
( N Quế và Lâm Hảo Dũng)
Chiều buồn quá thôi mình đi uống rượu
Nếu không khí vui cũng đủ lãng quên đời
Những ghế ngồi của dăm thằng lãng tử
Cũng nồng đưa mùi rượu thuốc ô môi
Ta sẽ uống khề khà như đạo sĩ
Đứng nghinh trời mà xem cuộc trăm năm
Hay khảng khái ngang tàng như kiếm sĩ
Vung đường gươm chặt đứt mảnh sao băng
Có ai biết trong những hồn lính chiến
Nỗi ngông nghênh bén nhạy rất con người
Chiều đi trốn trên những hàn điện mắc
Vẫn thèm say quên vũ trụ càn khôn
Khi kẻ địch đòi đấu tranh giai cấp
Đòi dâng hoa xưng tặng những anh hùng
Ta chiến đấu vì yêu từng tấc đất
Giữ màu xanh cây cỏ khỏi tô hồng.
Nếu không khí vui cũng đủ lãng quên đời
Những ghế ngồi của dăm thằng lãng tử
Cũng nồng đưa mùi rượu thuốc ô môi
Ta sẽ uống khề khà như đạo sĩ
Đứng nghinh trời mà xem cuộc trăm năm
Hay khảng khái ngang tàng như kiếm sĩ
Vung đường gươm chặt đứt mảnh sao băng
Có ai biết trong những hồn lính chiến
Nỗi ngông nghênh bén nhạy rất con người
Chiều đi trốn trên những hàn điện mắc
Vẫn thèm say quên vũ trụ càn khôn
Khi kẻ địch đòi đấu tranh giai cấp
Đòi dâng hoa xưng tặng những anh hùng
Ta chiến đấu vì yêu từng tấc đất
Giữ màu xanh cây cỏ khỏi tô hồng.
Lâm Hảo Dũng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét