Thực Hiện: Night Christmas Tunes
Tiêu đề Nhãn
- Biên Khảo
- Câu Đối
- Cổ Thi
- Hình Ảnh Nay
- Hình Ảnh Xưa
- Luận Án Ra Trường
- Lưu Niệm
- Nhạc Ngoại Quốc
- Nhạc Việt
- Sưu Tầm
- Thơ Mùa Đông
- Thơ Ba Má
- Thơ Cảm Tác
- Thơ Diễn Ngâm
- Thơ Mùa Hạ
- Thơ Mùa Lễ
- Thơ Mùa Thu
- Thơ Mùa Xuân
- Thơ Phổ Nhạc
- Thơ Tranh
- Thơ Tranh Nghệ Sĩ
- Thơ Tình
- Thơ Xướng Họa
- Trang Bán Công Nguyễn Thông
- Trang Bạn Hữu
- Trang Kỹ Thuật
- Trang Nguyễn Trường Tộ
- Trang Vĩnh Bình
- Tích Hay
- Văn
- Vũ Hối Thư Họa
- Yoga
Thứ Năm, 25 tháng 12, 2025
Thứ Tư, 24 tháng 12, 2025
Niềm Tin Đêm Giáng Sinh
Cửa hồn tôi đã bao lần mở cửa
Nắng quê người gió nhè nhẹ vấn vương
Tôi vẫn vậy vẫn mưa chiều nắng sớm
Trong đêm hoài văng vẳng khúc nhạc xưa
Cửa hồn tôi đã bao lần mở cửa
Đón chuông ngân gợi bước sánh chung đôi
Đêm thiêng liêng giữa khung trời xa lạ
Nhạc thiên thần xoa dịu trái tim côi
Cửa hồn tôi đã bao lần mở cửa
Tiếng đàn reo ôi réo rắt cung đàn
Câu kinh nguyện lời cầu xin Ơn Thánh
Mang phép mầu linh nghiệm trao ban
Kim Phượng
Nắng quê người gió nhè nhẹ vấn vương
Tôi vẫn vậy vẫn mưa chiều nắng sớm
Trong đêm hoài văng vẳng khúc nhạc xưa
Cửa hồn tôi đã bao lần mở cửa
Đón chuông ngân gợi bước sánh chung đôi
Đêm thiêng liêng giữa khung trời xa lạ
Nhạc thiên thần xoa dịu trái tim côi
Cửa hồn tôi đã bao lần mở cửa
Tiếng đàn reo ôi réo rắt cung đàn
Câu kinh nguyện lời cầu xin Ơn Thánh
Mang phép mầu linh nghiệm trao ban
Kim Phượng
Thứ Ba, 23 tháng 12, 2025
Thứ Hai, 22 tháng 12, 2025
Tiếng Gọi Từ Những Hàng Lau Sậy
Một ngày chớm thu, những chiếc lá vàng rơi khắp lối, mùa đã ùa về trên từng con phố. Trong không gian vắng lặng, chợt một tiếng kêu thảng thốt vang lên xé nát cả một mảng trời thu. Theo tiếng kêu tôi lần đến. Tim tôi run lên, chân tay bủn rủn khi nhìn thấy em nằm trên vũng máu dưới lằn bánh xe vừa lướt qua.
Ngày ấy, tôi và em tình cờ gặp nhau bên cánh rừng có mặt hồ tĩnh lặng, giữa đám lau sậy hoang sơ, những khóm hoa dại cánh mỏng đẹp tựa một vườn địa đàng nhỏ. Em nổi bật trong màu áo đen mượt, điểm nhẹ chiếc khăn quàng màu trắng, dịu dàng lướt giữa làn nước hư ảo. Em mang vẻ đẹp quyến rũ mong manh. Giờ này, trước mặt tôi, em nằm đó tan nát, đớn đau chìm sâu vào im lặng. Dưới ánh nắng ban mai, nét mặt em nằm nghiêng bất động, vẫn chiếc áo của ngày xưa, chiếc khăn quàng ấy như buổi đầu duyên nợ mình gặp nhau và trở thành bạn hữu. Em đã đi quá xa, không nói một câu từ biệt, khi tôi vẫn đứng đây trong hoài niệm mặc cho nước mắt tuôn chảy thành tràng hoa tiễn biệt em. Tôi vẫn đứng đó, mặc cho dòng thời gian cuộn chảy. Câu chuyện bi thương của em hôm nay gợi dậy một miền ký ức trong tôi. Ngày ấy, tôi là cô bé tròn 6 tuổi cũng từng tiễn đưa một người bạn về nơi cuối trời. Người bạn xưa và em hôm nay đều ra đi từ những đoạn đường khác nhau của cuộc đời. Tiếng kêu cô đơn ấy vẫn vang lên ở cuối đường như định mệnh khắc nghiệt của một kiếp đời.
Tiếng vọng đơn côi ấy, có tôi và hai đứa con của em cùng chia sẻ. Hai đứa bé vùi đầu trong nhau, niềm thổn thức mơ hồ như tiếng khóc. Chúng còn quá bé để nhận biết nỗi bất hạnh vừa giáng xuống cuộc đời mình. Nhìn hai đứa bé mồ côi, lòng tôi se lại như đứt cả ruột gan. Như một linh cảm, mỗi lần thấy tôi từ xa, hai đứa bé cứ chạy đến quấn quýt rối rít bên tôi như hình bóng người mẹ vừa đi xa mới trở về. Nó dúi đầu vào tay tôi cho tôi cảm nhận hơi ấm bé nhỏ lan tỏa từ tấm thân yếu ớt run rẩy đang cần sự che chở của người mẹ. Tôi như nghe cả tiếng nói líu ríu đầy yêu thương, âm thanh mà tôi đã cảm nhận được bằng tất cả trái tim trìu mến của mình.
Từ nơi tôi chôn em vào cái đêm đầy mưa gió, giờ đã mọc lên một khóm hoa dại, nó xanh mát như một sự hồi sinh. Nơi này, giờ đây là chốn đi về của hai đứa bé. Chúng thường đứng bên cạnh nhau, rỉa lông chăm sóc nhau dưới khóm hoa vào những giờ hoàng hôn ối đỏ cuối chân trời. Và từ xa xa, tôi lén dõi mắt nhìn hai đứa bé và tự nhủ lòng “có lẽ, em đã về sưởi ấm những đứa bé côi cút”. Trong bóng chiều, trong đêm, tôi vẫn tin linh hồn em còn lẩn quất đâu đây không thể nào mất đi,nhất là linh hồn của những người mẹ mà nỗi oan khiên và tình yêu con luôn day dứt tâm can. Linh hồn của em là tình yêu thương nối kết từ cõi âm u nào đó, khiến xui hai đứa bé luôn bên nhau, quấn quýt không rời bước. Và từng chiều, từng chiều, khi màu đỏ ối của hoàng hôn nhuộm cả cánh rừng, cả mặt hồ, cũng là lúc hai đứa bé quay về bên khóm hoa dại nương náu, như về trong vòng tay mẹ bao dung.
Thời gian dường phép lạ, rồi hai đứa bé mồ côi đã lớn lên bất chấp những khổ đau. Trong hai đứa, một đứa giống cha, một đứa giống em như đúc. Nhìn chúng, tôi chợt nghĩ “em đã được tái sinh”, đứa con là sự nối tiếp sự vĩnh cửu của tình yêu. Những đứa con côi cút lớn lên trong cuộc đời đầy cạm bẫy nhưng nơi chúng vẫn ngời lên sự thánh thiện, dịu dàng. Chúng luôn biết nhường nhịn, chia sẻ, yêu thương nhau, điều mà những đứa trẻ hạnh phúc chưa chắc đã có được. Tôi vui theo sự trưởng thành của hai đứa bé, yêu thương chúng theo cách mà tôi có được. Và bên cạnh đó là sự ngưỡng mộ vẻ đẹp hình thể cũng như tâm hồn của hai đứa bé như báu vật mà em lưu dấu nơi cuộc đời này.
Trôi theo dòng thời gian, hai đứa bé mồ côi cứ lớn lên mỗi ngày. Còn tôi vẫn dõi theo từng bước chân của chúng đến tận lúc trưởng thành. Nhiều năm tháng đã trôi qua, tôi vẫn giữ thói quen tới ngồi đây dưới ráng chiều, trong cánh rừng xưa, bên mặt hồ hoang vu nhiều lau lách và những khóm hoa dại vẫn cố nở những bông hoa tím li ti. Tiếng kêu thảng thốt của em vẫn xé nát cõi lòng tôi những lúc thu về, hỡi em – nàng vịt xiêm xấu số, người bạn nhỏ của đời tôi. Tiếng kêu ấy là âm thanh vọng về của em, của bạn tôi, có thể là của tôi, của cả thế giới vô thường cho sự hợp tan bèo bọt của kiếp luân hồi. Bên hồ, khóm tường vi mùa này vẫn dịu dàng nở hoa.
Mỹ trí tử
Ảnh: Từ Tác Giả
Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2025
Lời Người Ngoại Đạo - Lê Dinh - Anh Khoa
Sáng Tác: Lê Dinh
Ca Sĩ: Anh Khoa
Thực Hiện: NHẠC XƯA SÀI GÒN PRE 75
Thứ Sáu, 19 tháng 12, 2025
Hàm Đan Đông Chí Dạ Tư Gia - 邯鄲冬至夜思家 - Bạch Cư Dị - 白居易

邯 鄲 驛 裡 逢 冬 至 Hàm Đan dịch lý phùng Đông Chí,
抱 膝 燈 前 影 伴 身 Bão tất đăng tiền ảnh bạn thân.
想 得 家 中 夜 深 坐 Tưởng đắc gia trung dạ thâm tọa,
還 應 說 著 遠 行 人。 Hoàn ưng thuyết trước viễn hành nhân!
白居易 Bạch Cư Dị
Dịch Nghĩa:
Nơi Dịch Trạm Hàm Đan
Giữa Mùa Đông Nhớ Về Gia Đình
Nơi trạm dịch ở Hàm Đan ngay lúc giữa mùa đông.
Trước đèn ôm gối lấy bóng làm bạn với ta
Nghĩ chắc cả nhà trong đêm khuya đang cùng ngồi
Bàn tán kẻ đi xa không thể trở về
Dịch Thơ:
1/
Giữa mùa đông giá Hàm Đan trạm
Ôm gối trước đèn bóng với ta
Có lẽ khuya nay nhà họp mặt
Cùng bàn đến kẻ ở nơi xa
2/
Hàm Đan Dịch Trạm giữa đông
Trước đèn bó gối ngồi trông bóng mình
Đêm khuya nghĩ chắc gia đình
Đang cùng thảo luận sự tình của ta
Quên Đi
***
Giữa Mùa Đông Nhớ Về Gia Đình
1/
Trạm dịch Hàm Đan giữa giá đông
Đèn soi bó gối bóng ta trông
Gia đình có lẽ đêm sum họp
Nhắc nhớ người đi lắm kẻ mong
2/
Giữa đông trại dịch Hàm Đan
Chong đèn bó gối ràng ràng bóng ta
Nghĩ rằng đêm đủ cả nhà
Cùng nhau nhắc lại người xa có về
Kim Phượng
***
Đêm Đông Chí Nhớ Nhà
1-
Hàm Đan dịch trạm ngày đông chí
Ôm gối trước đèn bóng hắt hiu
Chắc hẳn gia đình khuya vẫn thức
Hàn huyên nhắc tới kẻ xa nhiều
2-
1/
Trạm dịch Hàm Đan giữa giá đông
Đèn soi bó gối bóng ta trông
Gia đình có lẽ đêm sum họp
Nhắc nhớ người đi lắm kẻ mong
2/
Giữa đông trại dịch Hàm Đan
Chong đèn bó gối ràng ràng bóng ta
Nghĩ rằng đêm đủ cả nhà
Cùng nhau nhắc lại người xa có về
Kim Phượng
***
Đêm Đông Chí Nhớ Nhà
1-
Hàm Đan dịch trạm ngày đông chí
Ôm gối trước đèn bóng hắt hiu
Chắc hẳn gia đình khuya vẫn thức
Hàn huyên nhắc tới kẻ xa nhiều
2-
Xuôi Nam Nhớ Nhà (Cảm tác)
Miền nam ấm, lịch gần đông chí
Náu nhà em thầm nghĩ quê nhà
Chị em con cháu tưởng ta
Đèn khuya bão tuyết chốn xa lạc loài!
Lộc Bắc
Dec2025
***Miền nam ấm, lịch gần đông chí
Náu nhà em thầm nghĩ quê nhà
Chị em con cháu tưởng ta
Đèn khuya bão tuyết chốn xa lạc loài!
Lộc Bắc
Dec2025
Giữa Mùa Đông Nhớ Về Gia Đình
Hàm Đan trạm dịch đêm đông chí
Bó gối đèn soi bóng với ta
Ngỡ giữa canh khuya nhà họp mặt
Hẳn đang nhắc đến kẻ phương xa
Kim Oanh
Hàm Đan trạm dịch đêm đông chí
Bó gối đèn soi bóng với ta
Ngỡ giữa canh khuya nhà họp mặt
Hẳn đang nhắc đến kẻ phương xa
Kim Oanh
Thứ Ba, 16 tháng 12, 2025
Kim Phượng Và Cựu Học Sinh Lớp 11A Trường Kỹ Thuật Vĩnh Long Thành Kính Phân Ưu Cùng Gia Đình Thầy Hồ Ngọc Dũng Nam
Kim Phượng và cựu Học sinh lớp 11A, trường Kỹ Thuật Vĩnh Long.
Trước năm 1975
Nhận được tin thầy Hồ Ngọc Dũng Nam, đã mệnh chung ngày 9 tháng 12 năm 2025, nhằm ngày 20 tháng 10 năm Ất Tỵ, hưởng thọ 78 tuổi.
