Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Đêm Nghe Dạ Cổ Hoài Lang




Từng khắc từng giờ
Cứ chờ cứ đợi
Nhung nhớ nào vơi
Cuộc đời sao mãi
Vẫn hoài tiếng yêu...

Vẳng xa đưa từ đâu tiếng hát

Sao nghe lòng man mác buồn thương
Hoài Lang Dạ Cổ vấn vương
Ai người dong ruổi chiến trường xa xôi
Câu than thở bồi hồi ruột thắt
Nhớ mong chàng khoé mắt lệ tuôn
Đêm khuya vắng cảnh thêm buồn
Thân bên song lạnh lòng luôn theo chàng
Sông núi gọi dậm đàng tiến bước
Nối chí hùng ba thước gươm thiêng
Vì đất nước gác niềm riêng
Tím lòng thiếp giữ muộn phiền ai hay
Tàn canh lẻ sao mai lấp lánh
Suốt đêm dài cô quạnh mỏi mòn
Đó đây cách trở ngàn non
Thầm mong trăng khuyết lại tròn như xưa.


Quên Đi

Hoài Cảm


 

( Họa từ bài thơ Đêm Nghe Dạ Cổ Hoài Lang của Quên Đi)

Có bấy nhiêu giờ
Ngày chờ đêm đợi
Đong nhớ đầy vơi
Trách đời cứ mãi
Cợt hoài chữ yêu

Phút chạnh lòng vẳng nghe câu hát
Lẫn vào hồn man mác sầu thương
Hoài Lang Dạ Cổ tơ vương
Người ngoài sương gió dậm trường xa xôi
Câu thở than từng hồi ruột thắt
Nhung nhớ đầy nước mắt trào tuôn
Đêm đêm khắc khoải canh buồn
Mộng ngày tơ tưởng dõi luôn bóng chàng
Lời sông núi lên đàng cất bước
Gươm trung kiên mấy thước hồn thiêng
Người đi gửi lại tình riêng
Nơi đây vò võ ưu phiền nào hay
Buồn vương đến một mai khó lánh
Tượng vọng phu hiu quạnh đá mòn
Tình chung vẹn chữ nước non
Vầng trăng năm cũ có tròn lại chăng?


Kim Phượng

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Cựu Học Sinh Trường Trung Học Bán Công Nguyễn Thông năm 1966




                                               Lớp Đệ Tứ B1

                                             
                                                 Lớp Đệ Tứ B3



Kim Phượng


Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

Kể Chuyện Ngày Xưa Còn Bé

       Ai Ơi Học Lấy Nghề Tui
       Khoảng thời gian vàng son của ba tháng hè năm ấy, khi phượng vỹ dần tàn, chấm dứt những ngày bãi trường tung tăng, là lúc tôi sẽ thong dong trở thành cô học sinh lớp Nhất. Trong lúc này, theo lời má, tôi xa Giồng Ké, bỏ lại sau lưng những trò chơi… nhảy dây, nhảy tràm, đánh đũa với lũ trẻ trong xóm. Tôi lên Vĩnh Long, thủ vai đầu bếp tí hon, thay cho bà chị thứ Năm và ông anh thứ Tư, để anh chị tôi có thì giờ ôn bài học thi. Vậy là, tôi đã trở thành chị bếp bất đắc dĩ từ năm lớp Nhì. 

        Mỗi ngày, tôi khác nào tay đầu bếp chuyên nghiệp. Canh giờ giấc, đúng giờ có cơm đủ nóng, thức ăn vừa chin tới, mỗi khi anh chị tôi về đến nhà. Tuổi trẻ, ăn chưa no, lo chưa tới, bỗng trở thành người lớn bất ngờ. Tôi bỡ ngỡ với khoảng thời gian dài trống vắng, mỗi khi anh chị đi học thêm. Được ở nhà một mình, những lúc ấy, tôi như rồng lên mây, chim chắp cánh, tha hồ làm những gì mà mình thích, tự do quyết định những gì mình muốn. Nói thì nói vậy, tha hồ ở đây, chỉ là ngêu ngao ca hát bài nào, cứ hát, nhất là những bài hát yêu đương của người lớn mà tôi thường nghe ông anh mình cất tiếng. Muốn đọc quyển sách nào, thì thoải mái chọn lựa. Không ai ngăn, chẳng ai cấm, miễn sao làm tròn bổn phận đầu bếp. Ca hát nghêu ngao hoài, đọc sách mãi cũng chán, tôi đi loanh quanh nhà, không chủ định. Căn nhà học trò của chúng tôi, phía sau có cây mận cao, chen lần một cây vú sữa da người với cây mít và thêm bụi chuối sau hè. Các cây quanh nhà, mùa này làm gì có trái để ăn. Buồn thiệt! 

       Bỗng đôi mắt tôi sáng hẳn lên, khi nhìn thấy một trái lựu duy nhất, đang độ chin tới, treo lủng lẳng trên cành, bên hông nhà hàng xóm. Nhà bà Ba Bì, ở sát cạnh nhà tôi. Tên Bì của bà được vận vào nghề bán hàng rong. Mỗi sáng bà quảy gánh bán bún bì, đến chiều bà mới trở về nhà.                                       
                                    
       Một trái lựu duy nhất, lủng lẳng trên cành, như khiêu khích đứa trẻ là tôi. Không kềm chế được sự thèm khát của tuổi trẻ dại khờ, tôi đưa tay “bợ nhẹ” và ăn ngon lành một cách “vô tội vạ”. 

- Đứa nào hái lựu của tao? 
- Đứa nào ăn cắp lựu của tao?  

      Hai câu hỏi ngắn gọn, với giọng đanh thép của bà Ba Bì được lặp đi lặp lại nhiều lần. Chung quanh lặng như tờ. Đang chẻ củi nhóm bếp cho bữa cơm chiều, tôi dừng tay, lắng nghe tiếng chửi rủa của bà mà đâm sợ. 


- Đứa nào ăn cắp lựu của tao, cho rắn hổ cắn nó đi. 

      Bà là người trường chay, tụng niệm, lại rủa sả như thế, biết cơn giận của bà lớn đến độ nào. Câu rủa độc cũng được lặp đi lặp lại, trùng hợp với cảnh tượng lúc đó…từ đâu một con rắn bò đến. Tôi hoảng hồn vía, quăng vội cái búa chẻ củi, ba chân bốn cẳng phi thân lên bộ ván ngựa nằm cạnh nhà bếp và tức tưởi khóc mà không quên than trời… “Trời ơi, sao linh quá!” Và tôi ngồi hẳn trên bộ ngựa, không dám bén chân xuống đất, cho đến lúc anh chị tôi về.                      
                                     
- Ủa, sao ngồi đó vậy Phượng? Chị hỏi khi thấy gương mặt thất thần và dáng tôi ngồi co ro trên bộ ván ngựa. 

- Tại em bị đau bụng!
  
Kim Phượng

Tương Tư Màu Áo Trắng-Tống Phước Hiệp-Vĩnh Long(Kim Oanh)

      Kỷ niệm thương yêu của ba chị em mình Kim Phượng, Kim Oanh, Kim Diệp.
      Một thời áo trắng mộng mơ, nơi mái trường xưa Tống Phước Hiệp, Vĩnh Long
      "Tôi muốn tắt nắng đi
       Cho màu đừng nhật mất
       Tôi muốn buộc gió lại
       Cho hương đừng bay đi"
                 (Vội Vàng - Xuân Diệu)




Sáng Tác Nhạc Sĩ Bảo Trường
Tiếng Hát: Ca Sĩ Tuấn Ngọc
Trình Bày: Kim Oanh



Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Trương Văn Phú Chúc Mừng Sinh Nhật Cô Kim Phượng


