Thứ Hai, 1 tháng 12, 2025

Tâm Sự - Nỗi Niềm



Tâm Sự

Nhìn con én lẻ lướt qua song
Nhớ lắm người ơi thắt cả lòng.
Xóm cũ quạnh hiu luôn ngóng đợi
Đường chiều vắng vẻ mãi chờ trông.
Quê người cô lẻ trong mưa hạ
Xứ lạ lạnh lùng giữa gió đông.
Người hỡi tôi chưa về chốn cũ
Lòng tôi mãi mãi vẫn chờ mong!

Hàn Thiên Lương
***
Bài Họa:

Nỗi Niềm


Vàng vọt nắng chiều len lén song
Lấy ai gửi gắm trải tơ lòng
Niềm riêng canh cánh hoài đeo đẳng
Khắc khoải bóng hình mãi ngóng trông
Loang loáng hoàng hôn làn sóng ửng
Hàng cây trơ trụi buổi tàn đông
Đêm qua trong giấc chiêm bao ấy
Thầm kín quay về nỗi mỏi mong

Kim Phượng


Thứ Tư, 26 tháng 11, 2025

Thu Oán 秋怨 - La Nghiệp 羅鄴

秋怨  Thu Oán

夢 斷 南 窗 啼 曉 鳥   Mộng đoạn nam song đề hiểu điểu

新 霜 昨 夜 下 庭 梧  Tân sương tạc dạ hạ đình ngô

不 知 帘 外 如 珪 月   Bất tri liêm ngoại như khuê nguyệt

還 照 邊 城 到 曉 無   Hoàn chiếu biên thành đáo hiểu vô

羅鄴                            La Nghiệp

Dịch nghĩa:

Tảng sáng, mộng vừa dứt đã nghe tiếng chim hót từ cửa sổ phía nam

Mới qua đêm, màn sương mới đã phủ xuống cây ngô đồng trong sân

Chẳng biết vầng trăng tròn như ngọc khuê bên ngoài tấm rèm kia

Có quay lại chiếu nơi bờ thành biên ải đến sáng sớm không ?

Dịch Thơ:

1/

Chim gọi sớm mai giấc mộng tàn

Ngô đồng sân trước kín sương lan

Biết vầng trăng ngọc bên rèm cửa

Có chiếu thành biên chổ của chàng?

2/

Mơ tàn chim sớm hót trông

Sau đêm sương phủ ngô đồng trong sân

Ngoài rèm trăng ngọc sáng ngần

Có soi biên ải thêm lần nữa không? 

Quên Đi

***

Oán Thu

1/

Tỉnh giấc nam song chim hót sớm

Đêm qua sương mới phủ ngô đồng

Chẳng hay trăng ngọc ngoài rèm cửa

Còn chiếu biên thành đến sáng không?

2/

Chim hót sớm cửa nam tỉnh ngủ

Sương đêm qua rơi phủ ngô đồng

Chẳng hay trăng ngọc ngoài song

Sáng còn soi chiếu hay không biên thành?

Lộc Bắc

Nov25 

***

Thu Oán

1/

Chim hót ban mai vừa tỉnh mộng

Trước sân sương đẫm ướt ngô đồng

Chẳng hay trăng chiếu ngoài song cửa

Soi cả biên thành tận sáng không?

2/

Chim kêu tỉnh mộng sớm mai

Ngô đồng sương phủ hiên ngoài trước sân

Rèm kia trăng chiếu tỏ dần

Biên thành biết có sáng gần hôm sau?

Kim Phượng

***

Thu Oán

Chim hót sớm mai tỉnh giấc nồng

Sương đêm sân trước phủ ngô đồng

Chẳng hay trăng ngọc bên rèm cửa

Soi chiếu biên thành đến sáng không?

Kim Oanh

***

Anh Chiêu Đức có gởi riêng cho Quên Đi một bản Thu Oán. Tuy nhiên bản của anh Chiêu Đức có chút khác biệt ở câu đầu, đó là chữ  Ô (烏) thay vì chữ Điểu (鳥).Chúng ta kẻ hậu sinh không thể kết luận chữ nào đúng hay sai, vì đã trải hàng ngàn năm. Quên Đi cũng đăng lên để cùng tham khảo.

Quên Đi

***

Góc Đường Thi:


Oán Thu của La Nghiệp

LA NGHIỆP 羅鄴 (825-900?) người đất Dư Hàng (thuộc tỉnh Chiết Giang ngày nay). Ông là thi nhân ở cuối đời Đường, có tiếng là THI HỔ 詩虎 (Con Cọp trong thơ), xuất thân trong một gia đình Viêm Thiết Lại 鹽鐵吏 (quan trông coi về muối), cùng với La Ẩn, La Cầu 羅隱、羅虬 trong họ tộc, được người đời xưng tụng là "Giang Đông Tam La 江東三羅". Ông lúc trẻ số phần lận đận, thi mãi mà không đậu được Tiến sĩ. Những năm từ Hàm thông đến Càn phù ông nổi tiếng về thơ thất ngôn luật thi và tứ tuyệt. Cuối đời sống lưu lạc ngoài vùng biên tái, làm Mạc phủ lại cho Thiền Vu Đô hộ Phủ, được nhà thơ Vi Trang là Lại Bộ Thị Lang lúc bấy giờ tấu trình lên nhà vua và được vua ban hàm Tiến Sĩ Cập Đệ. Còn để lại một "La Nghiệp Thi Tập 羅鄴詩集" nổi tiếng với các câu như :

年年点檢人間事, Niên niên điểm kiểm nhân gian sự,

唯有春風不世情。 Duy hữu xuân phong bất thế tình.

Có nghĩa:

Năm năm kiểm điểm chuyện đời,

Chỉ gió xuân chẳng khiến người bâng khuâng!

Thật cảm khái ! Mỗi năm kiểm điểm lại chuyện của người đời, thì chỉ có gió xuân là vô tư nhất, thoải mái nhất, mang ấm áp dễ chịu đến với tất cả mọi người không phân biệt sang hèn qúy tiện gì cả ! Nhân còn trong mùa thu, mời đọc thêm một bài thất ngôn tứ tuyệt THU OÁN 秋怨 cũng rất nổi tiếng của ông sau đây:

夢斷南窗啼曉烏, Mộng đọan nam song đề hiểu ô,

新霜昨夜下庭梧。 Tân sương tạc dạ há đình ngô.

不知簾外如珪月, Bất tri liêm ngoại như khuê nguyệt,

還照邊城到曉無。 Hoàn chiếu biên thành đáo hiểu vô ?!

* Chú thích:

- ĐOẠN 斷: là Đứt, Dứt, Gãy; nên Mộng Đoạn 夢斷 là Mơ nửa chừng bị dứt ngang, là Giật mình tỉnh mộng.

- HIỂU 曉: là Buổi sáng sớm; Hiểu Phong 曉風 là Gió sớm; Hiểu Ô 曉烏 là Tiếng quạ kêu buổi sáng khi sương xuống.

- ĐÌNH NGÔ 庭梧 : là Cây ngô đồng trồng trong sân nhà.

- KHUÊ 珪: là một loại ngọc, đá qúy; Ta thường gọi là Cẩm Thạch, có màu xanh có màu trắng. Khuê Nguyệt 珪月 chỉ Vầng trăng sáng như ngọc Khuê màu trắng.

- ĐÁO HIỂU 到曉 là Tới Sáng. HOÀN...ĐÁO HIỂU VÔ 還...到曉無? Là câu Nghi vấn có nghĩa : "Còn... tới sáng không ?"

* Nghĩa bài thơ:

Nỗi Oán Hờn Trong Mùa Thu 

Giật mình tỉnh mộng vì nghe tiếng quạ ban sáng đang kêu oang oác bên song cửa sổ phía nam; Nhìn ra thấy sương thu mới của đêm qua còn phủ đầy trên cây ngô đồng trong sân nhà. Không biết rằng ở ngoài bức rèm châu cái vầng trăng tròn vành vạnh như miếng ngọc Khuê kia, cũng soi rọi thâu đêm suốt sáng ở tận mãi xứ biên thành xa xôi đó hay chăng ?!

Trong cảnh nệm ấm chăn êm, chỉ giật mình tỉnh mộng khi nghe tiếng qụa kêu, rồi thấy sương thu mới đang rơi đây trên cây ngô đồng mà xúc cảnh sinh tình rồi ưu tư lo lắng cho người ở tận biên thành xa xôi, không biết cái vầng trăng tròn tỏa ánh sáng ấm áp kia cũng đem cái ánh sáng ấm áp đó mà soi rọi suốt đêm cho người lính thú đang trực canh gác giặc ở tiền đồn hiu hắt đó hay không ?! Khéo là lo lắng ngẩn ngơ, vầng trăng cũng như là gió xuân vậy đến với tất cả mọi người chớ chẳng vị riêng ai cả ! Nhưng đây cũng là tấm lòng của người cô phụ vọng phu, luôn luôn khắc khoải nhớ mong đến kẻ chinh phu ở ngoài biên ải xa xăm vạn dặm.

* Diễn Nôm:

Oán Thu

Tỉnh mộng quạ kêu ngóng cửa song,

Đêm qua sương mới ướt ngô đồng.

Ngoài rèm trăng tỏ như khuê ngọc,

Có chiếu biên thành suốt sáng không?!

Lục bát:

Qua kêu chợt tỉnh giấc nồng,

Ngoài sân sương phủ ngô đồng đêm qua.

bên rèm lặng ngắm bóng nga,

Suốt đêm có chiếu người xa biên thành?!

(Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm)

杜紹德

Đỗ Chiêu Đức


Thứ Hai, 24 tháng 11, 2025

Tâm Sự



Nhìn con én lẻ lướt qua song
Nhớ lắm người ơi thắt cả lòng.
Xóm cũ quạnh hiu luôn ngóng đợi
Đường chiều vắng vẻ mãi chờ trông .
Quê người cô lẻ trong mưa hạ
Xứ lạ lạnh lùng giữa gió đông.
Người hỡi tôi chưa về chốn cũ
Lòng tôi mãi mãi vẫn chờ mong.!

Hàn Thiên Lương
November 22,2025 at 11:47 AM


Thứ Năm, 20 tháng 11, 2025

Phùng Tuyết Túc Phù Dung Sơn Chủ Nhân 逢雪宿芙蓉山主人 - Lưu Trường Khanh 劉 長 卿


Phùng Tuyết Túc Phù Dung Sơn Chủ Nhân
逢雪宿芙蓉山主人

日 暮 蒼 山 遠
Nhật mộ thương sơn viễn
天 寒 白 屋 貧。
Thiên hàn bạch ốc bần
柴 門 聞 犬 吠
Sài môn văn khuyển phệ
風 雪 夜 歸 人。
Phong tuyết dạ quy nhân.

劉 長 卿
Lưu Trường Khanh


Dịch nghĩa:

Gặp Tuyết Ngủ Trọ Núi Phù Dung Với Chủ .

Trời đã về chiều núi màu xanh thẳm phía xa xa
Trời lạnh, ngôi nhà nghèo nàn trống trải
Ngoài cổng cây vẳng nghe tiếng chó sủa
Trong đêm gió tuyết chủ nhà mới trở về.

Dịch Thơ:

Gặp Tuyết Ngủ Trọ Núi Phù Dung Với Chủ .

1/

Ngày tàn núi đậm xanh
Trời rét mái nhà tranh
Tiếng chó vang ngoài cổng
Người về tuyết phủ quanh.

2/

Tối dần màu núi thêm xanh
Lạnh căm ghé trọ nhà tranh cảnh bần
Chó mừng kêu trước cổng sân
Đêm đang gió tuyết chủ nhân vẫn về.

Quên Đi
***
Gặp Tuyết Ngủ Trọ Núi Phù Dung Với Chủ .

1/

Chiều xuống non xanh thẳm
Tranh nghèo buốt giá thêm
Cổng ngoài vang tiếng chó
Tuyết lạnh bước trong đêm

2/

Chiều rơi núi thẳm xa mờ
Trời thêm lạnh giá trống trơ mái nhà
Cổng ngoài tiếng chó vọng xa
Trong đêm gió tuyết hẳn gia chủ về

Kim Phượng
***
Gặp Tuyết Ngủ Trọ Núi Phù Dung Với Chủ
Trời chiều xa thẳm núi xanh
Lạnh căm trú lại mái tranh cơ bần
Cổng ngoài tiếng chó sủa rân
Trong đêm gió tuyết chủ nhân trở về

Kim Oanh

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2025

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2025

Cô Bạn Cũ


Bài Xướng:

Cô Bạn Cũ

Chúng mình quen cũ học cùng thời
Phượng thích học hành Đức thích chơi
Thế cuộc xoay dần chia mỗi ngã
Sự đời thay đổi khiến hai nơi
Tình cờ tìm được nhau trên mạng
Nên vẫn lại qua chẳng tiếc lời
Câu chữ sao gieo nhiều cảm xúc
Mình đây vui lắm Phượng Lê ơi.

Quên Đi
***

Bài Họa:

Những Ngày Xưa Ấy

Chân sáo tung tăng đã một thời
Mộng ngoài cửa lớp tuổi rong chơi
Tương lai khát vọng từ muôn hướng
Thế sự thăng trầm khắp mọi nơi
Năm tháng xứ người mong mỏi bạn
Sớm hôm đất mẹ thiết tha lời
Tâm giao vẫn đấy thời thơ dại
Đất Vĩnh muôn đời Hữu Đức ơi.

Kim Phượng


Thứ Tư, 5 tháng 11, 2025


Anh ngược xuôi sông biển

Giữa trời nước mênh mông
Chờ Em cơn mưa hạ
Cho đời bớt oi nồng!

Mong Em dòng sông xanh
Anh thuyền đang vào bến
Sông thuyền vui hạnh ngộ
Hạnh phúc mãi ngàn năm!

Hàn Thiên Lương


Thứ Hai, 3 tháng 11, 2025

Chiều Thu Ấy



Thuyền ai cp bến trên sông vắng
Cạnh đám lục bình tim tím hoa
Ánh mắt xa xăm người thiếu phụ
Nhìn trời hiu quạnh nhớ người ta

Man mác buồn ơi thiếu phụ buồn
Lưng chừng nỗi nhớ lệ mưa tuôn
Nhen tình sưởi ấm hồn băng giá
Con nước xuôi chưa trở lại nguồn

Hoa rụng ven sông trắng bạc lòng
Ngồi đây nói chuyện với hư không
Con đò tách bến chiều thu ấy
Nhưng đã yêu rồi một lỡ mong

Kim Phượng


Thứ Năm, 30 tháng 10, 2025

Ba Ơi Tháng Mười


Tháng Mười
Ba ơi
Cảm ơn vườn nở cành mai
Ánh xuân ban sớm đầu ngày quanh đây
Với ngày lại đếm từng ngày
Muộn màng hơi ấm mai gầy hơn xưa
Tháng Mười lá biếc giọt mưa
Nỗi buồn sót lại vườn thưa hoa vàng
Hỡi xuân thanh sắc dung nhan
Áo hoa khép muộn lệ tràn nhớ Ba

Tháng Mười
Ba ơi
Cành mai chớm tỏa nồng nàn
Thả lòng nỗi nhớ dặm ngàn đón Ba
Hiu hiu nắng đọng chiều tà
Khoảng trời vắng lặng ơi Ba tháng Mười
Ba ơi về lại tháng Mười
Tặng vườn con sớm nụ tươi mai vàng

Nơi này
Ba về
Nơi một thời ba đã
Mãi âm thầm ấm hơi ba
Hương nghiêng nghiêng cánh mai gầy


Thơ & Ảnh: Kim Phượng
30.10.2025
Lần Giỗ Thứ 28 Của Ba


Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2025

Làm Thơ Tình Em Đọc - Trịnh Bửu Hoài - Trúc Hồ - Dalena - Phương Thảo - Ngọc Lễ


Thơ: Trịnh Bửu Hoài
Phổ Nhạc: Trúc Hồ
Ca Sĩ: Dalena, Phương Thảo, Ngọc Lễ
Thực Hiện: Asia Entertainment Official

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2025

Phá Tam Giang, Một Cảnh Đẹp Hoang Sơ


Phá Tam Giang, một cảnh đẹp hoang sơ...

Đường vô xứ Huế quanh quanh *
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ
Thương em anh cũng muốn vô
Sợ truông Nhà Hồ, sợ phá Tam Giang...

Có một Huế với những đền đài lăng tẩm mang vẻ đẹp trầm mặc, u huyền, đài các và cũng có bên cạnh đó một vùng đầm phá mang vẻ đẹp yên bình, hoang sơ, phiêu lãng của mênh mông sóng nước, lênh đênh mạn thuyền. Thiên nhiên ban tặng cho vùng Thừa Thiên Huế một phá Tam Giang với cảnh sắc tuyệt đẹp lúc ban mai rực rỡ, buổi hoàng hôn êm ả hoặc những đêm trăng thơ mộng…

Mỗi ban mai, khi mặt trời pha sắc hồng nồng nàn trên sóng nước, những thuyền câu lướt nhẹ, văng vẳng điệu hò mái nhì xa xăm diệu vợi. Làn sương khói lan tỏa lãng đãng trên mặt nước, cảnh vật im lìm như bức tranh thủy mặc. Những rừng cây chá đang ngái ngủ, chợt rung nhẹ dưới làn gió thoảng qua. Lũ chim sâm cầm, cò, vạc, đàn vịt trời, ngỗng trời, chim chìa vôi… trong đầm gọi nhau ríu rít tạo thành bản hòa ca đón chào ngày mới. Phá Tam Giang chỉ có vài con sóng lăn tăn, mặt nước êm đềm với gam màu ngọc bích. Những ngư phủ chuẩn bị cất vó giăng câu, tiếng chân họ lội bì bõm theo nghiệp mưu sinh. Cả không gian mênh mông, hoang sơ và bình yên đến lạ thường.

Trong những buổi chiều tà, phá Tam Giang khoác lên mình màu nồng nàn của hoàng hôn. Cả bầu trời mây tím thẩm phủ lên mặt đầm bóng nắng cuối ngày. Thấp thoáng đây đó những con thuyền giăng câu muộn, nhìn xa như chiếc lá bồng bềnh trên sóng nước. Mặt đầm rộng lớn, sóng sánh tít tắp trong ráng chiều. Trong không gian thơ mộng đó, hình ảnh con đò cắm sào như đứng đợi được tô điểm thêm bởi cảnh tượng tung chài buổi chiều tà. Trên phá, bồng bềnh vài chiếc thuyền chạy dọc theo những dãy cọc, những hàng rào lưới giăng như thế bàn cờ. Hoàng hôn buông xuống có lẽ là cảnh đẹp ngoạn mục nhất trên phá Tam Giang. Vẻ đẹp quyến rũ ấy đã đi vào thơ ca, nhạc, họa làm lay động lòng người. Chợt nhớ đến thi sĩ Mai Hữu Phước, những vầng thơ về hoàng hôn trên phá Tam Giang như một lời gửi gắm cho chút tình riêng của mình. Một chút tình khói sương, bảng lảng hòa quyện với không gian và thời gian như chùng lại, như mở ra trong mênh mang của vùng đầm phá.

Một chiều lang thang trên phá **
Bên em hương tóc thơm lừng
Mây trời dìu nhau qua núi
Ta dìu nhau qua bâng khuâng
...
Mênh mang mạn thuyền sóng vỗ
Cánh chim tung trời về đâu?
Bên tai thì thầm em hát
Gió mang lời về muôn sau.

Buổi chiều trên phá Tam Giang làm nền cho nỗi nhớ thăng hoa trong giai điệu mà nhạc sĩ Trần Thiện Thanh đã phổ những vầng thơ của nhà thơ Tô Thùy Yên thành một tình khúc vượt thời gian.

Chiều trên phá Tam Giang, anh chợt nhớ em***
Nhớ ôi niềm nhớ ôi niềm nhớ đến bất tận
Em ơi, em ơi ...

Hoặc tác giả Đinh Miên Vũ đậm đà tình quê hương trong bài hát Hai Quê:

Tôi lớn lên bờ Tam Giang nước mặn****
Những chiều không mây trắng lững lờ trôi
Rồi xuôi ngược trong dòng đời năm tháng
Ơn quê người mà chạnh nhớ quê tôi…

Màu lung linh bên Phá Tam Giang
Nặng đò ngang cô gái buông câu hò
Ngọt bùi hãy bên nhau như nhánh cau đĩa trầu
Mặn mà nghĩa phu thê chớ phụ câu thề…
 

Khi màn đêm dần buông, trên cái khoảng không gian mênh mông của đầm phá, những ánh đèn khi mờ khi tỏ như những con đom đóm trong đêm. Ánh trăng thượng tuần chênh chếch soi bóng xuống mặt đầm tạo nên một cảnh sắc thật lung linh huyền ảo, trầm mặc trong cô liêu, tĩnh mịch của đêm thâu. Du khách có thể lênh đênh với con thuyền trên sóng nước, say sưa cùng ly rượu làng Chuồn, hoặc có thể ngồi trong nhà chồ uống trà ôn chuyện cũ, hát nghêu ngao …Trong khung cảnh trời trăng mây nước, con người như lạc vào tiên cảnh bồng lai nửa hư nửa thực, lánh xa cảnh phồn hoa đô hội của chốn thị thành.


Vào thời vua Minh Mạng, phá Tam Giang có tên gọi là Điền Hải, Hắc Hải hay Hạt Hải - nghĩa là biển cạn. Bên bờ phá Tam Giang có tháp chàm Phú Diên, một di tích Chăm-pa, có giếng Cam Lồ nằm giữa 4 bề là nước mặn, bỗng một mạch nước ngọt vọt lên. Tương truyền ngày xưa, các vua triều Nguyễn ngày ngày cho thuyền về đây chở nước ngọt về dùng trong Đại Nội. Đó là nét độc đáo của phá Tam Giang. Xuôi thuyền về với làng chài Thái Dương Hạ, một ngôi làng chài cổ xưa nằm giữa bốn phía trời nước như một ốc đảo nhỏ trên phá Tam Giang. Mọi hoạt động của ngư dân làng chài diễn ra một cách đơn giản như quy luật của thiên nhiên, dưới ánh sáng của mặt trời, mặt trăng và những vì sao, cùng sự chỉ dẫn của Nữ Thần Nước – theo quan niệm tâm linh của dân làng.

Trong hành trình khám phá Phá Tam Giang, không gì thú bằng được ghé lại quán ăn ngay đầu đò ngang, thưởng thức những đặc sản cá, mực, tôm, cua, ghẹ… tươi rói, ăn đến đâu thơm ngọt đến đấy. Thực khách đến đây vừa có thể thưởng thức món ăn yêu thích vừa ngả lưng vào mạn thuyền lênh đênh sóng nước ngắm nhìn bầu trời lấp lánh những vì sao khuya và nếm trải hương vị đặc trưng của đầm phá.

Phá Tam Giang đang đợi những con người tài hoa đến đánh thức những vẻ đẹp tiềm ẩn hàng trăm năm qua. Phá Tam Giang – nơi cuối sông đầu bể mang nặng ân tình của xứ Huế mộng mơ.

Mỹ trí tử
Ảnh: Của Tác Giả

* Ca Dao Việt Nam
** Thơ Mai Hữu Phước
*** Nhạc phẩm Chiều Trên Phá Tam Giang
**** Thơ Đinh Miên Vũ


Thứ Ba, 21 tháng 10, 2025

Cánh Hạc Về Đâu



Nhớ xưa cánh hạc bay về
Ngõ qua trúc đứng cận kề với mai.
Chao ơi đẹp lối thiên thai
Đời vào cõi mộng chốn nào vui hơn.

Dòng kinh sen thắm màu son
Xa xa mây tỏa núi non chập chùng.
Tuyệt vời giữa cõi non bồng
Tình thơ ý nhạc trọn lòng ước mơ.

Tưởng rằng tương ngộ mùa thương
Thuyền trăng cập bến sông tương vạn chiều.
Ngờ đâu bến mộng tiêu điều
Gió mưa dồn dập hắt hiu cõi sầu.

Giờ đây cánh hạc về đâu
Trúc mai nay cũng bạc màu thê lương.
Non bồng hóa một cõi buồn
Thiên thai còn nẻo đoạn trường chia xa!

Hàn ThiênLương

12-10-2025


Thứ Hai, 20 tháng 10, 2025

Biển Trăng


Bạc lòng chi hỡi rẻ chia đôi
Một nửa lặng yên khuất nẻo đời
Nửa mảnh hao gầy chênh chếch bóng
Đêm chờ vô vọng cõi hư không

Vườn tâm lạnh lắm màu trăng ấy
Dần khuyết tròn xoay lại mảnh đầy
Loang loáng ánh ngà soi gối chiếc
Trách người mê mải biệt chân mây

Đêm buồn về nhớ trăng đầu phố
Hồn chết non từ độ mấy xa
Hoa mộng đời thôi không dậy nữa
Nghe ai đưa tiếng gọi mơ hồ

Thao thức trông lên với bóng mình
Trăng vàng vỡ nát ánh lung linh
Khôn nguôi sợi trắng phai màu tóc
Vạn kiếp giục sầu khóc biển trăng

Kim Phượng

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2025

Nhung Nhớ Gọi Tên Anh


Trăng lung lay, trăng lung lay

Trên mặt hồ gió đẩy, trăng say
Trăng lung lay, trăng lung lay
Rung động tình như vạt sương bay

Ai khiến hồn mình thổn thức đêm nay!
Bạn tri âm xúi ta cạn chén thề
Trăng lung lay, tay trong tay
Ta muốn, và chưa, ngại ai quên lối về

Trong hoang vắng vọng tìm hư ảnh
Hai nửa đời thiếu nhau, thêm lạnh
Tình xa tình nên cũng trăng đau
Người xa người trăng cũng phai màu

Sẽ ta như bèo nước lênh đênh
Cùng mảnh trăng trôi cuối bãi, đầu ghềnh
Trăng úa vàng, tình như vết phỏng
Thổn thức say, nhung nhớ gọi tên anh.

Mỹ trí tử

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2025

Tri Âm

(Kỷ niệm 12 năm Long Hồ Vĩnh Long)

Vuông thơ thắm thiết tỏ bao lời
Biết nói gì đây nói để vơi
Ý ngỏ tròn câu xao xuyến lạ
Tình trong con chữ thiết tha mời
Hỡi người xuôi ngược về neo bến
Ơi kẻ không màng quyết vượt khơi
Tìm đến Long Hồ lần hội ngộ
Duyên thơ tiếng gọi đến muôn đời

Kim Phượng


Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2025

Thời Áo Trắng

“Tuổi tôi áo trắng bay mềm
Hồn tôi là buổi chiều êm lặng lờ ...”