Trước nỗi đau và sự mất mát lớn lao này, chúng tôi xin đồng hành và hiệp nguyện cùng tang quyến.
Nguyện cầu Hương Linh thầy Hồ Ngọc Dũng Nam sớm về miền cực lạc
Thành Kính Phân Ưu
Cựu Giáo Sư Lê Thị Kim Phượng
Và Cựu Học Sinh Lớp 11 A
Thứ Bảy, 13 tháng 12, 2025
Mùa Hoa Học Trò - Nhật Trường - Phương Dung
Tác Giả: Chí Tâm
Ca Sĩ: Nhật Trường & Phương Dung
Thực Hiện: MH Phan
Hình Ảnh: Trường Kỹ Thuật Vĩnh Long
Thứ Năm, 11 tháng 12, 2025
Mãi Xa Vĩnh Long

Dòng sông loang loáng nắng ban mai
Ly khách về đây nén thở dài
Không trách thời gian nhanh quá đỗi
Buồn lòng người dạ sớm chiều thay
Lụa vàng trải nhấp nhô triền sóng
Dòng Cổ Chiên con nước tiễn đưa
Sao chẳng là phù sa tắp bãi
Để cuối đời xa mãi Vĩnh Long
Kim Phượng
Ly khách về đây nén thở dài
Không trách thời gian nhanh quá đỗi
Buồn lòng người dạ sớm chiều thay
Lụa vàng trải nhấp nhô triền sóng
Dòng Cổ Chiên con nước tiễn đưa
Sao chẳng là phù sa tắp bãi
Để cuối đời xa mãi Vĩnh Long
Kim Phượng
Thứ Hai, 8 tháng 12, 2025
Gió Mới (Thơ Liên Hoàn)
Bài Xướng:
Gió Mới
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên
Thơ Thẩn, Vườn hoa tiếp nối liền
Giữa các tao nhân cùng một ý
Trong muôn bạn hữu hợp chung niềm
Bởi đời đáng sống dù già cả
Do thế còn vui dẫu lão niên
Muốn vậy nào mau cùng góp sức,
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên.
Thái Huy
11/18/25
***
Họa:
(Liên Hoàn)
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên
Gió Mới
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên
Thơ Thẩn, Vườn hoa tiếp nối liền
Giữa các tao nhân cùng một ý
Trong muôn bạn hữu hợp chung niềm
Bởi đời đáng sống dù già cả
Do thế còn vui dẫu lão niên
Muốn vậy nào mau cùng góp sức,
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên.
Thái Huy
11/18/25
***
Họa:
(Liên Hoàn)
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên
Lan tỏa hương đưa lẫn nhạc rền
Mài mực bao năm lòng há nản
Đề thơ lắm bận ý luôn bền
Vườn xưa ngan ngát chờ chung hướng
Chuyện cũ phai nhòa xếp một bên
Bồi hồi nhớ lại ngày tươi sáng
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên.
Quên Đi
***
Mài mực bao năm lòng há nản
Đề thơ lắm bận ý luôn bền
Vườn xưa ngan ngát chờ chung hướng
Chuyện cũ phai nhòa xếp một bên
Bồi hồi nhớ lại ngày tươi sáng
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên.
Quên Đi
***
Gió Mới
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên
Mang cả hương xuân rải khắp nền
Cảnh vật quanh đây hoài gợi nhớ
Nơi này kỷ niệm chẳng hề quên
Dẫu cho trời đất vô cùng tận
Đâu dễ vườn thơ há chẳng bền
Sao mãi phương này hoài tĩnh mịch
Khẩn cầu Nồm gió thổi bùng lên
Kim Phượng
Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2025
Thứ Hai, 1 tháng 12, 2025
Tâm Sự - Nỗi Niềm

Tâm Sự
Nhìn con én lẻ lướt qua song
Nhớ lắm người ơi thắt cả lòng.
Xóm cũ quạnh hiu luôn ngóng đợi
Đường chiều vắng vẻ mãi chờ trông.
Quê người cô lẻ trong mưa hạ
Xứ lạ lạnh lùng giữa gió đông.
Người hỡi tôi chưa về chốn cũ
Lòng tôi mãi mãi vẫn chờ mong!
Hàn Thiên Lương
***
Bài Họa:
Nỗi Niềm
Vàng vọt nắng chiều len lén song
Lấy ai gửi gắm trải tơ lòng
Niềm riêng canh cánh hoài đeo đẳng
Khắc khoải bóng hình mãi ngóng trông
Loang loáng hoàng hôn làn sóng ửng
Hàng cây trơ trụi buổi tàn đông
Đêm qua trong giấc chiêm bao ấy
Thầm kín quay về nỗi mỏi mong
Kim Phượng
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)



