Chủ Nhật, 9 tháng 2, 2020

Một Bóng Hình Ngỡ Xa


Một lời dù chỉ một lời thôi
Cũng đủ lòng đây ấm lại rồi
Trời đất mang mang*...xuôi gặp gỡ
Ai người tri kỷ* chốn xa xôi

Buộc vào cành thắm mối duyên đầu
Nào dễ hồ quên vẫn khắc sâu
Dòng nước thời gian trôi mãi mãi
Vườn lòng vừa hé bởi vì đâu

Bóng hình bắt gặp vướng hương lòng
Nhắc nhớ xuân tình những nhớ mong
Cứ ngỡ duyên mơ bao ấp ủ
Bàng hoàng xao xuyến thả hồn rong

Rộn ràng nhịp bước dệt mơ dài
Người hỡi mộng đầu chữa xóa phai
Trời đất mang mang... xuôi gặp gỡ
Một lời cũng đủ giấc thêm say 


Kim Phượng
*Thơ Hồ Trường của Nguyễn Bá Trác

2 nhận xét:

  1. Tim không bị gì mà bỗng dưng đau nhói
    Rồi đau hoài, đau mãi đến thiên thu
    Chỉ một câu, chỉ một lần, người nói
    Ta bàng hoàng, chết lặng với hoang vu

    Trả lờiXóa