Những buổi sáng nắng vàng tươi rải nhẹ dọc con đường, áo trắng đến trường tung tăng những tà áo dài rộn ràng với gió như áng mây nhẹ nhàng lướt qua dòng người. Hai vạt áo dài như đôi cánh và những bước chân chim của các nàng làm dao động cả cảnh vật và không khí chung quanh. Thân hình thấp thoáng sau tà áo, khuôn mặt mờ tỏ sau vành nón, ẩn hiện như hư như thực. Và không gian chừng đang lan tỏa mùi hương con gái.

Với tôi, thời áo trắng không chỉ thuần là ký ức học đường mà đó là cả thế giới mộng mơ của thời mới lớn, một thời đã biết vui biết buồn khi bắt đầu tập làm thiếu nữ. Màu trắng biểu trưng cho mọi tấm lòng thanh khiết, hồn nhiên ...

Sân trường bỗng rộng ra với ngày đầu tiên biết kẹp lên tóc mình chiếc kẹp tóc đính ba bông hoa hồng, món quà mà mẹ mua cho. Tôi đã mân mê và ngắm đi ngắm lại chiếc kẹp không chán mắt, bắt đầu chú ý hơn, quan tâm hơn đến mái tóc của mình khi có chiếc kẹp xinh xinh cài lên. Và tự lúc nào cũng không biết, chẳng còn muốn tham gia những trò chơi như xưa nay với bạn bè cùng lớp. Thường thì khi giờ ra chơi đến, năm bảy đứa với đầu trần chân đất cùng nhau nhảy dây hay cùng rượt đuổi nhau, cho đến giờ chuông reo vào lớp thì đứa nào đứa nấy mặt mày đỏ bừng và tóc bết mồ hôi. Nhưng giờ thì không thế nữa vì hình như đã bắt đầu thay đổi. Thường thích ngồi yên trên ban công vẩn vơ nhìn những đám mây bay lang thang về phía trời xa, hoặc thơ thẩn chờ một cơn gió nhẹ nào đấy lùa qua cành lá, xoay xoay những cánh phượng hồng bay lả tả cuối sân trường... Hình như lòng đã biết bâng khuâng thổn thức chỉ vì tiếng ve kêu đầu mùa hạ, chỉ vì lác đác trong sổ tay những dòng lưu bút của bạn bè.

Chiều hôm qua khi lần giở tập sách bỗng có mảnh giấy nhỏ rơi ra, ai đó đã nắn nót viết hai câu:

“ Áo em trắng nõn chiều tan học
Hết mấy phong trần anh cũng theo.”

Ơi! Cái “chiều hôm qua” trong đời cô học trò chớm thành thiếu nữ, nắng chiều nghiêng phía bên nào vạt áo mà mấy mươi năm rồi ngó lại vẫn còn nghe âm ấm trên má mình giọt nước mắt của nỗi niềm hoài tiếc, nhớ nhung?

Cái thời áo trắng hồn nhiên và vô tư ấy đã đi qua đời mình như một lát cắt ngọt ngào của thời gian với những câu thơ vụng dại : ...

“Thuở học trò em làm khổ ai chưa?”

hay:

“Em tan trường về*
Cuối đường mây tỏ
Anh tìm theo Ngọ
Dáng lau lách buồn…”

Dù bao nhiêu năm đã qua rồi, tôi vẫn còn nhớ về thời hoa mộng ấy. Cái thời mà ý thức khổ đau chỉ mù mờ qua lời Mẹ dạy, bởi mùa Xuân, cánh bướm và nụ hoa đã choáng ngợp tâm hồn các thiếu nữ ngây thơ, trong trắng.

Cứ hình dung ra khuôn mặt của từng đứa bạn khi bị thầy quở phạt vì ăn quà vặt trong lớp với tang vật gồm me chua, cóc, ổi và muối ớt giấu trong hộc bàn...

Cứ hình dung lại mình ngày xưa khi len lén nhìn một thiếu nữ trên đường tan học từ dáng đi, cách nói, hoặc khi bắt chước mẹ dùng chiếc lược sừng trâu tẩm dầu dừa chải cho tóc mình óng mượt hơn lên, rồi bất giác bật cười…

Ôi! Chỉ ở cái tuổi hồn nhiên người ta mới có những suy nghĩ như thế. Cái suy nghĩ ngô nghê mà có lẽ bất cứ ai cũng thèm thuồng đánh đổi mọi thứ để được sống lại thời thơ mộng xưa dù chỉ một lần.

Thời gian qua nhanh quá, những mơ mộng ngày xưa trở nên xa vời vợi khi bây giờ tóc đã điểm sương. Ký ức ngày xanh chỉ còn vang vọng theo những câu thơ buồn tình cờ bắt gặp:...

"Từ hôm em qua bên kia sông**
Ta có đưa theo một tấm lòng
Để vái trời cho con sáo nhỏ
Một đời yên một bến sông trong."

Tôi không là con sáo nhỏ, nhưng mãi là con chim họa mi của mơ mộng học trò nên thơ của thời áo trắng bỏ quên nơi cửa lớp, sân trường.

Xin được một lần chạy ngược về phía bên kia cánh cửa của thời gian, khua vang tiếng guốc để làm rộn ràng lòng ai. Xin được một lần kiễng chân vói hái cành hoa tím, hay chạy theo con bướm vàng bay lơ lửng ngoài sân chiều dịu nắng...

Con bướm vàng đã bay vào chiêm bao cho tôi thấy mình quay trở lại hát nghêu ngao bên thềm cũ bài ngợi ca tuổi thanh xuân ươm mộng mơ qua từng trang sách vở học trò.

Ơi! Bạn bè mỗi đứa mỗi nơi, có đứa đã đi xa đến cuối trời. Thời áo trắng đó đã chìm khuất nơi đâu?

Mỹ trí tử

Ngày Xưa Hoàng Thị, thơ Phạm Thiên Thư

** Tờ Thư Bên Kia Sông, thơ Hoàng Lộc

 

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2025

Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2025

Thu Buồn


Ai chở thu về lá buồn lá đổ

Mặt trăng đày ánh rớt phủ đầy sông
Sương rơi nhiều mịt mờ chiều xóm nhỏ
Trở bước về hiu quạnh xót xa lòng!

Sao quanh đây u buồn xơ xác quá
Chừng như đây rõ dấu vết tang thương
Vườn sau nhà quạnh hiu vài nấm mộ
Cỏ úa vàng nhạc dế thật u buồn!

Nhớ thuở trước bến chiều đò trở lại
Những nụ cười hạnh ngộ cảnh đoàn viên
Vẳng xa xa tiếng hò ai tát nước
Mái nhà tranh khói tỏa nắng nghiêng nghiêng!

Thanh bình đó rụi tàn khi lửa dậy
Ngôi giáo đường im bặt tiếng chuông xưa
Người trốn chạy không còn ai đi lễ
Ruộng đồng hoang đâu có buổi được mùa !

Ôi quạnh khuất nỗi lòng sầu chất ngất
Trở về đây biền biệt bóng người thương
Mẹ đã chết người yêu xưa biền biệt
Cõi lòng ta tràn ngập nỗi tang buồn!

Hàn Thiên Lương
5.10.2025


Thứ Hai, 6 tháng 10, 2025

Trung Thu Xưa Ấy


Muôn màu trời cũ sắc lung linh

Như hội lòng vui cảnh hữu tình
Vằng vặc trăng vàng chừ tháng Tám
Ô kìa khắp phố ánh hồng xinh

Trăng treo chênh chếch đến say nồng
Mộng mị đêm này hẳn biết không
Chen tiếng cười chung chiêng trống nhịp
Thả thuyền tưởng nhớ chốn người đông

Đêm thu xưa ấy chị Hằng ơi
Tỏa sáng trần gian ánh rạng ngời
Gợi nhớ thu này bao kỷ niệm
Cõi lòng gửi gắm chửa hằng vơi

Kim Phượng

Trung Thu 2025


Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2025

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2025

Hạ Buồn - Thanh Sơn - Hoàng Oanh


Sáng Tác: Thanh Sơn
Ca Sĩ: Hoàng Oanh
Thực Hiện: MH Phan

Gởi Gió về Em

 

Anh nghi ngại tình em với anh
Chung thủy dường như sợi chỉ mành
Em luôn sầu muộn anh trằn trọc
Muốn gặp mà sao mộng chửa thành.

Đêm đến tơ trời bỗng mông mênh
Đường xa dịu vợi lắm chênh vênh
Em nghe anh gọi quên sầu nhớ
Em gọi anh cười, anh nhắc tên.

Suốt buổi ban ngày như mây bay
Bàn tay thừa thãi khúc mơ say
Đêm về nhảy nhót vui tay gõ
Cất tiếng chào nhau dạ cảm hoài.

Từ đó vì nhau - anh với em
Trời đêm im vắng đẹp êm đềm
Em ơi Đông muộn hồn phiêu bạt
Gởi gió về em thêm chút duyên.

D H T


Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2025

Thu Vàng


Bài Xướng:

Thu Vàng


Tôi đi tìm lại nắng thu vàng
Thu của năm nào trở tiết sang
Ngơ ngẩn thả hồn theo sắc thắm
Miên mang mộng tưởng đến trăng tàn
Tình thư nắn nót o con chữ
Xương lá âm thầm ép những trang
Hơi lạnh thu mang lùa tóc rối
Ai lau nhan sắc nhuộm thu vàng

Kim Phượng
***
Bài Họa:

Sắc Vàng Mùa Thu

Xin gió đừng lay rụng lá vàng
Cho mùa đông xám khỏi theo sang
Trời mây bãng lãng màn sương nhẹ
Sông nước chơi vơi ánh nguyệt tàn
Áo lụa dịu dàng trong bóng nắng
Trang thư nhàu nhĩ dưới hành trang
Bên thềm, bụi cúc xôn xao nở
Nhuộm cả không gian với sắc vàng.

Phương Hà
***
Vườn Thu


Đường cũ còn đây ngập lá vàng,
Gió chiều lành lạnh chở mùa sang.
Từ khi bướm bỏ vườn hoang vắng
,Là lúc hoa rơi cánh úa tàn.
Nhớ quá bờ vai ai mảnh khảnh,
Thương hoài áo lụa nét đoan trang.
Lấy gì đổi được trời thu ấy,
Man mác hồn ta tuổi võ vàng.

Mailoc
Cali 11-13-15
***
Tình Theo Mùa Thu

Một buổi trời thu có nắng vàng
Quen em,nên cũng muốn tìm sang
Vờ xin xem lá rơi vừa rung
Mượn cớ nhìn hoa úa sắp tàn
Sẵn dịp,trao thơ tình mới viết
Tìm vào nhật ký thảo vài trang
Ngập ngừng,hàng dậu ngăn đầu ngõ
Lại ngại ngoài hiên....cột chó vàng

Song Quang
***
Sắc Vàng Thu


Tà áo ai khoe lộng sắc vàng
Xui mình yêu trộm mỗi thu sang
Vô tư em hát trong nắng mới
Luyến tiếc anh lo nếu mộng tàn
Dẫu biết nhưng rồi đông vẫn đến
Niềm mơ đến lúc phải qua trang
Bao năm cách biệt anh còn nhớ
Tà áo ai khoe lộng sắc vàng

Quên Đi
***
Tình Thu Quê Mùa


Ví dầu than nướng cá trê vàng
Chấm nước mắm gừng chả gọi sang
Xuồng đục lênh đênh con nước bạc
Cà rèm mát mẻ nắng thu tàn
Xuân tình bậu muốn nghe vài lớp
Vọng cổ qua vừa thuộc mấy trang
Gặp gỡ chung luồng câu dấu ó
Đồng không đâu có lá rơi vàng.
Cao Linh Tử
14.11.2015
***
Nhặt Lá Thu Vàng

Cúi nhặt cầm tay chiếc lá vàng
Ôi thương thân úa mỗi Thu sang
Phải rời nhánh mẹ buồn hiu quạnh
Vào chốn hư không cảnh lụn tàn
Mượn bút đề thơ o nét chữ
Tình thơ chan chứa ghép vài trang
Âm thầm nghĩ đến đời trôi nổi
Cũng giống như ta lúc tuổi vàng

Song Quang
***
Nét Thu Vàng


Rừng phong lả tả lá rơi vàng,
Gió lạnh thu buồn lướt thướt sang.
Sáng sớm mây mù sương khói tỏa,
Xế trưa nắng nhẹ cánh hoa tàn.
Yêu cô áo lụa ngời đôi mắt,
Mến bạn tóc huyền mới điểm trang.
Khỏe khoắn gót hài đang gõ nhịp,
Bâng khuâng hoài niệm nét thu vàng.

Mai Xuân Thanh
Ngày 06 tháng 10 năm 2016
***
Sắc Thu Vàng

Bóng nắng ngày thu nhuốm sắc vàng
Phơi đầy lá úa trở mình sang
Vầng mây lãng đãng chen màu nhớ
Sợi nắng buâng khuâng lịm ráng tàn
Gợi dáng ngiêng ngiêng trời viễn xứ
Say chiều bẽn lẽn nét đài trang
Còn thương áo tím vườn năm cũ
Cứ đến ngày thu sắc chuyển vàng!

Nguyễn Đắc Thắng
***
Tình Thu

Bảng lảng chiều mây lá rụng vàng
Sông làng thoảng lạnh chuyển mùa sang
Trời thanh nắng trải ngày thu biếc
Ngõ vắng ngày trôi buổi hạ tàn
Tiếng lá vườn xưa vương bóng Nguyệt
Đường hoa lối cũ mộng đài trang
Trong vời núi thẳm lòng man mác
Lơ lửng sương loang giữa nắng vàng

Hương Thềm Mây

23.9.2025

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2025

Còn Lại Những Gì


  (Má  lúc 16 tuổi)
Đầu tháng 9, khí hậu chuyển mùa, xuân vừa chạm ngõ. Ngoài trời lất phất mưa, mưa của nhung nhớ, mưa giăng mắc trên nỗi buồn người xa xứ không còn Má.

Ngày ấy,
Bên kia một dòng sông nhỏ, nơi ấy có sự gặp gỡ từ hai người xa lạ, chắp mối lương duyên. Lúc ấy, tóc Má còn xanh, cô gái hồn nhiên, đơn sơ, mộc mạc với sắc đẹp của người gái quê 16, bước lên thuyền hoa về làm dâu út nhà nội. Tuổi mười sáu, là người nội trợ của gia đình, Má đã lo toan việc trong, ngoài.

Là dân quê, nhưng Má không chọn quanh quẩn bên ruộng đồng mà thay nghề, đổi nơi chốn và có ý định đưa con lên tỉnh thành ăn học, hầu xây đắp một tương lai rộng mở, là hoài bão Má ấp ủ.
Má chẳng quản nhọc nhằn, dời lên xã Trung Ngãi, lần lượt đưa những đứa con lớn đến tỉnh Vĩnh Long. Ba đi làm xa, còn lại Má với đàn con thơ dại bên cạnh. Một thân, một mình, vai Má trĩu nặng, quẳng gánh thay Ba.

(- Hàng trên: Anh tư Kim Thành, Ba bồng bảy Kim Hiệp, chị hai Kim Xuyến
 - Hàng bên dưới: Chị ba Kim Phương, chị năm Kim Nhi, sáu Kim Phượng trong vòng tay Má
 - Y phục của các con đều do Má vẽ kiểu và tự may lấy)

Đời người phải chăng là dòng sông nhỏ và dòng sông đời Má chẳng êm ả với hoàn cảnh chiến tranh ngày một leo thang. Cái móc thời gian khốc liệt, 1968, đã gây nên sóng gió cho dòng sông đời Má. Nhà cửa bị thiêu rụi. Một lần nữa Má chuyển về ở hẳn tại căn nhà nhỏ thuộc tỉnh Vĩnh Long, nơi Ba đã dựng lên cho các các con đang trú ngụ để theo đuổi việc học. Đây là cơ hội gia đình sum họp. Nhưng là cơ hội chật vật, chắt chiu hơn về vật chất trong cuộc sống mưu sinh. Thời gian ấy, vỏn vẹn hai năm cuối bậc Trung học của tôi. Tôi được sống trong vòng tay che chở của Má. Những ngày tháng dù không dài lâu, nhưng Má là tàng cao che bóng mát khi nắng hạ, là mái ấm ấp ủ những ngày đông. Dù thiếu thốn, vất vả, nhưng lời của ngày xưa đó, lời Má vẫn còn đó...các con muốn học tới đâu, Má lo cho học tới đó… là bao ước ao, mong con thành công, có một ngày mai, trở thành người hữu dụng cho đời. Chỉ chừng ấy lời, Má là cầu thang, từng bậc đưa con lên đỉnh cao.

Hình chụp nơi chợ Giồng Ké - 1961
(- Hàng trên: Má bồng út Kim Hữu, chị hai Kim Xuyến, chị năm Kim Nhi, chị ba Kim Phương, anh tư Kim Thành bồng em mười Kim Diệp, Ba.
- Hàng bên dưới: Em chín Kim Oanh, em tám Kim Hội, sáu Kim Phượng và em bảy Kim Hiệp)

Theo năm tháng, tóc Má đà điểm sương. Các con, đứa đã bước chân vào đời, đứa còn dưới mái học đường. Má vẫn hiền lành, dịu dàng nhưng đôi lúc nghiêm khắc với các con gìn giữ lề thói. Cứ ngỡ thời gian êm ả như thế mà trôi.