Trương Văn Phú

Suối Dâu Chúc Mừng Sinh Nhật Chị Kim Phượng


Suối Dâu
22/2/2014

Thơ Tranh: Nỗi Sầu Riêng

Tặng chị Kim Phượng ngày sinh nhật 22/2


Thơ: Quên Đi
Tình Bày: Suối Dâu

Biện Công Danh Chúc Mừng Sinh Nhật Kim Phượng 22/2


Biện Công Danh

Quốc Khanh, Đôi Mắt Biết Cười

      Sáu ơi!
      Thương tặng Sáu nhân ngày Sinh Nhật 22/2 nha.
      Và thưởng thức giọng ca buồn não nuột nhưng đôi mắt biết cười mà hai chị em mình cùng thích há.
      Chúc chị sức khoẻ dồi dào và vui tươi.
      "Sương sương"
      Em9


Thơ Cảm Tác: Kim Phượng
Trình Bày: Kim Oanh

 Chỉ Chừng Đó Thôi - Sáng Tác Phạm Duy


  

Nỗi Sầu Riêng

(Riêng tặng Kim Phượng)





Trái sầu rụng xuống mình em giữ
Nỗi buồn chôn kín nỗi sầu riêng
Son phấn nhạt phai vai nặng gánh
Phong trần vùi dập kiếp cô miên

Giữ mãi riêng chi một nỗi sầu
Mối sầu chia bớt nỗi sầu riêng
Bao năm thầm lặng trong lẻ bóng
Một dạ vì con đấng mẹ hiền

Còn ta lữ khách đời quên lãng
Đi ngược thời gian lội ngược dòng
Cám cảnh phục thay đời cô phụ
Kính tặng em ơi một đoá hồng


Quên Đi

Huỳnh Hữu Đức Mừng Sinh Nhựt Kim Phượng 22-02-2014

Thân Chúc Kim Phượng và các Cháu một ngày thật Hạnh Phúc và An Bình


Thơ Quên Đi
Tranh Hữu Đức


Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

Cạnh Nhà


 


Mỗi chiều em quét lá vàng
Có nghe tiếng gió nhẹ nhàng gọi tên
Có hay tôi ở cạnh bên
Cũng cùng quét lá lặng êm mỗi chiều 


Muốn sang để hỏi đôi điều
Nhưng sợ sợi chỉ căng diều đứt dây
Thế thôi đành ở bên đây
Mỗi chiều đứng dựa tàng cây trộm nhìn

Thương em quét lá một mình
Giận tôi lần lựa bóng hình xa xôi
Em ơi xin hiểu giùm tôi
Đầu thu chưa đủ lá rơi ngập đầy

Làm sao bước khỏi nơi này
Làm sao có cớ mỗi ngày phụ em?
Chiều chiều gió mát êm êm
Nhìn em quét lá tôi thêm đau lòng

Nắng ơi tô thắm môi hồng
Gió ơi lay nhẹ tóc bồng ngang vai
Lá ơi đừng chóng tàn phai
Để tôi kiếm cớ mời ai sang nhà

Nhờ em mười ngón tay ngà
Pha giùm tôi một ấm trà hương say
Cùng nhau ngắm cánh mây bay
Mỗi chiều đón gió heo may trước nhà 


Thế Thôi (Đỗ Hữu Tài)

Mái Nhà


 

(Họa từ bài thơ Cạnh Nhà của Đỗ Hữu Tài )

Gió chiều lay lắc nắng vàng 
Hình như có tiếng nhẹ nhàng nhắc tên 
Phải chăng người ở gần bên 
Hay là tiếng lá rơi êm những chiều 

Ngẩn ngơ ngơ ngẩn bao điều 
Rối lòng như thể cánh diều tuột dây 
Bởi người liếc trộm quanh đây 
Bởi người vờ quét lá bay lặng nhìn 

 Ai kia nghĩ chuyện đôi mình 
Trầu cau chẳng có gợi hình mâm xôi 
Mối mai đưa đến nhà tôi 
Niềm vui hạnh phúc lệ rơi tràn đầy

