Thứ Hai, 29 tháng 9, 2025

Hạ Buồn - Thanh Sơn - Hoàng Oanh


Sáng Tác: Thanh Sơn
Ca Sĩ: Hoàng Oanh
Thực Hiện: MH Phan

Gởi Gió về Em

 

Anh nghi ngại tình em với anh
Chung thủy dường như sợi chỉ mành
Em luôn sầu muộn anh trằn trọc
Muốn gặp mà sao mộng chửa thành.

Đêm đến tơ trời bỗng mông mênh
Đường xa dịu vợi lắm chênh vênh
Em nghe anh gọi quên sầu nhớ
Em gọi anh cười, anh nhắc tên.

Suốt buổi ban ngày như mây bay
Bàn tay thừa thãi khúc mơ say
Đêm về nhảy nhót vui tay gõ
Cất tiếng chào nhau dạ cảm hoài.

Từ đó vì nhau - anh với em
Trời đêm im vắng đẹp êm đềm
Em ơi Đông muộn hồn phiêu bạt
Gởi gió về em thêm chút duyên.

D H T


Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2025

Thu Vàng


Bài Xướng:

Thu Vàng


Tôi đi tìm lại nắng thu vàng
Thu của năm nào trở tiết sang
Ngơ ngẩn thả hồn theo sắc thắm
Miên mang mộng tưởng đến trăng tàn
Tình thư nắn nót o con chữ
Xương lá âm thầm ép những trang
Hơi lạnh thu mang lùa tóc rối
Ai lau nhan sắc nhuộm thu vàng

Kim Phượng
***
Bài Họa:

Sắc Vàng Mùa Thu

Xin gió đừng lay rụng lá vàng
Cho mùa đông xám khỏi theo sang
Trời mây bãng lãng màn sương nhẹ
Sông nước chơi vơi ánh nguyệt tàn
Áo lụa dịu dàng trong bóng nắng
Trang thư nhàu nhĩ dưới hành trang
Bên thềm, bụi cúc xôn xao nở
Nhuộm cả không gian với sắc vàng.

Phương Hà
***
Vườn Thu


Đường cũ còn đây ngập lá vàng,
Gió chiều lành lạnh chở mùa sang.
Từ khi bướm bỏ vườn hoang vắng
,Là lúc hoa rơi cánh úa tàn.
Nhớ quá bờ vai ai mảnh khảnh,
Thương hoài áo lụa nét đoan trang.
Lấy gì đổi được trời thu ấy,
Man mác hồn ta tuổi võ vàng.

Mailoc
Cali 11-13-15
***
Tình Theo Mùa Thu

Một buổi trời thu có nắng vàng
Quen em,nên cũng muốn tìm sang
Vờ xin xem lá rơi vừa rung
Mượn cớ nhìn hoa úa sắp tàn
Sẵn dịp,trao thơ tình mới viết
Tìm vào nhật ký thảo vài trang
Ngập ngừng,hàng dậu ngăn đầu ngõ
Lại ngại ngoài hiên....cột chó vàng

Song Quang
***
Sắc Vàng Thu


Tà áo ai khoe lộng sắc vàng
Xui mình yêu trộm mỗi thu sang
Vô tư em hát trong nắng mới
Luyến tiếc anh lo nếu mộng tàn
Dẫu biết nhưng rồi đông vẫn đến
Niềm mơ đến lúc phải qua trang
Bao năm cách biệt anh còn nhớ
Tà áo ai khoe lộng sắc vàng

Quên Đi
***
Tình Thu Quê Mùa


Ví dầu than nướng cá trê vàng
Chấm nước mắm gừng chả gọi sang
Xuồng đục lênh đênh con nước bạc
Cà rèm mát mẻ nắng thu tàn
Xuân tình bậu muốn nghe vài lớp
Vọng cổ qua vừa thuộc mấy trang
Gặp gỡ chung luồng câu dấu ó
Đồng không đâu có lá rơi vàng.
Cao Linh Tử
14.11.2015
***
Nhặt Lá Thu Vàng

Cúi nhặt cầm tay chiếc lá vàng
Ôi thương thân úa mỗi Thu sang
Phải rời nhánh mẹ buồn hiu quạnh
Vào chốn hư không cảnh lụn tàn
Mượn bút đề thơ o nét chữ
Tình thơ chan chứa ghép vài trang
Âm thầm nghĩ đến đời trôi nổi
Cũng giống như ta lúc tuổi vàng

Song Quang
***
Nét Thu Vàng


Rừng phong lả tả lá rơi vàng,
Gió lạnh thu buồn lướt thướt sang.
Sáng sớm mây mù sương khói tỏa,
Xế trưa nắng nhẹ cánh hoa tàn.
Yêu cô áo lụa ngời đôi mắt,
Mến bạn tóc huyền mới điểm trang.
Khỏe khoắn gót hài đang gõ nhịp,
Bâng khuâng hoài niệm nét thu vàng.

Mai Xuân Thanh
Ngày 06 tháng 10 năm 2016
***
Sắc Thu Vàng

Bóng nắng ngày thu nhuốm sắc vàng
Phơi đầy lá úa trở mình sang
Vầng mây lãng đãng chen màu nhớ
Sợi nắng buâng khuâng lịm ráng tàn
Gợi dáng ngiêng ngiêng trời viễn xứ
Say chiều bẽn lẽn nét đài trang
Còn thương áo tím vườn năm cũ
Cứ đến ngày thu sắc chuyển vàng!

Nguyễn Đắc Thắng
***
Tình Thu

Bảng lảng chiều mây lá rụng vàng
Sông làng thoảng lạnh chuyển mùa sang
Trời thanh nắng trải ngày thu biếc
Ngõ vắng ngày trôi buổi hạ tàn
Tiếng lá vườn xưa vương bóng Nguyệt
Đường hoa lối cũ mộng đài trang
Trong vời núi thẳm lòng man mác
Lơ lửng sương loang giữa nắng vàng

Hương Thềm Mây

23.9.2025

Thứ Tư, 24 tháng 9, 2025

Còn Lại Những Gì


  (Má  lúc 16 tuổi)
Đầu tháng 9, khí hậu chuyển mùa, xuân vừa chạm ngõ. Ngoài trời lất phất mưa, mưa của nhung nhớ, mưa giăng mắc trên nỗi buồn người xa xứ không còn Má.

Ngày ấy,
Bên kia một dòng sông nhỏ, nơi ấy có sự gặp gỡ từ hai người xa lạ, chắp mối lương duyên. Lúc ấy, tóc Má còn xanh, cô gái hồn nhiên, đơn sơ, mộc mạc với sắc đẹp của người gái quê 16, bước lên thuyền hoa về làm dâu út nhà nội. Tuổi mười sáu, là người nội trợ của gia đình, Má đã lo toan việc trong, ngoài.

Là dân quê, nhưng Má không chọn quanh quẩn bên ruộng đồng mà thay nghề, đổi nơi chốn và có ý định đưa con lên tỉnh thành ăn học, hầu xây đắp một tương lai rộng mở, là hoài bão Má ấp ủ.
Má chẳng quản nhọc nhằn, dời lên xã Trung Ngãi, lần lượt đưa những đứa con lớn đến tỉnh Vĩnh Long. Ba đi làm xa, còn lại Má với đàn con thơ dại bên cạnh. Một thân, một mình, vai Má trĩu nặng, quẳng gánh thay Ba.

(- Hàng trên: Anh tư Kim Thành, Ba bồng bảy Kim Hiệp, chị hai Kim Xuyến
 - Hàng bên dưới: Chị ba Kim Phương, chị năm Kim Nhi, sáu Kim Phượng trong vòng tay Má
 - Y phục của các con đều do Má vẽ kiểu và tự may lấy)

Đời người phải chăng là dòng sông nhỏ và dòng sông đời Má chẳng êm ả với hoàn cảnh chiến tranh ngày một leo thang. Cái móc thời gian khốc liệt, 1968, đã gây nên sóng gió cho dòng sông đời Má. Nhà cửa bị thiêu rụi. Một lần nữa Má chuyển về ở hẳn tại căn nhà nhỏ thuộc tỉnh Vĩnh Long, nơi Ba đã dựng lên cho các các con đang trú ngụ để theo đuổi việc học. Đây là cơ hội gia đình sum họp. Nhưng là cơ hội chật vật, chắt chiu hơn về vật chất trong cuộc sống mưu sinh. Thời gian ấy, vỏn vẹn hai năm cuối bậc Trung học của tôi. Tôi được sống trong vòng tay che chở của Má. Những ngày tháng dù không dài lâu, nhưng Má là tàng cao che bóng mát khi nắng hạ, là mái ấm ấp ủ những ngày đông. Dù thiếu thốn, vất vả, nhưng lời của ngày xưa đó, lời Má vẫn còn đó...các con muốn học tới đâu, Má lo cho học tới đó… là bao ước ao, mong con thành công, có một ngày mai, trở thành người hữu dụng cho đời. Chỉ chừng ấy lời, Má là cầu thang, từng bậc đưa con lên đỉnh cao.

Hình chụp nơi chợ Giồng Ké - 1961
(- Hàng trên: Má bồng út Kim Hữu, chị hai Kim Xuyến, chị năm Kim Nhi, chị ba Kim Phương, anh tư Kim Thành bồng em mười Kim Diệp, Ba.
- Hàng bên dưới: Em chín Kim Oanh, em tám Kim Hội, sáu Kim Phượng và em bảy Kim Hiệp)

Theo năm tháng, tóc Má đà điểm sương. Các con, đứa đã bước chân vào đời, đứa còn dưới mái học đường. Má vẫn hiền lành, dịu dàng nhưng đôi lúc nghiêm khắc với các con gìn giữ lề thói. Cứ ngỡ thời gian êm ả như thế mà trôi.

Nhưng không, 1975, dòng sông đời Má, tàn khốc hơn trước gợn sóng ba đào. Vượt qua bao nghịch cảnh trong ly loạn, Má vẫn cố gầy dựng lại. Tình yêu dành cho các con vô lường, đành chịu đựng khổ đau, cắt từng núm ruột, Má đưa con ra biển. Đưa để mà đưa. Đâu là bờ bến. Ra sao thân phận của những đứa con Má từng mang nặng đẻ đau. Và có lẽ cái đau câm nín, nhức nhối nhất của Má là rời quê cha đất tổ, sang Úc châu, định cư cùng các con. 

Có lẽ trong cảnh ngộ gặp nhiều gian nan đeo đuổi, trong một mối đau đớn vô hạn, đã hun đúc sự quả cảm. Má vẫn tròn tấm lòng người Má, trọn trái tim với Ba. Nhưng cuộc hữu duyên kỳ ngộ của Má trong kiếp phù sinh rồi cũng đến phút chia đôi, Má đành tiễn Ba về cõi vĩnh hằng. Và bốn năm sau Má đã về đoàn tụ với Ba.

Hai mươi ba năm qua rồi!

Có những hôm nhớ Má, nhìn trăng tàn sao rơi, tôi ngồi khóc như đứa trẻ.
Tôi lưu luyến một cái gì đó xa quá. Ngẫm lại, mỗi khoảnh khắc sống bên Má, không biết là đầy đủ hạnh phúc, không cảm nhận đã và từng sống trong tình yêu thương của Má. Giờ đây, cái điểm tựa vững chắc nhất cũng xa các anh chị em tôi.

Lần về thăm mộ, nén hương nghi ngút tưởng niệm. Nhìn quanh, mênh mông là đồng lúa xanh rờn, thẳng tắp. Cũng nơi này Ba Má đã một thời sinh sống, yêu thương. Cũng nơi này, giờ đây Ba Má đã yên nghỉ chung trong một nấm mộ. Công sinh thành, nghĩa dưỡng dục, mong ngày đền đáp, nhưng... Ngàn năm mây trắng...Má còn đâu, Má ở đâu?
Đã mãn phần, sao mãi nhắc nhớ! Đợi lúc nắng tàn lại tiếc nuối ngẩn ngơ! Vì sao?
Vì... “...khi nhìn hoa trái đời sau sẽ biết giá trị của cội nguồn đời trước”*, lời nhắc nhớ trong ngày tiễn đưa Má.

Má chào đời vào mùa xuân, rời khỏi cuộc đời cũng vào mùa xuân, hoa đào mùa xuân trước sân nhà con đang rực rỡ. Và con...

Đến bao giờ con có mùa xuân, Má ơi!

Kim Phượng
 24.9.2025 Lần Giỗ MáThứ 23


Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2025

Cuộc Tình


Cơn mưa rào làm hoa tàn trúc rũ
Trận bão đời làm chết cả con tim
Dù đau thương người cứ phải im lìm
Mắt đẫm lệ ôm nỗi sầu xa vắng!

Nhớ một thuở ngát hương tình hoa bướm
Chẳng rời nhau trong nắng sớm bình minh
Lúc chiều tà trong hoàng hôn nhuộm tím
Nụ cười hoa nở đẹp cõi ba sinh!

Ai cũng ngỡ mộng tình không héo úa
Tay trong tay bước trọn con đường tình
Khi bạc tóc vẫn gọi mình ơi đôi lứa
Không mơ màng say đắm chuyện phù vinh!

Đó chỉ mơ ước… đường đời xuôi ngược
Cảnh phồn hoa xa mã thật bon chen
Lòng đắm say không hề nhìn sau trước!
Cứ nhẹ lòng tin vội những lời khen!

Rồi mái ấm thuở nào đành tan vỡ
Cảnh phồn hoa làm chết cả cuộc tình
Người ở lại khổ đau đời ủ rũ
Cơn bão đời héo úa những ngày xanh!

Kẻ vong ân dứt tình vui duyên mới
Cứ tưởng rằng vàng ngọc mãi thăng hoa
Thật tình người chỉ là cây chùm gởi
Chẳng bao giờ trụ mãi chốn hoan ca!

Đành cúi mặt trở về thôn xóm cũ
Tìm người xưa không gặp được bao giờ
Nàng đã chết trong một chiều mưa bão
Mối tình sầu thao thức đến thiên thu…!

 Hàn Thiên Lương
16-7-2025

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2025

Tư Biên 思邊 - Lý Bạch


Khi đọc bài thơ Tư Biên của Lý Bạch, cảm thương cho vợ các binh sĩ vào thời chiến tranh trước đây, xúc động nên dịch bài thơ này:

思邊 Tư Biên


Lý Bạch

去 年 何 時 君 別 妾
Khứ niên hà thời quân biệt thiếp
南 園 綠 草 飛 蝴 蝶
Nam viên lục thảo phi hồ điệp
今 歲 何 時 妾 憶 君
Kim tuế hà thời thiếp ức quân
西 山 白 雪 暗 秦 雲
Tây sơn bạch tuyết ám Tần vân
玉 關 去 此 三 千 里
Ngọc quan khứ thử tam thiên lý
欲 寄 音 書 那 可 聞。
Dục ký âm thư na khả văn.

Dịch nghĩa:

Nhớ Biên Cương

Năm rồi ngay giờ này, chàng và thiếp rời xa nhau
Khi đó ở vườn nam, cỏ xanh biếc những cánh bướm vờn bay
Năm nay cũng vào lúc chia xa ấy thiếp nhớ tới chàng
Tuyết trắng phủ kín núi Tây. Trời Tần mây xám xịt
Ngọc Quan nơi chàng đến đó cách xa ba ngàn dặm
Muốn nhắn nhủ mấy lời, không biết chàng có nghe thấy chăng

Dịch Thơ:

Nhớ Biên Cương

Giờ này năm trước chia tay
Vườn Nam cỏ biếc bướm bay thành đàn
Năm nay thiếp lại nhớ chàng
Mây Tần xám xịt tuyết tràn núi tây
Ba ngàn dặm cách đó đây
Đôi lời gửi gắm có hay hỡi chàng.

Quên Đi
***
Nhớ Biên Cương

Vừa tròn năm đã biệt ly
Vườn Nam bướm lượn xanh rì cỏ hoang
Năm này lại tưởng nhớ chàng
Mây Tần tuyết trắng ngút ngàn non Tây
Ba ngàn dặm cách xa đây
Thư lời nhắn nhủ có hay chăng là

Kim Phượng
***


Đây là bài thất ngôn cổ thi của Thi Tiên Lý Bạch, làm vào năm Thiên Bảo thứ 2 đời Đường Huyền Tông. Bài thơ gồm có 6 câu 42 chữ, tả lại lòng tưởng nhớ của một cô phụ đất Tần (Tràng An) nhớ về vùng biên tái xa xôi, nơi mà người chinh phu chinh chiến lâu ngày vẫn chưa trở lại. Nhớ thương trong nỗi niềm tuyệt vọng vì cũng tuyệt luôn cả đường giao thông và thư tín!

思邊 Tư Biên


去 年 何 時 君 別 妾? Khứ niên hà thời quân biệt thiếp?
南 園 綠 草 飛 蝴 蝶. Nam viên lục thảo phi hồ điệp.
今 歲 何 時 妾 憶 君? Kim tuế hà thời thiếp ức quân?
西 山 白 雪 暗 秦 雲. Tây sơn bạch tuyết ám Tần vân.
玉 關 去 此 三 千 里, Ngọc quan khứ thử tam thiên lý,
欲 寄 音 書 那 可 聞  Dục ký âm thư nả khả văn.

李白 Lý Bạch

* Chú thích:


- HÀ THỜI 何 時 là Nghi vấn tự, có nghĩa :Khi nào, Lúc nào ?...
- NAM VIÊN 南 園 là từ phiếm chỉ, chỉ chung về các khu vườn cỏ, vườn hoa...
- LỤC THẢO PHI HỒ ĐIỆP 綠 草 飛 蝴 蝶 là Bướm bay trên thảm cỏ xanh; ý chỉ "Mùa Xuân".
- TÂY SƠN 西 山 là Núi Tây, chỉ vùng cao nguyên Thanh Tạng của nước Thổ Phồn ngày xưa, với quanh năm tuyết phủ.
- TẦN VÂN 秦 雲 là Mây ở đất Tần, Tần là đất của vùng Thiểm Tây, nơi có kinh đô Tràng An, mà cũng là nơi của người chinh phụ đang ở.
- NGỌC QUAN 玉 關 là Ngọc Môn Quan, cửa ải thông về hướng Tây bắc nằm ở biên tái tỉnh Cam Túc, là cửa ải nối liền với vùng Tây vực.
- Câu cuối : DỤC KÝ ÂM THƯ 欲 寄 音 書 là Muốn gởi thư hay nhắn tin...NẢ KHẢ VĂN 那 可 聞 là Điều đó làm sao mà nghe thấy được !? (Là Không thể có được!).

* Nghĩa Bài Thơ:

Nhớ Về Vùng Bìên Tái

Năm trước, lúc nào thì chàng rời xa thiếp ? Đó là lúc bướm trong vườn đang bay lượn trên thảm cỏ xanh ! (là mùa xuân).
Năm nay, lúc nào thì thiếp đang nhớ chàng đây ? Chính là lúc mùa đông, khi tuyết trắng ở các dãy núi tây đang che mờ cả mây của đất Tần (là đất Tràng An mà thiếp đang ở đây).
Từ đây đến Ngọc Môn Quan phải mất ba ngàn dặm đường, nên muốn nhắn tin hay gởi thư đều không thể được gì cả ! (Vì có ai đi đến đó đâu mà gửi thư hay nhắn tin ! Cho nên đành nhớ thương trong đau buồn tuyệt vọng mà thôi !).

* Diễn Nôm:

Tư Biên

Năm trước khi nào chàng biệt thiếp?
Vườn nam cỏ biếc bướm vờn bay.
Năm nay lúc nào thiếp nhớ chàng?
Núi Tây tuyết trắng mờ Tràng An.
Ngọc Môn Quan cách ba ngàn dặm,
Thư từ tin nhắn chẳng ai kham!

