Cánh mỏng rải đầy trang phượng vỹ
Nắng chiều vàng đọng đấy tuổi thơ
Dòng sông xưa sóng nước vỗ bờ
Những da diết một thời vụng dại
Giải khăn sô lịm đời thiếu phụ
Vạn vạn lời cất nỗi thương đau
Ân tình xưa con chữ ngọt ngào
Đem gom tất đưa vào tháng Sáu
Phượng vẫn thắm trong màn sương lạnh
Gợn sóng lòng ẩn trái tim xanh
Người về miền đi khuất âm thanh
Bỏ thương lại đọng đầy khóe mắt
Kim Phượng
6.6.2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét