Nàng là con gái trường công
Tôi dân Kỹ Thuật dám mong ước gì
Gia Long chật ních người đi
Ông trời xui khiến làm chi? Thấy nàng!
***
Bình Minh quán báo nhìn sang
Cây si lớp lớp hàng hàng…Trời ơi !!!
Tôi gan ruột rối tơi bời
Đi hoang chẳng học thây phơi chiến trường
Còn như chẳng ngỏ lời thương
Suốt đời ân hận.. Tình trường dở dang
Hoa mai đính áo các Quan
Nàng liếc ngang dọc là tàn đời tôi
Thôi đành chịu đấm ăn xôi
Nhà nàng cứ lượn mặt “tôi”cho dày
Thấy cha vờ ngắm trời mây
Gặp mẹ chào hỏi rõ đây ngoan hiền
Em nàng chăm sóc thật siêng
Anh văn, Đại số huyên thuyên giảng bài
Ngày qua.. rồi lại qua ngày
Tim dù sắt đá! Chẳng hoài công theo
Kim Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét