đạp, nhưng tôi phải mất nhiều thời gian hơn, chuẩn bị nhiều hơn và đi học sớm hơn. Bởi, sợ những bất trắc. Bất trắc ở đây là xe còn đủ xăng hay không. Nhìn lượng xăng trong bình sắp cạn, có cho mượn cũng chả dám. Ngại khi đề máy, xe lại nhõng nhẽo nằm bất động. Nhưng ngại nhất là phải hấp tấp dẫn xe vào cỗng trường, sợ chàng chê tướng gian nan không giàu. Sợ chàng chê..., thật ra tôi chưa để mắt đến chàng nào, dù rằng cái đuôi theo sau hơi dài.
      Dáng xe thanh thanh, nhưng hay làm khổ người lái. Máy nằm phía trước đầu xe, phải đạp cho xe lăn bánh lấy trớn, rồi đẩy máy rời guidon trước khi đề máy nổ. Loại xe này chỉ thích hợp cho việc di chuyển, khi mặt đường bằng phẳng và khô ráo. Những hôm trời mưa, hay gặp “ổ gà”, “ đo đường” té ngả, đến xấu hổ.
      Nhắc đến “ổ gà” tôi muốn nói về Sơn, bạn thân của hai cậu em tôi. Sơn ở cách nhà tôi bởi một con lộ. Ngoại trừ giờ ăn, học, ngủ, Sơn luôn túc trực bên nhà tôi và gọi tôi bằng “chị 6” như các em. Trong xóm có 2 người thứ tư. Một là anh lơ xe đò Vĩnh An, đầu tóc lúc nào cũng dường biếng lược gương, được đặt tên là “ Tư Mốc”. Sơn với biệt danh “Tư Mướt” bởi đầu lúc nào cũng xức dầu bóng loáng. Quen dần tên Sơn đi vào dĩ vãng. Sơn và cậu em thứ 7 của tôi rất thân, nhưng thường hay thách thức nhau.
 Thương nhau lắm cắn nhau đau!
- Sơn, mầy dám để muối ớt trên lưỡi, đến khi muối tan hết, tao chịu thua tô hủ tiếu.
- Hai tô tao mới chịu, tao cho chị 6 một tô. Sơn trả lời.
Thời bấy giờ, giá tiền 1 tô hủ tiếu đã là nhiều, so với những đứa trẻ sống xa cha mẹ như chúng tôi và muối dùng trong cuộc thách đố ở đây, là muối cục đâm nhỏ, nghiền với ớt cay.
Nhìn chiếc lưỡi đưa ra, giữ yên. Bên trên đầu lưỡi, đặt muối ớt và chờ đợi tan loãng.
      Trời ơi! Nhìn cảnh nước dãi đổ dài xuống đất, những mảnh ớt đo đỏ, cay xé cùng với những hạt muối li ti đang chầm chậm tan dần, thẩm thấu... Tội cho Sơn! Nhưng anh chàng cứng lòng lắm và thắng vẻ vang khi hạt muối cuối cùng biến mất.
Hai tô hủ tiếu từ chiếc xe bán dạo được mang tới.
- Ngon hôn chị 6? Sơn hỏi.
- Ngon lắm!
Không phụ lòng Sơn, tôi vội trả lời trong phút chạnh lòng.
- Còn em, không biết mình ăn cái gì nữa.
Sau “chiến thắng vẻ vang” ấy, chiếc lưỡi Sơn như đơ ra, mất hết vị giác, thưởng thức được gì nữa chứ.
Chuyện về Sơn chưa chấm dứt ở đây.
- Chị 6, mình đi mua bánh mì thịt ăn, hôm nay em đãi hết.
 “Chị 6” lái xe, đèo Sơn ở phía sau. Trời về đêm, mùi bơ, pâté, thịt nguội, ngò, ớt, thơm lừng như quyện trong sương, gió nhẹ đưa, lay động khứu giác. Bốn ổ bánh mì được người bán đặt vào bao, là phần ăn của 2 cậu em, Sơn và tôi. Xe nổ máy, hai chị em ra về trong hân hoan...Sắp ăn đây rồi! Xe đang trớn chạy, cả hai lo tán hưu, tán vượn, toàn chuyện trời trăng mây nước huyên thiên. Nhưng vừa xuống dóc Cầu Lầu, gần đến trại lính, sụp “ổ gà”, xe chao nghiêng, ngả nhào.
- Có sao không Sơn? Tôi hỏi trong hốt hoảng.
Tư Mướt lồm cồm đứng dậy, xoa xoa đầu gối bị trầy sướt. Im lặng không một lời. Sơn mở nhanh bao bánh mì, ném từng ổ ra xa, chỉ chừa duy nhất có một. Lần này Tư Mướt đã quên “chị 6” hay bắt tội “chị” chạy không cẩn thận, nên về đến nhà, Sơn lấy bánh ra ăn một mình...vẫn trong im lặng.

( Sơn và chị 6 tại đền thờ Phan Thah Giản)
      Chúng tôi..., những đứa trẻ còn cắp sách, ăn chưa no lo chưa tới lại được hưởng nhiều lợi lạc. Cần đi đó đây, chiếc Velosolex, không cần dùng nhiều sức, tiện lợi, dễ dàng khi di chuyển
Còn ba sống ở Giồng Ké, hay còn gọi là Trung Ngãi, một Xã nhỏ của Vĩnh Long. Sau những buổi chiều xong việc ở tiệm buôn, Ba thường đạp xe về thăm vườn của Nội, tại Ấp Phú Hữu. Xe Ba đang đi là chiếc Velosolex, mua lại từ một người khác, nhưng đầu máy phía trước đã tháo gỡ, vì không còn sử dụng được nữa. Xe mất chức năng nổ máy, chẳng khác chi chiếc xe đạp bình thường, nặng đạp hơn là đằng khác. Nhưng đó là phương tiện cho Ba.
      Velosolex một thời vang bóng, ra đời trước tôi, từ năm 1946. Xe đã đến với chị em chúng tôi,  mới toanh, màu đen huyền, bóng loáng. Xe đẹp, bên cạnh người con gái trẻ, tà áo thướt tha bay bay trong gió... thành phố như đẹp thêm.
      Velosolex một thời vang bóng, ra đời trước tôi, từ năm 1946. Xe đã đến cùng Ba, khi không còn đầu máy để sử dụng, màu sơn đã tróc sờn, nhưng cùng đồng hành với Ba. Và mỗi bận đi thăm vườn, khi ba trở về, xe còn mang nặng thêm, đôi khi là quày dừa, buồng chuối hay lĩnh kĩnh mận, quít, xoài...Và khi chúng tôi tíu tít bao quanh, Ba mỉm cười, nụ cười hiền, ánh mắt long lanh thầm vui, như quên hết mệt nhọc. Chiếc Velosolex mới, dành cho con đi. Chiếc đã sờn tróc giữ cho Ba, chẳng khác nào câu ví von “chỗ ướt mẹ nằm còn nơi khô để dành cho con”.
      Sơn, người em láng giềng đã nằm lại chiến trường quá sớm, so với tuổi đời. Tuổi trẻ của Sơn đã vĩnh viễn ra đi, khi ấy tôi còn ngồi dưới mái trường Đại Học. Và hơn 40 năm trôi qua, hình ảnh ném ba ổ bánh mì, chừa lại một và ngồi ăn trong im lặng. Tôi vừa nhớ, không tránh khỏi bùi ngùi và tôi cười trong nước mắt âm thầm.
      Ba, không còn nữa. Nhưng Ba đã để lại cách sống, lối cư xử ở đời, đã thấm nhuần và ăn sâu vào xương tủy các con của ông. Ba là tấm gương, cho con đậm tình người, đã đem yêu thương và truyền đạt qua nụ cười đôn hậu. Cuộc sống của Ba là món quà to lớn, là hành trang cho các con mang vào đời. Hồi ức một thời của đời người, như đang sống lại. Và đêm qua, trong lúc bài viết còn dở dang. Tôi đã mơ thấy Ba. Ba trở về với chiếc nón trên đầu và khăn choàng màu xám. Úc châu bắt đầu vào xuân từ 6 ngày nay. Xuân, nhưng vẫn còn mưa tí tách. Trời vẫn lành lạnh. Ban trưa nắng vàng rực rỡ với cơn gió hây hây từ muôn phía và chiều đến, lại trở lạnh. Cái lạnh thật sự của Melbourne làm tôi nhớ đến chiếc khăn choàng Ba quấn quanh cổ, trong mơ.