 Phải duyên mai trúc sau này 
Người ơi hãy nhớ những ngày gọi em 
Để còn nghe tiếng dịu êm 
Để gian nan khổ càng thêm vững lòng

Trời cao se sợi chỉ hồng 
Buộc thêm khăn thắm bềnh bồng bờ vai 
Thời gian dẫu có phôi phai 
Đôi tim hòa nhịp cùng ai một nhà

Chiêm bao dưới ánh trăng ngà 
Bên chàng đối ẩm chun trà đắm say 
Giật mình chỉ thấy lá bay 
Gom tình quét lá cơ may sang nhà

Kim Phượng

Thứ Tư, 19 tháng 2, 2014

Trừ Tịch Tác - 除夜作 - Cao Thích - 高適  

Quán thì lạnh vắng, đèn thì một ngọn lẻ loi,Thân nơi đất khách trong đêm Trừ Tịch.Không gì buồn hơn mỗi khi tết đến, thân lại xa quê nhà. Nỗi cô đơn, buồn tẻ khi không thể sum họp với những người ruột thịt trong mỗi dịp Xuân về. Đây cũng là tâm trạng chung của người Á Đông chúng ta.


除夜作 

高適 旅館寒燈獨不眠
客心何事轉凄然
故鄉今夜思千里
愁鬢明朝又一年


高適

Trừ Tịch Tác

Lữ quán hàn đăng độc bất miên,
Khách tâm hà sự chuyển thê nhiên.
Cố hương kim dạ tư thiên lý,
Sầu mãn minh triêu hựu nhất niên 


Cao Thích


Dịch nghĩa: Viết 
Đêm Trừ Tịch


Nơi quán trọ vắng lạnh,bên ngọn đèn dầu đơn độc thật khó ngủ
Không biết khách có tâm sự gì mà lại buồn
Thì ra đêm nay khách nhớ đến quê cũ xa ngoài ngàn dậm
Sáng ra lại thêm một năm mới nữa khiến buồn trùm lên tất cả


Dịch thơ :
1
Quán vắng trở trăn đèn một ngọn
Khách buồn man mác bởi vì đâu
Đêm nay nhớ lắm quê ngàn dậm
Mai sáng năm sang sầu lại sầu


2
Đèn đơn quán lạnh khôn yên giấc
Tâm sự gì vương khách lại buồn
Ngàn dậm quê xưa Trừ Tịch nhớ
Sáng mai năm mới nỗi sầu tuôn


Quên Đi


Dịch thơ :


Quán lạ đèn đêm lạ chỗ nằm
Niềm riêng khắc khoải khách đăm đăm
Nẻo về quê cũ còn xa lắc
Trừ tịch nhớ nhà xuân lặng căm


Kim Phượng


Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Một Góc Chuẩn Bị Cho Tết Giáp Ngọ 2014 Melbourne - Úc Châu

      Cộng đồng người Việt tự do Victoria Úc Châu tổ chức Tết như hằng năm, nhưng năm nay có sự tham gia trưng bày một góc nhỏ về tiả củ, quả do các cô Giáo dạy Việt Ngữ Trường Trương Vĩnh Ký Lalor đãm trách.
      Các cô chọn trên Net những mẩu theo đó mà làm, tuy lần đầu tiên bắt tay vào việc nhưng các cô rất khéo léo.....
      Có những lúc cô Dung hỏi
- Chị Oanh thấy em làm ra con gì?
- Thì con voi..... một tràng cười thật to
- Hổng phải con chuột......hahaha.....
- Còn con này?
- Con chuột
- Ha...ha..ha...con chim cánh cụt chị ơi.....
- Còn con này?
- Dể ẹt thì con gà
- Chết em rồi....hahah....con chim Cú
Chút xíu cô Hà hỏi
- Chị Phượng thấy em khắc bông gì?
- Ồ bông súng đẹp quá!
- Hổng phải bông sen! Ố ồ..... thế là một tràng cười vui say, quên cả đói bụng phải không các cô!

      Nhưng làm gì mà đói cho được khi bên cạnh luôn có sự mời mọc của các chị trong nhóm tổ chức "Ngưng tay ăn đi các cô kẻo đói".... và mỗi người được tiếp đãi một phần cơm thịt gà ram thơm phức cùng chén canh chua ...ngon tuyệt!
      Thế là các cô có thể ra tay không mệt mỏi, các cô luôn miệng chọc cười.....
      Nhưng nữa nè, tất cả mọi thứ đã xong, đến phần trưng bày, nếu không có cô Thủy Tiên, không có con mắt nghệ thuật thì cũng thua phải không nào?!
      Chúng tôi hoàn thành mọi việc và về đến nhà lúc hơn 1giờ khuya. Ngày mai Hội Chợ bắt đầu. Về nhà tôi cứ thầm mong tất cả đừng lên men(làm dưa chua) vì thời tiết sẽ là 40 độ C.

      Đến đây phụ các cô, nhìn mọi người chuẩn bị cho góc riêng của mình, các em Hướng Đạo Sinh Việt Nam mang ba lô đến ngủ và sớm mai phụ giúp các bậc cha mẹ chú bác, anh chị....
      Lòng tôi vô cùng ngưỡng phục ban tổ chức tại Hội chợ Tết Sandown Park vùng Noble Park, họ rất cực nhọc và đem toàn tâm toàn ý để duy trì nền Văn Hoá Việt Nam nơi xứ người..
      Sáng sớm mai,Tất cả quần áo chỉnh tề, gương mặt hớn hở tiếp đón phái đoàn và quan khách, nhưng chắc không ai hình dung mọi người đổ mồ hôi, dọn dẹp, trưng bày và phải ngủ lại khu hội chợ để hoàn tất cho cái Tết truyền thông Việt Nam được đầy đủ ý nghĩa và tươm tất trong hai ngày Tết cuối tuần.

      Cám ơn Hà, Dung, Thủy Tiên cho hai chị em Kim tham gia và học hỏi nhiều điều hay bổ ích.
    Năm sau hy vọng hai chị em Kim làm hoa sẽ nở chứ không bị gảy và nín(không nở) nhé Hà...hi..hi....
      Chúc tất cả các cô một Năm Mới duyên dáng, hạnh phúc và an lành.
      Hẹn Năm sau mình sẽ làm tốt hơn nha!
      (Ghi nhanh: Kim Oanh)

1/ Vài hình ảnh lúc bắt tay vào việc

Tác phẩm của Hà
Ngâm vào nước để hoa nở ra, nào là Cúc Đại Đóa, Sen, Huệ(củ tỏi)
Tác phẩm của Kim Phượng

Tác phẩm của Kim Dung
Tác phẩm của Kim Oanh

Trên bàn hổn độn quá phải không các bạn...nhưng từ từ nhé...
Xem nào......Tuyệt vời quá! Con Chim Cú (trứng gà, cà rốt, olive)


2/ Được trưng bày trong khu hội chợ Tết Xuân Giáp Ngọ 2014
Tiếc là chụp khi vào đêm nên ánh sáng không đủ làm mất màu thật của các củ và quả
Chim cánh cụt( cà tím), con nhỏ trượt nước(trái Olive), con chuột( trái chanh)
Hoa loa kèn được cô Hà làm từ củ cải trắng và nhụy trái ớt
Làm sao có thể biết hoa nào thật hoa nào hổng thật đâu nào?
Hoa sen(củ hành),Con vịt(tráichuối), lá sen( bắp cải), con ếch(ớt bị)
Hồ Sen


Xe Hoa
Bình hoa( dưa tây), Hoa Cúc(củ cải đỏ) Cành Hoa( hành lá)