Nhưng không, 1975, dòng sông đời Má, tàn khốc hơn trước gợn sóng ba đào. Vượt qua bao nghịch cảnh trong ly loạn, Má vẫn cố gầy dựng lại. Tình yêu dành cho các con vô lường, đành chịu đựng khổ đau, cắt từng núm ruột, Má đưa con ra biển. Đưa để mà đưa. Đâu là bờ bến. Ra sao thân phận của những đứa con Má từng mang nặng đẻ đau. Và có lẽ cái đau câm nín, nhức nhối nhất của Má là rời quê cha đất tổ, sang Úc châu, định cư cùng các con. 

Có lẽ trong cảnh ngộ gặp nhiều gian nan đeo đuổi, trong một mối đau đớn vô hạn, đã hun đúc sự quả cảm. Má vẫn tròn tấm lòng người Má, trọn trái tim với Ba. Nhưng cuộc hữu duyên kỳ ngộ của Má trong kiếp phù sinh rồi cũng đến phút chia đôi, Má đành tiễn Ba về cõi vĩnh hằng. Và bốn năm sau Má đã về đoàn tụ với Ba.

Hai mươi ba năm qua rồi!

Có những hôm nhớ Má, nhìn trăng tàn sao rơi, tôi ngồi khóc như đứa trẻ.
Tôi lưu luyến một cái gì đó xa quá. Ngẫm lại, mỗi khoảnh khắc sống bên Má, không biết là đầy đủ hạnh phúc, không cảm nhận đã và từng sống trong tình yêu thương của Má. Giờ đây, cái điểm tựa vững chắc nhất cũng xa các anh chị em tôi.

Lần về thăm mộ, nén hương nghi ngút tưởng niệm. Nhìn quanh, mênh mông là đồng lúa xanh rờn, thẳng tắp. Cũng nơi này Ba Má đã một thời sinh sống, yêu thương. Cũng nơi này, giờ đây Ba Má đã yên nghỉ chung trong một nấm mộ. Công sinh thành, nghĩa dưỡng dục, mong ngày đền đáp, nhưng... Ngàn năm mây trắng...Má còn đâu, Má ở đâu?
Đã mãn phần, sao mãi nhắc nhớ! Đợi lúc nắng tàn lại tiếc nuối ngẩn ngơ! Vì sao?
Vì... “...khi nhìn hoa trái đời sau sẽ biết giá trị của cội nguồn đời trước”*, lời nhắc nhớ trong ngày tiễn đưa Má.

Má chào đời vào mùa xuân, rời khỏi cuộc đời cũng vào mùa xuân, hoa đào mùa xuân trước sân nhà con đang rực rỡ. Và con...

Đến bao giờ con có mùa xuân, Má ơi!

Kim Phượng
 24.9.2025 Lần Giỗ MáThứ 23


Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2025

Cuộc Tình


Cơn mưa rào làm hoa tàn trúc rũ
Trận bão đời làm chết cả con tim
Dù đau thương người cứ phải im lìm
Mắt đẫm lệ ôm nỗi sầu xa vắng!

Nhớ một thuở ngát hương tình hoa bướm
Chẳng rời nhau trong nắng sớm bình minh
Lúc chiều tà trong hoàng hôn nhuộm tím
Nụ cười hoa nở đẹp cõi ba sinh!

Ai cũng ngỡ mộng tình không héo úa
Tay trong tay bước trọn con đường tình
Khi bạc tóc vẫn gọi mình ơi đôi lứa
Không mơ màng say đắm chuyện phù vinh!

Đó chỉ mơ ước… đường đời xuôi ngược
Cảnh phồn hoa xa mã thật bon chen
Lòng đắm say không hề nhìn sau trước!
Cứ nhẹ lòng tin vội những lời khen!

Rồi mái ấm thuở nào đành tan vỡ
Cảnh phồn hoa làm chết cả cuộc tình
Người ở lại khổ đau đời ủ rũ
Cơn bão đời héo úa những ngày xanh!

Kẻ vong ân dứt tình vui duyên mới
Cứ tưởng rằng vàng ngọc mãi thăng hoa
Thật tình người chỉ là cây chùm gởi
Chẳng bao giờ trụ mãi chốn hoan ca!

Đành cúi mặt trở về thôn xóm cũ
Tìm người xưa không gặp được bao giờ
Nàng đã chết trong một chiều mưa bão
Mối tình sầu thao thức đến thiên thu…!

 Hàn Thiên Lương
16-7-2025

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2025

Tư Biên 思邊 - Lý Bạch


Khi đọc bài thơ Tư Biên của Lý Bạch, cảm thương cho vợ các binh sĩ vào thời chiến tranh trước đây, xúc động nên dịch bài thơ này:

思邊 Tư Biên


Lý Bạch

去 年 何 時 君 別 妾
Khứ niên hà thời quân biệt thiếp
南 園 綠 草 飛 蝴 蝶
Nam viên lục thảo phi hồ điệp
今 歲 何 時 妾 憶 君
Kim tuế hà thời thiếp ức quân
西 山 白 雪 暗 秦 雲
Tây sơn bạch tuyết ám Tần vân
玉 關 去 此 三 千 里
Ngọc quan khứ thử tam thiên lý
欲 寄 音 書 那 可 聞。
Dục ký âm thư na khả văn.

Dịch nghĩa:

Nhớ Biên Cương

Năm rồi ngay giờ này, chàng và thiếp rời xa nhau
Khi đó ở vườn nam, cỏ xanh biếc những cánh bướm vờn bay
Năm nay cũng vào lúc chia xa ấy thiếp nhớ tới chàng
Tuyết trắng phủ kín núi Tây. Trời Tần mây xám xịt
Ngọc Quan nơi chàng đến đó cách xa ba ngàn dặm
Muốn nhắn nhủ mấy lời, không biết chàng có nghe thấy chăng

Dịch Thơ:

Nhớ Biên Cương

Giờ này năm trước chia tay
Vườn Nam cỏ biếc bướm bay thành đàn
Năm nay thiếp lại nhớ chàng
Mây Tần xám xịt tuyết tràn núi tây
Ba ngàn dặm cách đó đây
Đôi lời gửi gắm có hay hỡi chàng.

Quên Đi
***
Nhớ Biên Cương

Vừa tròn năm đã biệt ly
Vườn Nam bướm lượn xanh rì cỏ hoang
Năm này lại tưởng nhớ chàng
Mây Tần tuyết trắng ngút ngàn non Tây
Ba ngàn dặm cách xa đây
Thư lời nhắn nhủ có hay chăng là

Kim Phượng
***


Đây là bài thất ngôn cổ thi của Thi Tiên Lý Bạch, làm vào năm Thiên Bảo thứ 2 đời Đường Huyền Tông. Bài thơ gồm có 6 câu 42 chữ, tả lại lòng tưởng nhớ của một cô phụ đất Tần (Tràng An) nhớ về vùng biên tái xa xôi, nơi mà người chinh phu chinh chiến lâu ngày vẫn chưa trở lại. Nhớ thương trong nỗi niềm tuyệt vọng vì cũng tuyệt luôn cả đường giao thông và thư tín!

思邊 Tư Biên


去 年 何 時 君 別 妾? Khứ niên hà thời quân biệt thiếp?
南 園 綠 草 飛 蝴 蝶. Nam viên lục thảo phi hồ điệp.
今 歲 何 時 妾 憶 君? Kim tuế hà thời thiếp ức quân?
西 山 白 雪 暗 秦 雲. Tây sơn bạch tuyết ám Tần vân.
玉 關 去 此 三 千 里, Ngọc quan khứ thử tam thiên lý,
欲 寄 音 書 那 可 聞  Dục ký âm thư nả khả văn.

李白 Lý Bạch

* Chú thích:


- HÀ THỜI 何 時 là Nghi vấn tự, có nghĩa :Khi nào, Lúc nào ?...
- NAM VIÊN 南 園 là từ phiếm chỉ, chỉ chung về các khu vườn cỏ, vườn hoa...
- LỤC THẢO PHI HỒ ĐIỆP 綠 草 飛 蝴 蝶 là Bướm bay trên thảm cỏ xanh; ý chỉ "Mùa Xuân".
- TÂY SƠN 西 山 là Núi Tây, chỉ vùng cao nguyên Thanh Tạng của nước Thổ Phồn ngày xưa, với quanh năm tuyết phủ.
- TẦN VÂN 秦 雲 là Mây ở đất Tần, Tần là đất của vùng Thiểm Tây, nơi có kinh đô Tràng An, mà cũng là nơi của người chinh phụ đang ở.
- NGỌC QUAN 玉 關 là Ngọc Môn Quan, cửa ải thông về hướng Tây bắc nằm ở biên tái tỉnh Cam Túc, là cửa ải nối liền với vùng Tây vực.
- Câu cuối : DỤC KÝ ÂM THƯ 欲 寄 音 書 là Muốn gởi thư hay nhắn tin...NẢ KHẢ VĂN 那 可 聞 là Điều đó làm sao mà nghe thấy được !? (Là Không thể có được!).