(Ba tôi)
Phải chăng Ba trở về. Ngày Father's Day, Ngày Nhớ Ơn Cha tại Úc châu, đúng vào Chúa Nhật hôm nay. Mọi người đang nhộn nhịp mừng vui, chúc phúc cho Cha.
Còn Ba của con, phải chăng Ba trở về với chúng con...
Con biết đêm qua Ba trở về
Hồn nương gió lạnh dài lê thê
Chuyện xưa cũ Velosolex
Giấc mộng sum vầy con mãi mê

Bên đời giữ mãi bóng Ba!

Kim Phượng
Ngày Nhớ Ơn Cha 6.9.2015

Ngày Từ Phụ



Công Cha

Công Cha to lớn tợ non
Chăm lo săn sóc cho con nên người
Nhọc nhằn vẫn giữ nụ cười
Con ngoan xin hứa không lười nghe Cha!

      Ngày 5 tháng 9 năm 2010 là Ngày Nhớ Ơn Cha. Các em học sinh lớp 5A trường Việt Ngữ Trương Vĩnh Ký, thuộc thành phố Melbourne, Úc Châu. Các em sẽ đọc bài Học Thuộc Lòng Công Cha và viết một lá thư hoặc dưới dạng một bài thơ, thay món quà dâng lên cho Cha.

      Xa quê hương là xa tất cả. Nơi đất khách, chỉ còn tiếng nói là được người Việt cẩn trọng trao truyền lại cho thế hệ mai sau. Với hoài bão giữ gìn bản sắc dân tộc, tất cả thầy cô giảng dạy môn Việt Ngữ tại Úc Châu và trường Trương Vĩnh Ký nói riêng, bằng cả tấm lòng đã giúp các em học sinh trau dồi tiếng mẹ đẻ. Không phụ lòng thầy cô, các em học sinh đã cố gắng học thuộc bài Công Cha trong một thời gian thật ngắn và thời lượng hoàn tất lá thư chỉ vỏn vẹn bốn mươi lăm phút. Quả là điều kỳ diệu khi tâm tình trào tuôn từ trái tim được dẫn vào một trái tim.
Kính mời các bậc phụ huynh lớp 5A và các độc giả hãy trải lòng đón nhận những những tình cảm thiêng liêng mà các em đã dành cho Cha. Trân trọng các ngòi bút tí hon, tôi xin phép giữ nguyên bản văn những tác phẩm của các em và chắc chắn rằng đàng sau lưng các lỗi chính tả sẽ thấp thoáng nụ cười từ các bậc từ phụ.

Kim  Phượng
***

Mill Park ngày 5 tháng 9 năm 2010

Bố thương của con,

Nhân dịp hôm nay là Ngày Nhớ Ơn Cha. Con viết lá thư này để chúc bố một Ngày Nhớ Ơn Cha vui vẻ.
Con, chị Vi và mẹ muốn chúc bố mạnh khỏe. Con thương bố rất nhiều. Con muốn bố nhận quà con đã mua cho bố và nhận thư nầy.

Con chúc bố một ngày vui vẻ con thương bố lám.

Thương nhiều
Mai Ly
***

Thomastown, Ngày 5 tháng 9 năm 2010

Ba thân mến,

Hôm nay con viết thư này để đưa đến ba cho ngày nhớ ơn ba.
Con cảm ơn ba đã lo cho con và đi làm kiếm tiền cho con đi học. Khi con buồn, ba lúc nào làm con cười.
Cuối thư con chúc ba luôn luôn dôi dào sức khỏe, vui vẻ, chúc ba một ngày vui vẻ và uống nhiều bia.

Con của Ba
Mỹ Trinh
***

Ngày 5 tháng 9 năm 2010

Kính Ba,

Con kính ba nhiều sức khỏe và nhiều hạnh phúc. Con muốn cám ơn ba vì ba lo lắn cho con.
Con hứa ba con rất học giỏi và ngoan ngoãn. Từ ngày con mới sinh ra ba rắt thương con va con rắt thương ba.

Thưa Ba, khi từ này ba với mẹ lo lắn cho anh em. Ba rắt cực khổ cho nên anh em hứa ba minh rất học giỏi và cố gắng ngoan ngoãn.

Con
Huỳnh Bảo Hân
***

Thomastown ngày 5 tháng 9 năm 2010

Ba kính,

Hôm nay là ngày Nhớ Ơn ba. Con mới viết để đưa đến ba.
Cấm ơn ba đã đi làm kiếm tiền cho con đi học và lo cho con lúc con bị bịnh. Ba đã bỏ nhiều giờ cho em đạng tiếp em làm bài tập ở nhà.
Kính chúc ba một ngày vui vể khoe mạnh và uống nhiều lúc ngày nay.

Thân thương yêu
Thảo Linh
***

Thomastown ngày 5 tháng 9 năm 2010

Ba thương

Nhân dịp hôm nay là ngày Nhớ Ơn Cha. Con chúc ba ngày vui vẻ và hạnh phúc.
Con, chị hai và mẹ cùng nhau mua ba quà. Con, chị hai và mẹ chọn qua rất lau, tại vì mình muốn lám ngày Nhớ Ơn Cha rất đặc biệt. Con hy vọng ba thích qua.

Con chúc minh ba ngày Nhớ Ơn Cha vui vẻ. Đo là niềm hạnh phúc nhất trông cùc đòi của con.

Con thương ba.
Mai Tú Quyên
***

Thưa Ba

Hôm nay là ngày Nhớ Ơn Ba. Cám ơn ba cho phụ con vơi nhiều gì dung đàng, bài làm ở nhà. Ba là người đẹp trai.
Con chúc ba mạnh khỏe và sức khỏe.

Con
Suerêt
***
5.9.2010

Ngày Nhớ Ơn Cha

Ngày Nhớ Ơn Cha đèm sự niềm vui
Khi tôi đâu buồn cha phụ lòng tôi
Cha là xe hời chở tôi đi chơi
Cha không cho chơi mà bắc con học
Lo lắng cho tôi rất cực nhọc
Lo cho tôi chẳng làm gì khác
Là một anh hùng đã không bao giờ bỏ cuộc
Đây là một anh hùng sướng đáng nhất làm cha
Tôi rất thương cha, thường cha nhiều lám
Tôi chúc cha được mang nụ cười
Để ngày nhớ ơn cha được vui

Lê Cindy
***
Chúa nhựt ngày 5 tháng 9 năm 2010

Kính cha,

Cám ơn cha lo cho con, làm con vui vẻ, giúp con làm bài học. Cha suốt ngày đi làm kiếm tiền nui con.
Cha tốt bượng, cha san sóc cho con. Cha suốt ngày vất vả không lời thơ thân.
Kính cha hạnh phúc, luơn phất tai, khỏe mạnh. Con thươg cha nhiều làm.

Phương Thảo
***
Lalor 5 tháng 9 năm 2010

Cha kính mến,

Hôm nay con viết thư này để đưa ngày nhớ ơn cha.
Con cám ơn ba đã giúp con làm bài, mua đồ chơi cho con và làm con cượi lúc con bườn. Đày là một Bài thơ cho Ba:
Ba tôi hiền nhất trên đời
Suốt ngày vất vả không lời thở than
Ba tôi giọ nhất thế gian
Thương con chẳng quản gian nan nhọc nhằn

Cuối thư con chúc Ba luôn luôn đôi dào sức khỏe, gặp nhiều măy mắng và chúc Ba một ngày vuỉ vể và ướng nhiều riệu

Con của Ba
Kiều Hân
***

Reservoir Chúa nhật ngày 5 tháng 9 năm 2010

Kính Cha

Cha rất thương con. Cha chở con đi học, Cha cho con đi chơi và con rất thương cha. Ngày nhớ ơn cha tới con mua quà cho cha. Nào con thấy cha con vui. Con thương cha rất nhiều.

Nguyễn Đạt
***

Melbourne ngày 5 tháng 9 năm 2010

Kính Cha,

Con kính cha sức khỏe dói giàu và có nhiều may mắn và mông cha sẽ có thật nhiều tiền.
Thưa Cha, khi từ ngày mẹ mất cha rất là cực khổ cho nên con hứa với cha con sẽ tập chung học và con sẽ có hiếu với cha…Cho nên con sẽ làm cha hái lòng và con thương yêu cha…
Lúc nầy cha không có nhiều cho nên con sẽ dùng $2 mỗi ngày và con sẽ tiếp kiệng nước, tiền điện thoại.
Con rất là thương cha và con sẽ có hiếu với cha và chúc cha có nhiều hạnh phúc.

Con
Nguyễn Thị Thanh Thảo
***

Ngày 5 tháng 9 năm 2010

Kính gửi cha

Hôm nay là ngày nhớ ơn cha, khi con đi học về xông, con viết thư này gửi đến cha.
Hôm nay cha có khỏe không? Cha có đi đâu chơi không? Ba có có biết là ngày nhớ ơn cha, con sẽ tặng cho ba nhiếu món quà, vì lúc con còn nhỏ, cha lo lắng cho con khi lúc con bị bịnh, nầu ăn cho cả gia đình ăn, làm việc để kiếm tiền cho hết cả nhà…Ngày nhớ ơn cha, cả gia đình sẽ dẫn ba đi nhà hàng ăn cơm hay mì xào, rồi xông, cả gia đình sẽ đi biển chơi.
Con sẽ cố gắng học giỏi để cho cha vui lòng. Con thương cha như núi Thái Sơn và chúc cha một ngày này vui vẻ.

Con của cha
Thanh
***
Ngày 5 tháng 9 năm 2010

Cha tôi là một người anh hùng
Cha tôi là gióng như một người thày
Dạy tôi những đều tốt
Cha tôi là gióng như một người bác sỉ
Lo lắng khi tôi bệnh
Cha tôi là gióng như đồ chơi
Nghĩ ra những những trò chơi hay
Nhẩn ngày lạnh cha ôm tôi
Cha chỉ nghĩ cho tôi thôi
Người mà có thể làm những đều này là cha của tôi
Không có kiếm được người cha thứ hai gióng như dạy

Huỳnh Julie
***

Chúa nhựt ngày 5 tháng 9 năm 2010

Cha thương,

Hôm nay là ngày Nhớ Ơn Cha, Vi vui lắm Cha!
Cha có vui không cha?
Cha con đẹp nhất trên đời. Suốt ngày Cha con đi làm để giúp gia đình. Cha con là hiếu trưởng tốt ở trường tiếng Việt. Trong đời con cha giúp cho con nhiều lần. Cha con lo lắng nhiều cho cả gia đình. Con hứa cha con sẽ cố gắng học hành cho ba vui lòng.
Con thương cha suốt đời của con!

Thương
Vi

Kim Phượng và Các Em Học Sinh
Trường Việt Ngữ Trương Vĩnh Ký - Melbourne