Thủy Tiên, Hà, Kim Dung, Kim Phượng, Kim Oanh
Úc Châu Xuân Giáp Ngọ 2014

Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Bài Thơ Đã Sửa


Bài thơ sửa lại đã nhiều lần 
Cho lòng người đọc chút bâng khuâng 
Gom yêu đong hận đầy trang giấy 
Sửa lại bài thơ đến nhiều lần 
Đã nhiều lần sửa lại bài thơ 
Cầu thơ bắc nhịp tận đôi bờ 
Chân yêu nhẹ bước tìm bến mộng 
Sao lòng người viết
Sầu vẫn đong
Vì cớ
Bài thơ sửa lại hoài
Tiếng yêu rơi…ngỡ lá thu bay 
Mùa thu chưa đến chừng như đã 
Tuôn lá vàng chuyền nỗi sầu qua 
Bài thơ sửa lại
Hay thôi để
Lay động tim người 
Cho chính ta
Ngấn trong ánh mắt lòng thật loạn 
Thơ
Tiếng lòng
Tràn nỗi xót xa

  Kim Phượng

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2014

Nguyễn Trường Tộ...Trong tôi



      

 (Gửi thương nhớ về áo trắng Nguyễn Trường Tộ )

Dòng sông nước chảy lững lờ
Mái chèo khua đẩy đôi bờ nhớ thương
Nguyễn Trường Tộ quyện ngát hương
Bởi tà áo trắng người thương ra vào
Phù sa cuộn nước đổi màu
Ngây thơ em giữ má đào hây hây
Lần đầu chân bước đến đây
Cô sinh viên nhỏ làm thầy người ta
Ngượng ngùng giấu nét thật thà
Cô -Trò, áo trắng đôi tà gió bay
Trong làn nắng sớm ban mai
Buổi đầu bỡ ngỡ giảng bài cho em
Bảng đen phấn trắng nào quen
Học trò ngồi lớp đang thèm mộng mơ
Những chàng ngổ ngáo giả vờ

Vẫn chưa qua hết tuổi thơ nhu mì
Phượng còn trải lối em đi
Ve sầu đánh thức mùa thi trở về!
Học trò đất Vĩnh chân quê
Ôm tròn kỷ niệm chẳng hề phôi pha
Đất trời nổi trận phong ba
Mùa Hè năm ấy chia xa phận người!

Kim Phượng

22/5/2009

Nguyễn Thông Chỉ Còn Là Kỷ Niệm


Lớp Đệ Tam B Nguyễn Thông

Cái gì lại khiến bâng khuâng
Cũng tà áo trắng…trong lần gặp nhau
Vẫn còn chưa một câu chào
Lạ sao! Những sáng nôn nao đợi chờ
Đêm về bỏ học làm thơ
Cuối giờ trao cả mộng mơ cho nàng
Những ngày lười học bỏ ngang
“Mộng ngoài cửa lớp” mang mang nỗi lòng
Khung cửa sổ lớp ngóng trông
Em nào biết được chờ mong trộm nhìn
Chân theo dấu bước lặng thinh
Đêm về đeo mãi bóng hình bên song
Bao năm đèn sách Nguyễn Thông
Nay dường mộng mị phải lòng người ta
Nơi này hai bận vào ra vào
Cũng sân trường ấy mượt mà hơn xưa
Trên cành cánh Phượng dần thưa
Thơ trao thì đã nhưng chưa trả lời
Hoàng hôn khuất nẻo chân trời
Trách người hờ hững một lời tiếc chi
Thời gian cướp mất xuân thì
Cướp luôn hết cả những gì tôi yêu


 Kim Phượng


Thứ Năm, 13 tháng 2, 2014

Đêm Tình Nhân




Buổi sớm mai đôi tình nhân chậm bước
Ngược dòng người chào đón nắng bình minh
Tay trong tay tha thiết mắt trao tình
Bằng mở ngõ mỉm cười chung thinh lặng