Lục bát:

Chia tay năm trước tiễn chàng,
Xuân tươi cỏ biếc bướm vàng lượn bay.
Năm nay đông đến nhớ ai...
Đất Tần mây phủ núi Tây lạnh lùng.
Ngọc Môn Quan cách nghìn trùng,
Tin thư vắng bặt não nùng lòng đây!


Đỗ Chiêu Đức diễn Nôm
***
Nơi Biên Ải


Chàng Thiếp xa, giờ này năm trước
Nơi vườn Nam cỏ biếc bướm bay
Thương chàng lại nhớ năm này
Núi Tần tuyết trắng phủ đầy trời tây
Ba ngàn dặm đó đây cách biệt
Gởi đôi lời chàng biết hay chăng?


songquang
20250904
***

Nhớ Biên Cương

Nhớ chăng, chàng hỡi, lúc chia tay
Vườn cỏ xanh rờn, bướm lượn bay
Nay thiếp nhớ chàng khi tuyết phủ
Chập chùng trắng xóa đỉnh non tây
Ngọc Môn Quan cách ba ngàn dặm
Tin gởi cho chàng sao nhắn đây?


Phương Hà phỏng dịch
***
Nhớ Biên Cương

1-

Năm ngoái khi nao mình giã biệt?
Vườn nam bướm lượn cỏ xanh biếc
Năm nay đâu lúc thiếp nhớ chàng?
Núi tây tuyết trắng, xám mây Tần
Ngọc quan nơi đó xa ngàn dặm
Muốn gởi thư nhà nhận được chăng?

2-

Mùa năm trước, khi nao giã biệt?
Xuân bướm bay vườn biếc lang thang
Mùa nay, lúc thiếp nhớ chàng?
Núi tây tuyết trắng, che ngang mây Tần
Ngọc quan muôn dặm tử phần*
Tâm thư muốn gởi, khó khăn thôi đành!

Lộc Bắc
Sept25
*tử phần: ý nói quê hương
***
Tư Biên Là Nhớ Biên Cương

Bữa nay năm ngoái thiếp xa chàng
Cỏ biếc vườn Nam bướm lượn sang
Độ ấy bao năm mình có thấy
Trời Tây Tần lĩnh tuyết giăng ngang
Ngọc Môn Quan cách ba ngàn dặm
Tin nhắn thơ từ vẫn bặt tăm…!

Mai Xuân Thanh
Silicone Valley September 05, 2025
***
Nhớ Biên Cương

Chàng và thiếp chia tay năm trước
Nơi vườn Nam cỏ mượt bướm bay
Chạnh lòng thương thiếp nhớ năm này
Mây Tần xám non tây trắng tuyết
​D​ặ​m ba ngàn cách biệt Ngọc Quan
​M​ong lờ​i thư ​thấ​u đến ta​i chàng?


Kim Oanh

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

Trường Mộng


Đắm mình dưới hạt sương mai
Mơ về cố quận những ngày xa xưa
Chợt trời buồn đổ cơn mưa
Chợt sân nhốt nắng bóng vừa thoáng qua
Dạo trên mảnh đất quê nhà
Gọi hồn dĩ vãng bóng ba ẩn tàng
Thanh âm ngày ấy còn vang
Lời ba còn đó khuôn vàng khắc ghi

Kim Phượng
Úc châu Ngày Nhớ Ơn Cha


Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2025

Tâm Hương Thành


Chốn bụi hồng hằng tâm ghi nhớ
Tấm lòng con trao gửi chẳng quên
Giữ cội nguồn ơn đáp nghĩa đền
Hiếu hạnh gương sáng ngần công đức

Công giáo dưỡng thành tâm khấn nguyện
Cầu hòa bình đến khắp muôn nơi
Mãi thăng hoa cuộc sống đời đời
Đẹp vô ngần tiếng lời son sắt

Kim Phượng
Vu Lan 2025