* Nghĩa Bài Thơ:

Nhớ Về Vùng Bìên Tái

Năm trước, lúc nào thì chàng rời xa thiếp ? Đó là lúc bướm trong vườn đang bay lượn trên thảm cỏ xanh ! (là mùa xuân).
Năm nay, lúc nào thì thiếp đang nhớ chàng đây ? Chính là lúc mùa đông, khi tuyết trắng ở các dãy núi tây đang che mờ cả mây của đất Tần (là đất Tràng An mà thiếp đang ở đây).
Từ đây đến Ngọc Môn Quan phải mất ba ngàn dặm đường, nên muốn nhắn tin hay gởi thư đều không thể được gì cả ! (Vì có ai đi đến đó đâu mà gửi thư hay nhắn tin ! Cho nên đành nhớ thương trong đau buồn tuyệt vọng mà thôi !).

* Diễn Nôm:

Tư Biên

Năm trước khi nào chàng biệt thiếp?
Vườn nam cỏ biếc bướm vờn bay.
Năm nay lúc nào thiếp nhớ chàng?
Núi Tây tuyết trắng mờ Tràng An.
Ngọc Môn Quan cách ba ngàn dặm,
Thư từ tin nhắn chẳng ai kham!

Lục bát:

Chia tay năm trước tiễn chàng,
Xuân tươi cỏ biếc bướm vàng lượn bay.
Năm nay đông đến nhớ ai...
Đất Tần mây phủ núi Tây lạnh lùng.
Ngọc Môn Quan cách nghìn trùng,
Tin thư vắng bặt não nùng lòng đây!


Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm
***
Nơi Biên Ải


Chàng Thiếp xa, giờ này năm trước
Nơi vườn Nam cỏ biếc bướm bay
Thương chàng lại nhớ năm này
Núi Tần tuyết trắng phủ đầy trời tây
Ba ngàn dặm đó đây cách biệt
Gởi đôi lời chàng biết hay chăng?


songquang
20250904
***

Nhớ Biên Cương

Nhớ chăng, chàng hỡi, lúc chia tay
Vườn cỏ xanh rờn, bướm lượn bay
Nay thiếp nhớ chàng khi tuyết phủ
Chập chùng trắng xóa đỉnh non tây
Ngọc Môn Quan cách ba ngàn dặm
Tin gởi cho chàng sao nhắn đây?


Phương Hà phỏng dịch
***
Nhớ Biên Cương

1-

Năm ngoái khi nao mình giã biệt?
Vườn nam bướm lượn cỏ xanh biếc
Năm nay đâu lúc thiếp nhớ chàng?
Núi tây tuyết trắng, xám mây Tần
Ngọc quan nơi đó xa ngàn dặm
Muốn gởi thư nhà nhận được chăng?

2-

Mùa năm trước, khi nao giã biệt?
Xuân bướm bay vườn biếc lang thang
Mùa nay, lúc thiếp nhớ chàng?
Núi tây tuyết trắng, che ngang mây Tần
Ngọc quan muôn dặm tử phần*
Tâm thư muốn gởi, khó khăn thôi đành!

Lộc Bắc
Sept25
*tử phần: ý nói quê hương
***
Tư Biên Là Nhớ Biên Cương

Bữa nay năm ngoái thiếp xa chàng
Cỏ biếc vườn Nam bướm lượn sang
Độ ấy bao năm mình có thấy
Trời Tây Tần lĩnh tuyết giăng ngang
Ngọc Môn Quan cách ba ngàn dặm
Tin nhắn thơ từ vẫn bặt tăm…!

Mai Xuân Thanh
Silicone Valley September 05, 2025
***
Nhớ Biên Cương

Chàng và thiếp chia tay năm trước
Nơi vườn Nam cỏ mượt bướm bay
Chạnh lòng thương thiếp nhớ năm này
Mây Tần xám non tây trắng tuyết
​D​ặ​m ba ngàn cách biệt Ngọc Quan
​M​ong lờ​i thư ​thấ​u đến ta​i chàng?


Kim Oanh

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

Trường Mộng


Đắm mình dưới hạt sương mai
Mơ về cố quận những ngày xa xưa
Chợt trời buồn đổ cơn mưa
Chợt sân nhốt nắng bóng vừa thoáng qua
Dạo trên mảnh đất quê nhà
Gọi hồn dĩ vãng bóng ba ẩn tàng
Thanh âm ngày ấy còn vang
Lời ba còn đó khuôn vàng khắc ghi

Kim Phượng
Úc châu Ngày Nhớ Ơn Cha


Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2025

Tâm Hương Thành


Chốn bụi hồng hằng tâm ghi nhớ
Tấm lòng con trao gửi chẳng quên
Giữ cội nguồn ơn đáp nghĩa đền
Hiếu hạnh gương sáng ngần công đức

Công giáo dưỡng thành tâm khấn nguyện
Cầu hòa bình đến khắp muôn nơi
Mãi thăng hoa cuộc sống đời đời
Đẹp vô ngần tiếng lời son sắt

Kim Phượng
Vu Lan 2025

Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2025

Đông Ơi! - Thu Ơi!


Đông Ơi!

Ngọn gió đông uốn vòng đời phiêu lãng
Những tàng trơ tuyết lệ mắt rưng rưng
Trên thinh không vắng nhạn tiếng vang lừng
Nơi chốn cũ bao điêu tàn chứng tích

Kim Phượng
***
Cảm Tác:

Thu Ơi!

Gió Thu ơi! Heo may về man mác
Lá vàng rơi xao xác tựa lệ rưng
Trên không trung mây trắng quyện khôn ngừng
Người năm cũ nhớ từng yêu một thuở

Giờ Thu lại trở về em có nhớ?
Kỷ niệm nào đậm thuở mới vừa yêu!
Nụ hôn môi trao đến một buổi chiều
Lần đầu ấy đã thấy nhiều ngây ngất

Ta đến với nhau mối tình chân thật
Định mệnh nào làm chia cắt đôi ta?
Chiến tranh ư!? Tình vẫn chẳng phai nhòa
Mà tại bởi dòng đời đà thay đổi

Tháng Tư đen một chuỗi ngày tăm tối
Anh và em nào có lỗi gì đâu
Để tình ta mang nặng một khối sầu
Rồi chia cách không bao giờ gặp nữa!

songquang
2025.08.30

Chiều Hôm Cuối Đông


Chôn nỗi niềm riêng tận đáy lòng

Mặt trời bỏ trốn bước sang đông
Ai lau ngấn lệ buồn hiu hắt
Còn mất trong nhau đấy khoảng không

Nắng vẫn ngủ yên vẫn đợi chờ
Thèm tia nắng ấm đẫm cơn mơ
Để quên nhung nhớ thèm quên nhớ
Vằng vặt một đời tội ý thơ

Đường phố mùa đông đã cuối ngày
Những chiều hò hẹn ấm bờ vai
Thèm tia nắng ấm vòng tay ấm
Xô đẩy dòng đời hương sắc phai

Kim Phượng

Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2025

Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2025

Đông Ơi!


Ngọn gió đông uốn vòng đời phiêu lãng
Những tàng trơ tuyết lệ mắt rưng rưng
Trên thinh không vắng nhạn tiếng vang lừng
Nơi chốn cũ bao điêu tàn chứng tích


Thơ & Ảnh: Kim Phượng

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2025

Mùa Đông Ôi Mùa Đông - Hạ Đỏ


Mùa Đông Ôi Mùa Đông

Người đi vào cõi muôn trùng
Trời se se lạnh não nùng tiễn đưa
Trên cành dăm chiếc lá thưa
Lắc lay trong gió chiếc vừa rụng rơi
Ôi mùa đông dạ bồi hồi
Nhìn nhau gang tấc ngậm lời biệt ly
Lệ chưa ráo lệ hàng mi
Mộng không tròn mộng thầm thì đơn côi

Kim Phượng
***
Cảm Tác:

Hạ Đỏ

Người đi xa cách đại dương
Nhìn theo cánh nhạn về phương trời hồng
Mặt trời vừa ló rạng đông
Đứng trên sân thượng nỗi lòng nát tan
Tháng Tư đất nước điêu tàn
Rưng rưng mắt lệ ngập tràn hồn ta
Mộng đời chưa kịp nở hoa
Tình yêu sụp đổ vỡ oà cô đơn

ChinhNguyên/H.N.T. 
 Aug.20.25 

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2025

Thứ Ba, 19 tháng 8, 2025

Giữa Mùa Phượng Tím

 

    (Ảnh: Kim Phượng)

Tháng Năm, mùa phượng tím đơm bông
Lại nhớ đường xưa cánh phượng hồng
Thấp thoáng trong mơ tà áo trắng
Xa dần như bóng ngựa qua song

Xa dần như bóng chim qua núi
Tựa cánh bèo trôi dạt giữa dòng
Ta vẫn khát khao ngày tháng cũ
Tâm hồn thơ dại, mắt xanh trong

Hỏi ai còn giữ tờ lưu bút
Xin hãy hôn lên những vụng về
Dẫu có phai màu bao nét chữ
Nhưng tình chất chứa đến mai tê

Đưa tay với một nhành hoa tím
Mà nhớ nao lòng một tiếng ve
Xứ lạ quê người, phong cảnh đổi
Tìm mô hoa phượng đỏ sang hè ?!

Quang Hà

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2025

Mùa Đông Ôi Mùa Đông



Người đi vào cõi muôn trùng
Trời se se lạnh não nùng tiễn đưa
Trên cành dăm chiếc lá thưa
Lắc lay trong gió chiếc vừa rụng rơi
Ôi mùa đông dạ bồi hồi
Nhìn nhau gang tấc ngậm lời biệt ly
Lệ chưa ráo lệ hàng mi
Mộng không tròn mộng thầm thì đơn côi

Kim Phượng

Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2025

Thứ Năm, 7 tháng 8, 2025

Giồng Ké Trong Tôi

       
(Mỹ Hạnh (đã qua đời) - Lý - Kim Phượng - Phước và Vân Trường cháu của Kim Phượng)

Lần trang phượng mở tuổi thơ ngây 
Gợi nhớ trào dâng nhớ những ngày
Ba đứa như bầy chim ríu rít
Nhởn nhơ chân sáo nghịch trò chơi

Thời gian cứ thế nhích dần xa
Kỷ niệm bộ ba chữa nhạt nhòa
Đứa bước xe hoa theo lối rẽ
Ngậm ngùi có kẻ mất niềm vui

Tình cờ một buổi biết tin nhau
Hồi ức “mầy tao” bỗng dạt dào
Tiếng nói môi cười bao nhắc nhớ
Bồi hồi sống lại tuổi xôn xao

Chao ơi! tay bắt mới như vừa
Hồng lệ trào tuôn thoắt đổ mưa
Tưởng niệm “tao mầy” ôi tận tuyệt
Thiên thu ký ức thuở xa xưa

còn một đứa vẫn chưa tìm được!

Kim Phượng
* Chợ Giồng Ké, Xã Trung Ngãi, Tỉnh Vĩnh Long
** Bộ ba: Mỹ Hạnh, Cúc và Kim Phượng, hy vọng qua bài thơ và hình ảnh này sẽ tìm được Cúc.


Thứ Sáu, 1 tháng 8, 2025

Hoa Đào Trước Gió Đông…Hoa Đời Trong Giông Bão


Mấy hôm, trời không mưa nhưng có gió mạnh. Trời không mưa, nên lạnh thêm buốt. Cái buốt giá của mùa Đông, khiến lòng người lạnh lẽo theo. Vậy mà, mới đầu tháng Tám, Anh Đào đã đơm nụ, chi chít trên cành. Mươi ngày sau, nụ chuyển màu phơn phớt, nhuộm hồng cả tàng cây, không thấy đâu là lá, tạo nét quyến rũ riêng cả con đường.

“Xuân đáo bách hoa khai"!*
“Xuân đến trăm hoa nở”!

Nhưng bây giờ chưa là mùa Xuân, còn đang Đông mà Anh Đào lại trổ hoa.
Đây, Xuân của đất trời!
Hay, Xuân của lòng người?

Úc Châu, mùa này đất trời âm u. Sương mù giăng giăng lối. Che giấu những tàng cây còn trơ trụi lá. Che giấu cả nỗi lòng của người đang vùi trong sương mai. Úc châu đang giữa mùa Đông. Cảnh buồn. Lòng cô quạnh. Duy chỉ những tàng cây Anh Đào, dọc hai bên đường, trái ngược, mang nét ấm áp, tươi mát, mùa Xuân như trở lại, khi màn sương tan loãng.
Anh Đào đang trổ hoa!
Mấy mươi năm, sống nơi đây, tôi đã gắn bó với một cội trong hai hàng cây Anh Đào. Cội Anh Đào này đã che mưa gió, hứng sương mai. mỗi ngày ngày, khi đứng dưới tàng cây chờ đợi chuyến xe sớm và cũng là nơi chiều chiều, trở về sau một ngày mệt mỏi với công việc. Đã mấy mươi năm gắn bó như thế, nhưng tôi như một chiếc máy, chạy đúng giờ. Mấy giờ, phải có mặt đứng dưới cội cây này, đợi chờ xe đến. Mấy giờ, từ trên xe bước xuống, cũng nơi cội cây này. Thế mà, tôi nào nhận ra, lúc nào Anh Đào trổ hoa, khi nào Anh Đào rơi rụng. Mãi đến hôm, cảm nhận ra bước chân mình đang dẫm lên hoa, lòng mang mang một cảm giác lạ, chợt giật mình…thấy hoa Anh Đào trước gió Đông. Có phải tôi vô tình hay nguyên nhân nào…khiến tôi không thấy. Có lẽ cả hai!
Ngẩn đầu lên, thấy hoa còn trên cành hay cánh chao trong gió. Cuối nhìn xuống, thấy những xác hoa sắc hồng, nhỏ. mỏng manh đã rơi rụng, rải rác, nằm trên mặt đường. Tôi tự hỏi, có bao bước chân vô tình dẫm lên hoa, như tôi đã từng…khiến hoa tan tác càng tan tác thêm. Tôi rùng mình, hồi tưởng, nhớ lại thời gian dài đã qua, của đời mình, của một thời tan tác. Tôi bỗng liên tưởng đến và so sánh với, sắc hoa cùng vẻ đẹp của người thiếu phụ.
Hoa, có loại sặc sỡ thu hút bướm ong và cả người. Hoa, có loại ngào ngạt hương đêm, lan tỏa, gọi mời. Hoa, có loại được người nâng niu, chăm sóc, được che nắng, hứng sương. Hoa, có loại chịu dãi nắng, dầm mưa, thật phũ phàng. Hoa, dù trên cành hay rơi rụng đều tạo vẻ đẹp riêng.
Cánh hoa đời, ngoài sự tàn phá của thiên nhiên, còn kể đến con người. Hoa đời, không được may mắn, chẳng lúc nào đẹp như những cánh hoa Anh Đào đang nằm trên đường kia. Bởi, đời người thiếu phụ, có người luống tuổi vẫn giữ được nét xuân sắc mặn mà. Có người, vừa chớm qua thời con gái đã tàn rụi chịu chết non.


Thế mới biết, lòng người vô tình, nhưng lòng hoa thì không. Giữa cái lạnh lẽo buốt giá của mùa Đông, hoa Anh Đào vẫn âm thầm vươn lên, mang niềm tin yêu, sức sống mãnh liệt vẫn tiềm tàng, căng đầy tạo một đời sống mới, hòa vào vũ trụ và nở hoa trong năm sau. Những cánh hoa Anh Đào kia, dù mong manh, nhỏ nhoi, nhưng vẫn giữ nét đẹp đến phút cuối, dù tàn tạ rơi tan tác trên mặt đường. Đến nỗi, một bước chân dù dẫm lên hoa, hoa vẫn tạo cái đẹp cho đất trời dù tơi tả trước gió Đông và tạo nên niềm cảm hứng cho Văn Thi Sĩ. Hoa Đào trước gió Đông!
Một cánh Hoa đời, tội tình gì, vẫn bị vùi dập trước giông bão cuộc đời. Cánh hoa đời, chịu tàn tạ khi tuổi xuân vẫn còn đây, sắc xuân có đó. Hoa đời trong giông bão!

Chỉ một thời gian nữa thôi, Úc châu sẽ đi vào mùa Xuân…Hoa Đào thì tàn và Hoa đời thì ra sao?
Làm sao mà biết được!

Kim Phượng
* Cáo Tật Thị Chúng( Thiền Sư Mãn Giác)

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2025

Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2025

Cách Trở


Biết mấy mươi năm cảnh lạc loài
Sớm hôm lẻ bước lạnh u hoài.
Thương về cố lý trời xa vắng
Nhớ đến quê nhà dạ xót xa.
Vườn cũ đổ xiên vì nắng gió
Mái xưa rơi nát bởi mưa sa.
Nẻo về cách trở xa biền biệt
Thương lắm người ơi mắt lệ nhoà!

Hàn Thiên Lương

13-7-2025

Thứ Bảy, 12 tháng 7, 2025

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2025

Trầm Mặc



Ai giữ hộ tôi những nỗi niềm
Phấn liễu một thời giấc cô miên
Sóng đùa bóng phượng xuôi dòng nước
Cả nợ ân tình phận thuyền quyên

Ai chung hộ tôi tiếng khóc cười
Những ngày rực rỡ tuổi đôi mươi
Những làn nước mắt hòa sương sớm
Hồn hoa cánh phượng mất nét tươi

Ai chở hộ tôi một khối sầu
Cho thuyền tình nhẹ lướt trôi mau
Cho người năm cũ quên thề cũ
Tim nồng khâu bớt vết thương sâu

Kim Phượng


Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2025