Người em gái chợt tròn vui liến thoắng
Ghé thì thầm vừa đủ để nhau nghe
Bờ vai ngoan e thẹn tựa bờ vai
Quấn quýt bóng đổ dài không định hướng

Vừa chớm yêu ôi tràn đầy mộng tưởng
Vạn vạn lời tóc trắng nhuộm hoàng hôn
Loanh quanh đi thời khắc quả vô tình
Từ đôi mắt sao hôm đêm huyền diệu

Kim Phượng


Ngày Tình Nhân




Valentine!
Valentine! Đêm nay
Nến hồng rực cháy tim con con
Tình yêu hạnh phúc khát khao tròn
Mãi mãi son khuôn trời mộng mị

Đi!
Đến với nhau
Trên con đường không định hướng
Tim bóng bay ngưỡng mộ Ngày Tình Nhân

Quên thế sự
Đôi tình chung bước
Trước muôn người nhưng chẳng thấy được ai
Đêm sẽ dài…ngoài kẻ say yêu tha thiết

Đôi mắt biếc
Ngời sao đắm đuối
Lỡ ghé môi cuối mặt thẹn thùng
Vùng trời đất kỳ hoa dị thảo
Tỏa hương quen chao đảo con tim

Chân tìm bàn chân dìu bước nhung êm
Xao xuyến môi mềm tươi giọng nói
Nói gì đây!?
Bằng tiếng lời rất nhẹ

Hỡi kẻ yêu nhau
Đêm hoa đăng
Đêm nhân thế ngọt ngào
Chào đón đôi tình nhân trao ý vị

Đi!
Đến bên nhau
Ngàn đóa hồng sắc màu lạ lắm
Câm lặng mắt nhìn nhau say đắm
Valentine! Nắm thời gian dừng lại
Hai mái đầu tình thắp ngọn lung linh

Kim Phượng

Thứ Tư, 12 tháng 2, 2014

Chúc Mừng Sinh Nhật 13-2-2014 Anh Huỳnh Hữu Đức

Chúc Mừng Sinh Nhật 13-2-2014 Anh Huỳnh Hữu Đức


Thơ: Kim Phượng
Trình Bày: Kim Oanh


Chờ Đợi Ai




Có hôm trời mưa tuôn như trút
Vàng lá rơi nắng đụt bờ mi
Chờ đợi ai và nghĩ những gì
Giữa nơi chốn lắm khi qua lại

Buồn nào hơn! Nỗi đau khoắc khoải
Bóng đổ dài lặng ngắm mình ta
Nắng chiều tà sợi xuyên ngang dọc
Thấu chăng lời đơn độc con tim

Hay thôi! Giữ hộ rất im lìm


Kim Phượng

Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

Hoang Tưởng




Đêm thơm mộng thèm bờ vai nghiêng bóng
Thả lòng tim hồn chấp cánh đi hoang
Địa ngục rơi hay ngất ngưởng thiên đàng
Cưỡng sao được đấy tràn dâng mềm yếu

Kim Phượng


Bâng Khuâng




Giọt sầu được kéo xuôi dòng
Tim nay lại thắt thêm vòng bâng khuâng
Tình xa mà ngỡ như gần
Người thương lại chẳng nợ nần chi nhau
Yêu cuồng trong giấc chiêm bao
Trở về thực tại mà ngao ngán lòng
Cành cao trổ muộn nụ hồng
Tim nay lại thắt thêm vòng bâng khuâng

Kim Phượng


Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

Gia Đình Trợ Chúc Mừng Tân Xuân 2014

Chị Kim Phượng thân mến.
Nhân ngày đầu năm mới năm Giáp Ngọ, tôi gởi lời thăm hỏi và cầu chúc chị cùng gia đình luôn được mạnh khỏe, hạnh phúc, an khang, các cháu luôn được thuận lợi thành đạt.
Thân mến
Sáu Trợ



Nguyễn Văn Trợ
Sài Gòn Xuân Giáp Ngọ