Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

Răng Khểnh - Đồng Tiền



( Ai có cho tôi tặng thơ)

Người đi là mãi bên trời
Bỏ quên răng khểnh nụ cười khoe duyên
Nhốt chi trong mái tóc huyền
Bóng đêm say khướt nỗi riêng canh dài

Ánh mắt là cõi mê say
Bờ môi là mọng trang đài nở hoa
Gió tung áo, trắng đôi tà
Vai ngoan tình tự, tóc pha nắng chiều

Người đi bỏ lại tiêu điều
Hàng cây thảm cỏ buồn hiu nhớ người
Người ơi có giữ hồn tôi
Hãy giùm gửi chút bồi hồi đã trao

Để tôi ôm nỗi dạt dào
Khi cô đơn, nhớ, lạc vào cõi mơ
Để trăng đem hết thẩn thờ
Thả vào trang giấy thành thơ yêu người

Đồng tiền lúm chỗ môi cười
Làn da mịn chỗ áo phơi vai trần
Tiếng người hay gió xuyên cành
Để tôi là lá gọi thanh âm về

Người làm mưa đổ lê thê
Hay tôi là gió tứ bề nhớ ai
Đồng tiền – răng khểnh một mai
Nhớ tôi! Tôi nhớ đắm say nụ cười

Hôm đi áo tím lưng trời
Đếm bao mùa lá Thu rơi sát gầy
Dẫu người là gió hay mây
Thì tôi vẫn đợi bên này lang thang

Phạm Tương Như
apr..03 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét